Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 75: Tang Thi Tiến Hóa

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:56
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành cùng bật .

Muốn dỗ Tiểu Miêu hiệu quả nhất, chính là cho ăn ngon.

Ai bảo cô bé là một bé mèo đáng yêu ham ăn chứ?

Bùi Dữ mang theo thùng nước ấm phòng thử đồ, đó pha thêm nước lạnh, dùng tay thử độ nóng. Với thì nóng một chút, nhưng với Tiểu Miêu thì vặn.

Anh dặn dò: “Xu Xu tắm xong thì mặc áo ngủ ngoài nhé, nhớ ?”

Tất nhiên là nhớ !

Ôn Xu vẫy tay với : “Tạm biệt nhé!”

Vừa “tạm biệt”, Bùi Dữ liền hiểu, cô bé đang đuổi .

Anh sắp xếp đầy đủ sữa tắm, áo ngủ và các thứ linh tinh cho cô, dặn thêm vài câu nữa, Tiểu Miêu sốt ruột đẩy ngoài.

Miêu Miêu chỉ cần học kỹ năng sinh hoạt một chút thôi, chứ ngốc nghếch gì.

Lúc cô tắm, Bùi Dữ cũng . Anh lấy chiếc ghế sofa từ trong gian chặn cửa, còn dùng chăn đơn che bộ kính ở cửa tiệm.

Điểm yếu của cửa hàng chính là cửa bằng kính, an trong thời buổi .

Đợi hai bé mèo tắm xong, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành cũng tranh thủ tắm nước lạnh chuẩn ngủ.

Tối nay họ cố tình dùng sofa chắn kín cửa để thể yên tâm ngủ một giấc, cần phiên gác đêm.

Cố Cẩn Hành tắm xong ôm Tiểu Bình Quả lên giường. Anh thì mệt xỉu, còn Tiểu Bình Quả thì tinh thần phơi phới, trong lòng bao lâu nhảy , chạy thẳng đến chỗ Ôn Xu.

Ôn Xu ôm lấy Tiểu Bình Quả, xoa lông nó, vui vẻ hôn lên trán: “Tiểu Bình Quả ngoan quá.”

Cố Cẩn Hành: “…”

Không ai quan tâm trái tim vỡ thành mấy mảnh.

Anh mệt quá, thấy Tiểu Bình Quả cuộn tròn bên Ôn Xu ngủ ngon lành, bèn nhắm mắt ngủ luôn.

Lúc Bùi Dữ bước thì thấy Ôn Xu đang giường chơi game bắt cá, Tiểu Bình Quả cũng úp n.g.ự.c cô.

Anh nhướng mày, sang Cố Cẩn Hành.

Ngủ thật ?

Tiểu Miêu thấy Bùi Dữ ngoài liền vỗ vỗ giường: “Chủ nhân!”

Bùi Dữ khựng một chút. Ban đầu định sofa ngủ, nhưng nếu lúc , chắc chắn Tiểu Miêu sẽ mất. Hơn nữa…

Anh dứt khoát lên giường, cầm điện thoại của Tiểu Miêu tịch thu: “Đến giờ ngủ .”

Anh đắp chăn cho cô cẩn thận, liếc qua Tiểu Bình Quả đang cuộn tròn bên gối, chạm mắt đúng đôi mắt xanh biếc của nó.

Nhìn vài giây, Tiểu Bình Quả liền từ từ nhảy xuống, bước chân nhẹ nhàng giường Cố Cẩn Hành, tìm một chỗ ngủ tiếp.

Bùi Dữ thu ánh mắt , vỗ lưng Tiểu Miêu ru cô ngủ: “Ngủ .”

Ngày mai cần lên đường, nhưng họ tìm tang thi tiến hóa, việc đó cũng tốn ít sức.

Hôm nay Ôn Xu ngủ một giấc khá lâu, giờ thấy buồn ngủ chút nào, nhưng vẫn nhắm mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-75-tang-thi-tien-hoa.html.]

Chẳng bao lâu , Bùi Dữ ngủ, tay vẫn đặt eo cô, nắm nhẹ như nỡ buông.

Ôn Xu hé mắt, liền thấy Tiểu Bình Quả đang từ giường bên . Cô mỉm ngọt ngào với nó.

Hai bé mèo chẳng cần gì nhiều, chỉ chơi với là đủ vui. Mãi đến nửa đêm Ôn Xu mới bắt đầu buồn ngủ.

Khi họ nghỉ ngơi, xung quanh khu vực thành phố Hợp Châu kéo đến một đàn tang thi đông đúc, từ khắp nơi ùa về. Trong bóng tối, thể thấy rõ bóng dáng của nhiều tang thi tiến hóa.

Tang thi tiến hóa khả năng giao tiếp mạnh hơn bình thường, bắt đầu hình thành ý thức giống như động vật, hợp tác để săn mồi theo bầy.

Đàn tang thi chỉ vài con phát tiếng gào rú, còn đều lặng lẽ di chuyển như cỗ máy vô hồn, tiến thẳng về mục tiêu.

Lúc , ở trung tâm thành phố Hợp Châu, đội ngũ dị năng do một dị năng giả hệ băng dẫn đầu vẫn đang tận hưởng cuộc sống xa hoa.

Khi dân Hợp Châu sơ tán, vì quá vội nên để nhiều vật tư. Họ chỉ cần vòng quanh là kiếm đồ ăn, tang thi xung quanh thì thích thì đánh, thì né, vì tụi nó leo thang. Cuộc sống nơi đây, thậm chí còn thoải mái hơn tận thế.

Sáng hôm , lúc mặt trời ló rạng, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành tiếng gào của tang thi đ.á.n.h thức.

Ôn Xu mơ màng tỉnh , còn tỉnh hẳn, vô thức bám lấy cánh tay Bùi Dữ.

Anh xoa đầu cô, lấy chiếc váy mới chuẩn sẵn trong gian, dắt cô đến phòng thử đồ đồ: “Cẩn Hành, ngoài xem chuyện gì.”

Cố Cẩn Hành gật đầu, bế Tiểu Bình Quả lên, cho túi đeo, ngoài.

“Khoan ,” Bùi Dữ ném cho hai túi bánh mì và hai bình nước, còn thêm mấy hộp đồ ăn mà Tiểu Bình Quả thích, “Cẩn thận đấy, điều tra rõ về.”

Cố Cẩn Hành gật đầu: “Biết .”

Anh mở túi bánh mì, cầm hai miếng gặm, ngẩng đầu thấy Tiêu Dã xa, như đang cố tình chờ .

Bình thường Bùi Dữ ở cạnh, Cố Cẩn Hành đề phòng Tiêu Dã lắm, nhưng giờ chỉ một , liền cảnh giác hơn, ăn vội bánh mì hướng khác, rảo bước rời .

Tiêu Dã ban đầu thấy còn vui, nghĩ là bắt đầu đối xử với . định mỉm chào hỏi, thì Cố Cẩn Hành lưng bỏ luôn.

Tiêu Dã khựng , gượng gạo nuốt nụ trong, nhưng vẫn quyết định theo.

Dù Cố Cẩn Hành đổi thái độ, thì ít còn dễ tiếp cận hơn Bùi Dữ!

Thu phục một thì vẫn giá trị!

Trong lúc đó, Ôn Xu cũng váy xong. Hôm nay Bùi Dữ chuẩn cho cô một chiếc váy hồng nhạt kiểu dáng nhẹ nhàng, cổ váy viền ren, tay bồng dễ thương, vải mềm mát, dài đủ để che đuôi mèo.

Chỉ cần cô vung tay mạnh hoặc váy vén lên, thì cái đuôi mèo sẽ giấu kỹ.

Bùi Dữ nhanh chóng buộc tóc cô thành đuôi ngựa thấp, đưa một chiếc bánh mì nhỏ cho Tiểu Miêu, còn xé luôn bao gói: “Xu Xu hôm nay ăn tạm bánh mì nhé, mai nấu bữa sáng ngon cho em.”

Ôn Xu ngoan ngoãn nhận bánh mì, né để xỏ giày giúp: “Miêu Miêu tự .”

Bùi Dữ xoa nhẹ cái đuôi của cô, mỉm : “Được, hôm nay Xu Xu tự .”

Cũng xem như luyện tập luôn.

Trong lúc cô ăn sáng, Bùi Dữ tranh thủ gom hết đồ trong cửa hàng cất gian, ăn nốt một cái bánh mì.

Họ thể rời khỏi cửa hàng, nếu dễ lạc mất Cố Cẩn Hành.

Lúc Bùi Dữ đang chờ, tiếng gào của tang thi bên ngoài trung tâm thương mại vẫn vang vọng ngừng. Âm thanh lớn như chỉ thể đến từ một đàn tang thi quy mô cực lớn đang tụ tập gần đó.

 

Loading...