Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 82: Chủ Nhân Tỉnh Lại

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:35:54
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu thiếu niên sững một lúc, chút do dự, tự tay véo mạnh đùi , nước mắt lập tức trào :

“Em sắp c.h.ế.t đói ... Em gì để ăn, mà đói thì sẽ c.h.ế.t mất... Chị xinh như , còn hai lớn bảo vệ... Chị sống sung sướng thế, thể nhẫn tâm em c.h.ế.t đói chứ… Cho em một chút đồ ăn thôi… Một chút là đủ … Em xin chị…”

Cậu quỳ bò về phía Ôn Xu: “Cứu em với… Em chỉ cần một chút đồ ăn thôi…”

Ôn Xu nghĩ nghĩ, giọng chậm rãi nhưng nghiêm túc: “Không . Cho thì sẽ đói. Đói thì c.h.ế.t. Cậu cũng mà.”

Cố Cẩn Hành Tiểu Miêu , nhịn bật .

Anh đuổi thiếu niên ngay là xem Tiểu Miêu xử lý thế nào. Dù nhóc cũng gây nguy hiểm, là một cơ hội để dạy dỗ Tiểu Miêu.

Nếu Ôn Xu mềm lòng chia đồ ăn cho lạ, sẽ nhắc Bùi Dữ dạy cho cô các kiến thức sống sót trong xã hội . cách cô xử lý , thẳng thắn, rõ ràng.

Thiếu niên sững , sắc mặt đổi:

“Sao chị đói ? Chị mặc váy thế ! Đội mũ, trang điểm xinh xắn, bảo vệ, còn ăn ! Chị mà đói ! Chị chỉ cần cho em một ít thôi mà! Sao chịu!”

Cậu càng càng kích động, ánh mắt Ôn Xu chẳng khác nào đang kẻ thiếu nợ mấy trăm triệu.

Không rõ là vì cậy còn nhỏ nên nghĩ chẳng ai dám đánh, là đầu óc vấn đề.

Cố Cẩn Hành bước lên hai bước chắn mặt Ôn Xu, mặt lạnh Tiêu Dã: “Cậu ngốc ? Còn đó gì nữa? Vứt nó ngoài !”

Lần đầu tiên Cố Cẩn Hành nổi giận với , Tiêu Dã dám chần chừ, lập tức xách thiếu niên lên.

Cậu nhóc nhỏ con như con gà con bắt, chống cự nổi.

Thiếu niên tức giận gào lên: “Mấy ăn ngon mặc ! Không quan tâm khác sống c.h.ế.t! Chẳng lẽ c.h.ế.t mấy sẽ vui hơn ?!”

Người thường : “Quả hồng thì chọn quả mềm để bóp.” Nhìn Ôn Xu ngoan ngoãn, nhẹ nhàng dễ chuyện, nên mới chọn cầu xin cô.

Ai ngờ Ôn Xu kiểu dễ mềm lòng! Cô thẳng thừng từ chối .

Thiếu niên oán hận trừng mắt cô, gào lên: “Chị cũng chỉ là kẻ vô dụng! Chị chẳng khác gì ! Phải dựa khác bảo vệ! Ăn đồ của khác, dùng đồ của khác! với chị giống mà! Sao chị giúp ! Đến lúc nào đó, họ cũng sẽ vứt bỏ chị thôi!”

Ôn Xu hiếm khi khác chuyện với . Mà Tiểu Miêu tò mò, nên cô vẫn chăm chú lắng lời .

Đến khi mắng , Ôn Xu sững .

Những lời hiểu. Bùi Dữ vẫn luôn dạy cô cách , còn cho xem nhiều video, nên Ôn Xu thể hiểu đại khái rằng thiếu niên đang c.h.ử.i .

Tiểu Miêu để bụng, xong lập tức dậy, phồng má thở phì phì, đang giận.

Tiểu Bình Quả cũng theo cô trừng mắt thiếu niên, dáng vẻ còn dữ tợn hơn cả Ôn Xu, nó chính là quán quân đ.á.n.h mà!

Cố Cẩn Hành giận thật sự. Anh ít khi nổi giận như thế . Còn Tiêu Dã thì khỏi , vốn dĩ chẳng hiền lành gì. Lúc lập tức dừng , xách thằng nhóc lên.

Khuôn mặt dữ tợn của Tiêu Dã thể dọa c.h.ế.t : “Nhóc con, thằng nhóc lắm cái gì? Nói xin mau!”

thiếu niên chẳng hề sợ, còn rút một viên đá giấu trong tay, ném mạnh về phía Ôn Xu.

Cố Cẩn Hành phản ứng cực nhanh, lập tức che chắn cho cô, viên đá sượt qua vai , xước da nhưng chảy máu.

Sắc mặt Cố Cẩn Hành tối sầm , nghiến răng : “Lôi nó đây.”

May mà chắn kịp. Nếu Ôn Xu thương thì còn mặt mũi nào đối diện với Bùi Dữ?

Mẹ nó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-82-chu-nhan-tinh-lai.html.]

Thằng nhãi con còn dám tay nữa?!

Tiêu Dã tức đến phát điên, lục soát khắp thiếu niên kéo , ném xuống đất: “Muốn c.h.ế.t ?”

Cố Cẩn Hành đá một cú vai thiếu niên, ép rạp xuống đất: “Cậu tưởng tụi dám đ.á.n.h chắc?”

Hai họ sợ Ôn Xu sợ, nên vẫn luôn che chắn cô.

thật Ôn Xu sợ chút nào. Cô chỉ trỏ Tiểu Bình Quả, lúc duỗi móng vuốt định cào .

Bùi Dữ còn từng mắng Miêu Miêu!

Vậy mà cái thằng dám?!

Tiêu Dã định tay thì thấy tiếng cửa xe mở .

Ngay lập tức, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã cảnh giác , cứ tưởng đ.á.n.h lén. khi thấy là Bùi Dữ, cả hai đều sững .

Ôn Xu thấy Bùi Dữ tỉnh , lập tức reo lên một tiếng, chạy nhào lòng : “Bùi Dữ!”

Người vẫn còn nóng hầm hập, nhưng khi thấy Tiểu Miêu chạy tới, ánh mắt dịu dàng hẳn: “Có ai bắt nạt em ?”

Ôn Xu ôm eo , ngẩng mặt lên, đôi mắt long lanh : “Anh khoẻ ?”

Bùi Dữ ho khẽ hai tiếng, mỉm véo má cô: “Ừ, , ai bắt nạt em ?”

chống lưng, Tiểu Miêu lúc nào cũng kiêu hãnh.

Cô gật đầu lia lịa, chỉ thiếu niên vẫn đang trừng mắt đất: “Cậu mắng em! Còn ném đá định đ.á.n.h em!”

Bùi Dữ liếc mắt thiếu niên, kéo Ôn Xu lưng , hai tay nhẹ nhàng đặt lên vai cô, cho cô cảm giác an trọn vẹn.

“Nào.”

“Đánh .”

Từ lúc Bùi Dữ xuất hiện, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã im bặt. Giờ , Tiêu Dã lập tức nhấc thiếu niên dậy, trói tay , cho chút cơ hội phản kháng nào.

Cậu thiếu niên khi thấy Bùi Dữ thì bắt đầu hoảng, ánh mắt khác những còn . Không hẳn là lạnh lùng, mà giống như đang một sắp c.h.ế.t .

Thiếu niên nuốt nước bọt: “ đ.á.n.h trúng cô mà…”

Không ai trả lời.

Ôn Xu chờ dịp từ nãy. Được Bùi Dữ “xúi giục”, cô chút do dự tát thẳng mặt thiếu niên một cái rõ kêu.

Bị đánh, mặt thiếu niên lệch sang một bên. thở phào nhẹ nhõm, một cái tát chẳng đáng gì, lực cũng mạnh lắm.

Bùi Dữ bật : “Muốn đ.á.n.h nữa ?”

Tiểu Miêu lắc đuôi, tiếp tục tát thêm mấy cái, đến mức tay cô cũng đỏ lên. Sau khi cô đ.á.n.h xong, Tiểu Bình Quả nãy giờ cuộn tròn bên chân lập tức nhảy lên thiếu niên, cào lên mặt vài đường, m.á.u chảy ròng ròng. Vết cào sâu thế , chắc chắn sẽ để sẹo.

Thiếu niên hoảng hốt hét to: “Á!!!”

Bùi Dữ hờ hững : “Đập gãy một chân, ném nó về.”

Tiêu Dã đáp: “Rõ.”

“Đừng mà!”, Thiếu niên vùng vẫy, “Mẹ ơi! Mẹ ơi cứu con! Con sai ! Đừng đ.á.n.h nữa!”

 

Loading...