Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 73: Không Bao Giờ Đi Dạo Phố Nữa

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:54
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Dã: “...”

Xem đúng là dư thừa thật .

Anh lặng lẽ rút lui, cảm thấy bối rối.

Những thức tỉnh dị năng đợt đầu thời gian đều khá giống , mà tại dị năng của Bùi Dữ mạnh đến thế?

Rốt cuộc là do ?

Cố Cẩn Hành thì Bùi Dữ thuyết phục. Mỗi đều chứng kiến những “hiệu ứng đặc biệt” khác biệt, quá sức chấn động, khiến ghen đến nên lời.

Sau khi dọn sạch đám zombie bên ngoài trung tâm thương mại, họ nhanh chóng trong phá hỏng cánh cửa để zombie bên ngoài ùa , đó mới bắt đầu xử lý đám trong trung tâm.

Cố Cẩn Hành xin Bùi Dữ một cây gậy sắt, hỏi:

“Dị năng của tốn sức thế, chịu nổi đấy?”

Bùi Dữ đúng là mệt, ngẩng đầu lên tầng hai và ba của trung tâm:

“Vẫn , giờ thẳng đến khu đồ nữ.”

Thông thường zombie leo cầu thang chạy nhanh, nên khi họ lên tầng, phần lớn zombie đều bỏ ở tầng một.

Trên tầng cũng còn nhiều zombie lắm, vài con mùi thu hút nên mò đến, nhưng Cố Cẩn Hành thể dễ dàng xử lý bằng gậy, cần Bùi Dữ tay.

Tiêu Dã thì lặng lẽ theo từ xa, cũng giúp xử lý vài con.

Tầng hai chủ yếu là các cửa hàng thời trang, lác đác vài tiệm sữa hoặc quán ăn vặt.

Bùi Dữ thèm xem mấy bộ đồ khác, chỉ cần thấy cửa hàng nào váy là ngay.

Lúc , mới đặt Ôn Xu xuống đất. Trên chân cô vẫn đang đôi dép lê của .

Bùi Dữ lấy khăn ướt lau mồ hôi mặt cô:

“Xu Xu chọn đồ bây giờ luôn, là gom hết bỏ gian đợi lúc nghỉ ngơi mới chọn?”

Ôn Xu ngẩng gương mặt xinh xắn, nhắm mắt để lau mặt, giọng dịu dàng:

“Lúc nghỉ chọn.”

Bùi Dữ gật đầu, đó gom hết đống váy trong cửa hàng gian bế Ôn Xu sang tiệm giày bên cạnh.

Cỡ chân của Ôn Xu 36, Bùi Dữ chọn một đôi giày vải trắng cỡ xổm xuống giúp cô mang.

“Đi thoải mái ? Có rộng quá ?”

Ôn Xu lắc chân vài cái, dậm dậm xuống đất mỉm với :

“Vừa khít luôn á.”

Thế là Bùi Dữ gom luôn tất cả giày cỡ 36 gian.

Còn mấy bộ đồ bên cạnh, cũng gom sạch để Tiểu Miêu tự thử.

Tầng hai và ba chủ yếu là bán quần áo với các vật dụng gia đình, nhưng chia khu rõ ràng. Gặp cửa hàng đồ nam, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành cũng lựa ít đồ mùa đông và giày cho bản .

Đi qua hơn chục cửa hàng, Ôn Xu váy đến hoa cả mắt, mệt quá liền tựa lòng Bùi Dữ nhắm mắt ngủ luôn, y chang dáng vẻ Tiểu Bình Quả đang ngủ gật trong lòng Cố Cẩn Hành.

Vì phía lưng Ôn Xu cái đuôi lông mềm mềm, nên Bùi Dữ chủ yếu chọn váy bồng hoặc váy dáng xòe rộng. Mấy kiểu khác thì sẽ chọn theo gu thẩm mỹ cá nhân, đủ kiểu đủ loại.

Lúc ngang tiệm đồ ngủ, Bùi Dữ liếc mắt thấy một bộ đồ ngủ liền hình thỏ màu hồng nhạt siêu dễ thương, hợp với Ôn Xu.

Anh cúi đầu định hỏi ý kiến cô, nhưng thấy cô ngủ gục vai , nhịn mà nhéo nhẹ khuôn mặt mềm mềm của Tiểu Miêu.

Cái bé mèo ngốc , ngoài ăn với ngủ thì chẳng gì khác.

Ôn Xu ngủ, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành tiếp tục dạo kỹ tầng hai và ba, gần như gom sạch các cửa hàng quần áo nữ.

Nhìn danh sách, vẫn còn mấy thứ cần lấy, băng vệ sinh, mặt nạ, đồ vệ sinh cá nhân, mỹ phẩm, đồ trang điểm, khuyên tai, vòng cổ các kiểu, cái gì cũng .

Không cần khác , riêng Tiểu Miêu của thì nhất định đủ.

Cố Cẩn Hành ghé qua danh sách, thở dài:

“Đây đúng là công trình đồ sộ…”

tới thì gom cho hết thì tiếc lắm.

Anh hít sâu:

“Đi tiếp thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-73-khong-bao-gio-di-dao-pho-nua.html.]

Trong lúc đó, Tiểu Miêu đang mơ thấy hái và ăn dâu tây cực kỳ ngon.

Tiêu Dã thì theo cả buổi, lên xuống cầu thang 5-6 , càng càng tuyệt vọng.

Hai cả ngày mệt ?

Chân sắp hỏng luôn !

Khi Ôn Xu tỉnh thì trời nhá nhem tối.

Lúc , Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành mới gom đủ hết đồ trong danh sách. Cả hai đều thấm mệt.

Bùi Dữ vẫn là đầu tiên chú ý đến Ôn Xu, sờ bụng cô:

“Xu Xu đói ?”

Ôn Xu lắc đầu, thấy vẻ mặt mệt mỏi của thì vòng tay ôm cổ:

“Bùi Dữ, mệt lắm ?”

Bùi Dữ vòng tay ôm eo cô, nhẹ:

“Không mệt. Hôm nay gom nhiều đồ cho Xu Xu lắm, tối nay Xu Xu ăn gì?”

Ôn Xu nghĩ nghĩ:

“Sủi cảo tôm nha?”

Bùi Dữ:

“Được. Tối nay ăn sủi cảo tôm.”

Ôn Xu ngoan ngoãn gật đầu sang Cố Cẩn Hành, thấy sắc mặt hoảng hốt.

Cố Cẩn Hành lấy chút tinh thần:

“Chào buổi tối, Xu Xu.”

Ôn Xu tò mò :

“Mệt lắm ?”

Cố Cẩn Hành mặt mộc cảm xúc:

bao giờ dạo phố nữa. Thật đấy.”

Đi tám cây đến trung tâm thương mại cũng thấy mệt, g.i.ế.c zombie cũng mệt, mà dạo phố đúng là tàn luôn đôi chân.

Khoảnh khắc đó, thực sự bội phục những ai xem dạo phố là thú vui.

Ba một mèo tìm đại một cửa hàng chỗ nghỉ. Trùng hợp là cửa hàng Bùi Dữ dọn sạch đồ, cả tiệm chỉ còn mỗi cái sào treo, chẳng còn lấy một bộ đồ.

Bùi Dữ lấy hẳn hai cái giường từ gian. Đừng Cố Cẩn Hành, đến cũng mệt rã rời.

Anh lấy hai cái thùng:

“Xu Xu, thử xem thể đổ đầy nước hai thùng ?”

Ôn Xu thích trò , lên ghế nhỏ bắt đầu xả nước thùng. Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành thì lo chuẩn nấu mì, trong phòng vô cùng yên tĩnh.

Một lúc , Bùi Dữ lấy lọ t.h.u.ố.c xoa bóp từ gian, đưa cho Cố Cẩn Hành:

“Xoa bóp cơ chân chút , mai nổi .”

Ôn Xu nhanh đầy cả hai thùng nước. Dị năng của cô hồi mới tỉnh còn yếu, giờ thì tốc độ và lượng nước đều tăng lên đáng kể.

vui khi thấy nước tràn đầy, đầu định khoe với Bùi Dữ, nhưng thấy đang xoa bóp chân, liền qua xổm bên cạnh.

Ôn Xu:

“Tiểu Miêu cũng nữa!”

Bùi Dữ thấy cô định đ.ấ.m chân cho thì lập tức nắm tay cô :

“Chuyện để Xu Xu . Xu Xu chơi game ?”

Ôn Xu chớp mắt:

“Không .”

Bùi Dữ dụ dỗ:

“Vậy xem hoạt hình nhé?”

 

Loading...