Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 72: Tiểu Miêu Thù Dai

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:53
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Dã thấy hớ, liền vội chữa :

“Không ! Là cô chủ động tìm !”

Tiểu Miêu trừng mắt tức giận, uất ức giận dỗi , ném luôn bông hoa :

“Đồ xa! Khi dễ mèo!”

Chữ “mèo” còn kịp hết thì Bùi Dữ phản xạ cực nhanh đưa tay bịt miệng. Chỉ còn đôi mắt tròn xoe đầy giận dữ là lộ bên ngoài.

Tiểu Miêu vùng vẫy định gỡ tay , nhưng sức cô địch Bùi Dữ. Cô sốt ruột tới mức há miệng c.ắ.n .

Bùi Dữ lạnh lùng Tiêu Dã:

“Tốt nhất nên suy nghĩ kỹ mới .”

Tiêu Dã luống cuống giải thích:

“Chuyện là vầy, chỉ một chút nên mới khắc bông hoa băng cho cô xem thử. Ai ngờ cô tò mò, đưa tay , liền đưa cho cô . Sau đó quá nhanh, sợ hiểu lầm nên mới luống cuống giải thích rõ. Thật xin ! Là của !”

Xong . Không những gây ấn tượng mà còn để hình ảnh tệ hại.

Bùi Dữ , hai luồng điện phóng , một tia đ.á.n.h ngay mặt Tiêu Dã nổ bùm một tiếng dọa hết hồn, một tia khác nhè nhẹ đ.á.n.h tay, khiến tê rần đau nhói.

Cơ thể Tiêu Dã phản xạ nhanh hơn cả đầu óc. Anh Bùi Dữ định tay thật, nhưng phản xạ tự nhiên vẫn là né tránh. Có điều, chẳng tránh nổi.

Tốc độ tay của Bùi Dữ quá nhanh.

Tiêu Dã đành ngoan ngoãn nhận :

“Thật sự xin .”

Cố Cẩn Hành ban đầu còn định cho Tiêu Dã nhập đội, giờ thì chán hẳn:

“Cậu chuyện nhớ cho rõ. Nhìn xem khiến Xu Xu của tụi giận tới cỡ nào. Rõ ràng là lấy lòng Xu Xu, để em hiểu lầm?”

Tiêu Dã thành khẩn nhận :

“Thật xin , chỉ là quá sốt ruột thôi. sẽ bù cho chỗ vật tư , thật sự cố ý. vốn định giải thích hết mà kịp…”

Bùi Dữ mặt lạnh tanh, buồn :

“Cút.”

Nói xoay bỏ , chẳng thèm quan tâm thêm.

Cố Cẩn Hành vốn nhắc nhở Tiêu Dã thêm chút nữa, thấy Bùi Dữ rời cũng lười quan tâm, dù gì cũng nhắc một , hy vọng đầu óc thật sự ngốc.

Xong đời.

Thật sự xong đời.

Tiêu Dã ỉu xìu, vốn định tiếp tục giải thích rõ ràng, ai ngờ chuyện rối tung.

Tạm thời né một thời gian, chờ nguôi giận tính.

Anh trốn thì dễ, nhưng Bùi Dữ liên lụy.

Tiểu Miêu giận dỗi hất tay Bùi Dữ :

“Anh cũng hùa theo khi dễ Miêu!”

Bùi Dữ oan ức hết sức:

“Anh nỡ khi dễ Tiểu Miêu chứ? Anh còn giúp Miêu Miêu trút giận mà.”

Ôn Xu uất ức:

“Thế cho Miêu chuyện?”

Bùi Dữ dở dở . Tính thù dai của Tiểu Miêu nhiều khi thật là khó hiểu:

“Xu Xu quên , bây giờ em là đó. Nếu em , Tiêu Dã nghi ngờ phận của em thì ?”

Tiểu Miêu chu môi, giọng nhỏ xíu:

“Hắn khi dễ Miêu, cũng khi dễ Miêu.”

Cố Cẩn Hành ở bên liếc mắt hiệu, lén dùng khẩu hình nhắc:

“Mau xin ...”

Bùi Dữ chần chừ, thấy Ôn Xu sắp đến nơi, vội vàng dịu giọng:

“Xin mà, cố ý. Xu Xu tha cho ?”

“Hứ!”

Bùi Dữ tung chiêu cuối:

“Muốn ăn dâu ?”

Ôn Xu tới dâu tây chua ngọt mọng nước, liền nhịn l.i.ế.m môi một cái, đôi môi phấn nộn bóng loáng như tô son.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-72-tieu-mieu-thu-dai.html.]

Bùi Dữ thấy cô rối rắm mà đáng yêu, bèn lấy một chén đầy dâu tây:

“Anh đút nhé, Xu Xu tự ăn ?”

Chén chuẩn từ tối qua khi canh gác, ngoài dâu tây còn thêm vài loại trái cây khác, đều là chuẩn riêng cho Ôn Xu.

Ban đầu sợ trời nắng nên lấy , ai ngờ mới sáng sớm dùng đến.

Lúc thấy dâu tây còn do dự, nhưng thấy chén dâu, Ôn Xu lập tức quên sạch giận dỗi, chỉ chăm chăm ăn.

Bùi Dữ thở phào, liếc Cố Cẩn Hành đầy cảm kích.

Không ngờ Cố Cẩn Hành giỏi dỗ con gái như , đúng là trợ lý năng.

Cố Cẩn Hành thấy ánh mắt , ho nhẹ:

“Lúc rảnh thể lên mạng tìm mấy bí kíp đó.”

Bùi Dữ ngạc nhiên:

“Anh từ khi nào bắt đầu xem mấy thứ ?”

Cố Cẩn Hành ngập ngừng:

“… Lúc rảnh trong giờ việc .”

Dù bây giờ Bùi Dữ còn là sếp của , nhưng câu đó vẫn thấy chột .

Ôn Xu ăn xong, đưa một quả dâu tây cho Cố Cẩn Hành:

“Tiểu Bình Quả.”

Cố Cẩn Hành nhận lấy, mỉm :

“Cảm ơn Xu Xu.”

Ôn Xu đưa thêm một quả nữa:

“Cho .”

Cố Cẩn Hành bất ngờ đến mức ngây :

“Cho ?”

Ôn Xu gật đầu, đó cúi xuống tiếp tục ăn dâu.

Cố Cẩn Hành Tiểu Miêu tặng dâu, trong lòng lâng lâng. Quay sang thấy Bùi Dữ đang lườm quả dâu tây chằm chằm, liền nhanh tay nhét luôn miệng , đút quả còn cho Tiểu Bình Quả.

Anh Tiểu Miêu thù dai bao , viên dâu thấy xứng đáng.

Bùi Dữ rờ rẫm cái đuôi của Tiểu Miêu:

“Không cho ?”

Tiểu Miêu giận dữ:

“Không cho!”

Cô còn nắm lấy đuôi giấu , lẩm bẩm:

“Cái đuôi cũng cho sờ nữa!”

Bùi Dữ bật , nhân lúc cô để ý lén sờ thêm cái nữa.

là Tiểu Miêu thù dai thật.

xe, nhưng tốc độ bộ của Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành cũng chẳng chậm. Dù họ đều là dị năng giả, còn là những giỏi nhất, thể lực vượt xa thường.

Khoảng cách bảy tám cây quá xa, trèo đèo lội suối gì.

Chỉ điều, tang thi quá nhiều. Vừa g.i.ế.c xong một đợt thì đợt khác kéo tới, g.i.ế.c xuể.

Ôn Xu ăn hết một chén dâu tây, một trái táo, nửa chén việt quất với nửa chén chuối, thì điểm đến cũng tới.

Trung tâm thương mại bên tầm trung, năm tầng, ăn chơi giải trí gì cũng đủ cả, tận thế là nơi đông .

Nên bây giờ, tang thi trong ngoài cũng đông.

Cố Cẩn Hành dùng dị năng suốt dọc đường, lúc đuối sức.

Bùi Dữ , đưa cho chai nước tăng lực:

“Nghỉ một lát .”

Cố Cẩn Hành cũng cố, ôm Tiểu Bình Quả phía Bùi Dữ.

Cách đó xa, Tiêu Dã vẫn đang trốn tránh. Anh thấy Cố Cẩn Hành tụt , liền phân vân nên xông lên thế chỗ. Dị năng hệ băng của mạnh bằng, nhưng né tránh giỏi, cũng đánh, mà dọc đường cũng dùng sức nhiều.

Tiêu Dã nghĩ ngợi sáng mắt, đây chẳng cơ hội để gỡ điểm !

Anh định xông lên thì thấy một tia chớp tím từ chỗ Bùi Dữ giáng xuống như trời giáng, vô tia sét khác từ cao rơi xuống, y như chiêu lớn trong game, quét sạch một vùng tang thi. Nếu còn c.h.ế.t, Bùi Dữ bồi thêm phát nữa.

 

Loading...