Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 85: Tiểu Miêu Rối Rắm

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:35:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay Bùi Dữ vẫn còn sốt. Ăn xong bánh mì, uống thêm một viên t.h.u.ố.c hạ sốt.

Cố Cẩn Hành lái xe thắt dây an , đầu hỏi:

“Cậu sốt là do dùng dị năng quá sức ?”

Bùi Dữ suy nghĩ một chút đáp:

“Ừ, vẻ như dị năng sắp lên cấp.”

Kiếp , mỗi dị năng của thăng cấp đều sẽ sốt, chỉ là nặng hơn mấy .

Phản ứng khi dị năng tăng cấp thì tuỳ , chỉ cần ngủ một giấc là xong, tỉnh dậy thì lên cấp .

Cố Cẩn Hành ngạc nhiên:

“Vậy sốt bao lâu nữa? Thuốc hạ sốt uống cũng tác dụng mấy.”

Bùi Dữ lấy gậy chơi với mèo , đưa cho Tiểu Miêu chơi cùng Tiểu Bình Quả:

“Lần tiêu hao năng lượng nhiều quá, chắc cần thêm tinh hạch để bổ sung.”

Lúc đó họ thể chạy thoát là may mắn . Còn đám tinh hạch của lũ tang thi tiến hoá thì chẳng ai dám nhặt, sợ chậm tốc độ cả nhóm rút lui.

Cố Cẩn Hành chút tiếc rẻ:

“Tinh hạch của tang thi tiến cấp dễ kiếm.”

là tiếc thật. Dù bây giờ Hợp Châu biến thành địa bàn của tang thi, nhưng nghĩ tới chỗ chiến lợi phẩm bỏ thì vẫn thấy tiếc.

Tiêu Dã lấy mấy viên tinh hạch từ ba lô , đưa cho Bùi Dữ:

“Chỉ còn mấy viên thôi, dùng ?”

Ban đầu định đưa cho Ôn Xu để xin , nhưng đó Ôn Xu nhận, nên cũng dùng tới.

Bùi Dữ liếc qua lắc đầu:

“Mấy viên đủ .”

Tinh hạch lượng năng lượng thấp, hơn nữa họ chỉ là đồng đội tạm thời, nếu dùng thì sẽ khó xử, còn hợp tác bao lâu.

Anh thật sự thêm mới đội mà về thành gánh nặng. Cho dù Tiêu Dã , nhưng ai sẽ xảy chuyện gì.

Nghĩ thì , nhưng Cố Cẩn Hành và Ôn Xu Bùi Dữ nghĩ gì. Cố Cẩn Hành thấy Bùi Dữ nhận, đắn đo một chút :

“Bùi Dữ, nhận . Dạo Tiêu Dã cũng ăn uống cùng tụi suốt, với còn chọc Xu Xu giận nữa. Xem như đang xin .”

Tiêu Dã cũng gật đầu:

!”

Bùi Dữ còn kịp phản ứng thì Tiểu Miêu “meo meo” gọi , tiếng kêu mềm mềm, run run, rõ ràng là đang cố hết sức.

[Đồ đẻ xin Miêu Miêu mà!]

Bùi Dữ chần chừ. Tiểu Miêu thấy phản ứng liền nhảy lên , c.ắ.n nhẹ một cái tay .

“Meo!”

[Lấy mà!]

Bùi Dữ thở dài, liếc Tiêu Dã, cuối cùng đành nhận lấy tinh hạch, nhỏ giọng với Tiểu Miêu:

“Được , nhận đây.”

Tiểu Miêu cong đuôi xù, duỗi một cái đùi , gọn trong lòng Bùi Dữ, ngẩng mặt lên .

Bùi Dữ đành lên tiếng:

“Giờ hấp thụ luôn nè, thật đấy.”

“Meo?”

[Miêu Miêu đang giám sát đó!]

Tiểu Miêu lên tiếng, Bùi Dữ cũng nhận tinh hạch, nên bắt đầu nghiêm túc hấp thụ năng lượng.

Trong lúc đó, cũng suy nghĩ về việc nên để Tiêu Dã gia nhập đội .

Thấy Bùi Dữ nhận tinh hạch, Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành đều vui, khí trong xe lúc khá dễ chịu.

Họ tiếp tục theo lộ trình đến trạm dừng tiếp theo. Lúc Tiêu Dã chú ý thấy một chiếc xe đang theo phía , giữ cách xa gần.

“Phía xe bám theo. Hàng ghế một nam một nữ, hàng ghế thấy rõ.”

Cố Cẩn Hành lập tức liếc gương chiếu hậu, đúng là một chiếc xe bám đuôi. Khoảng cách giữ khá đều, giống như kẹt xe lạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-85-tieu-mieu-roi-ram.html.]

“Đường xe song song vấn đề gì. Cậu chú ý một chút, khi là mai phục cũng nên.”

Tiêu Dã đáp:

“Chuyện rành lắm, cứ để lo.”

Có Bùi Dữ ở đây, họ cũng yên tâm hơn, quá lo lắng liệu sắp tới chuyện gì bất ngờ.

Xe vẫn giữ nguyên tốc độ. Đi hơn mười phút thì xe phía tăng tốc, rút ngắn cách còn nửa xe.

“Chào mấy em! Bọn từ căn cứ Ăn No phía . Mấy tính đến đó hả? Tụi thể dẫn đường.”

Người là một gã đàn ông đang lái xe, mặt râu ria, ăn mặc luộm thuộm nhưng tinh thần . Nhìn sơ qua thì vẻ căn cứ của họ cũng sống .

Cố Cẩn Hành về phía Bùi Dữ như chờ ý kiến.

Bùi Dữ đáp:

“Hỏi tình hình thử xem, nếu thấy thì xem cũng .”

Thật họ nhất thiết về phía Nam. Bùi Dữ chỉ đang đường tìm kẻ thù, dọc đường khám phá thôi.

Theo ký ức kiếp , thời gian Lâm Tĩnh Thủy xuất hiện còn xa, cần quá vội.

Với dù giờ đến phương Nam, thời gian đó cũng sẽ gặp thiên tai, cuối cùng vẫn chuyển về khu trung tâm.

Cố Cẩn Hành liền bảo Tiêu Dã:

“Cậu hỏi họ căn cứ ở , còn bao xa?”

Tiêu Dã truyền đạt y chang.

Người đàn ông giới thiệu:

“Không xa , thêm tám cây là tới. là đội trưởng đội trinh sát của căn cứ, tên Trần Thanh. Còn bạn, tên gì ?”

“Tiêu Dã. Căn cứ các đông ? Tình hình ?”

“Căn cứ bọn lập ba tháng , phát triển cũng . Tổng cộng hơn hai ngàn , tạm tính là căn cứ lớn. Chuyện ăn uống cơ bản đều đáp ứng .”

Bùi Dữ suy nghĩ :

“Bảo họ dẫn đường , qua xem thử.”

Tiêu Dã thò đầu cửa sổ lớn:

“Vậy , mấy chạy dẫn đường nha!”

“Ok!”

Chiếc xe của Trần Thanh tăng tốc chạy hơn trăm mét, giảm tốc để nhóm Cố Cẩn Hành dễ theo .

Cố Cẩn Hành sang lo lắng hỏi:

“Tiểu Miêu giờ thể biến thành ?”

Bùi Dữ xoa bụng Tiểu Miêu, :

“Bé ngốc tự biến , cũng bó tay.”

Tiểu Miêu chột , ôm lấy tay :

“Meo~”

Bùi Dữ thở dài:

“Nếu em biến , lát nữa căn cứ sẽ phiền. Vào thì là ba hai mèo, thành bốn một mèo, đến lúc đó bắt hết thì khổ.”

Tiểu Miêu mở to mắt , vẻ tin, cảm thấy đang dọa cô.

Cố Cẩn Hành liền phối hợp:

đấy, đến lúc đó là bắt hết. Nếu Xu Xu chịu biến thì quá, khỏi lo chuyện .”

Tiêu Dã hiểu rõ ý họ, nhưng vẫn gật đầu đồng tình:

“Làm vẫn tiện hơn mà, chứ?”

Tiểu Miêu bắt đầu hoài nghi cuộc đời mèo của

Vậy rốt cuộc, Tiểu Miêu nên biến thành ?

Thật , cô chỉ vướng chân chủ nhân, càng gây thêm rắc rối.

Nên giờ Tiểu Miêu đang rối rắm.

 

Loading...