Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 70: Bánh Kem Nhỏ Ngọt Ngào

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối mát hơn ban ngày một chút, nhưng trong nhà vẫn nóng.

Khi Bùi Dữ lau mặt cho cô, còn che cổ cô sợ cô lạnh, kết quả chạm mồ hôi. Anh nhẹ nhàng xoa xoa cổ cô, hỏi:

“Bây giờ Xu Xu thấy , mấy bộ đồ để ngay ngoài cửa, em thử cái nào ?”

Ôn Xu ngoái đầu theo lời , thấy một dãy quần áo nữ, váy, quần short, áo kiểu các loại... Không nhiều nhưng kiểu dáng khá đầy đủ.

Cô ngẩn một lúc ngẩng đầu :

“Bùi Dữ, chọn giúp em .”

lâu nên mắt mỏi.

Bùi Dữ mỉm , lấy một sợi dây buộc tóc màu vàng nhạt từ trong gian:

“Được, tiên buộc tóc lên , như sẽ mát hơn.”

Đây là đầu tiên buộc tóc cho con gái nên lóng ngóng, nhưng vẫn cẩn thận gom hết tóc của Ôn Xu trong lòng bàn tay. Cô thì yên ngoan ngoãn, thẳng lưng, vẫy vẫy cái đuôi lông mềm phía .

Bùi Dữ tạo kiểu gì, chỉ đơn giản buộc cho cô một cái đuôi ngựa thấp, đơn giản mà vẫn xinh.

Buộc tóc xong, lấy một đôi dép lê cho cô , giọng dịu dàng:

“Chúng thử tập ?”

Cô lắc lắc đôi chân trắng trẻo mũm mĩm, vui vẻ đáp:

“Được!”

Dép là cỡ chân của Bùi Dữ, nên với Tiểu Miêu thì rộng thùng thình, lệt bệt, phát vài tiếng nhỏ khi nhấc chân.

Bùi Dữ đỡ cô dậy:

“Đi thôi.”

Thật việc với Ôn Xu cũng quá khó, chỉ là lúc biến thành thì cơ thể cô còn yếu, sức, chân tay theo, vững, bước loạng choạng.

Anh sợ cô té nên đó cho cô tập thử.

Ôn Xu vài bước bên cạnh Bùi Dữ, dần dần lấy cảm giác khi còn là . Tập luyện một lúc là thể từ chậm sang nhanh, bước cũng vững vàng.

Tay Bùi Dữ lúc đầu đỡ eo cô, đó chuyển sang nắm tay, thấy cô vững mới buông để cô tự vài vòng.

vòng tại chỗ mấy , lao lòng Bùi Dữ, đôi mắt cong cong như trăng non:

“Miêu Miêu học !”

Bùi Dữ bế cô lên, :

“Xu Xu giỏi quá. Nào, chúng chọn váy để mặc nhé.”

Cửa hàng đầy đủ loại quần áo, nhưng kiểu dáng nhiều, mà hiện tại Ôn Xu chỉ thể mặc váy. Lục lọi một hồi, cuối cùng cô chọn một chiếc váy bồng màu xanh nhạt, n.g.ự.c còn một cái nơ hồ điệp màu trắng to.

Bùi Dữ bế cô đến phòng thử đồ:

“Em mặc ? Khóa kéo ở phía , kéo hết mới chui , nhớ ?”

Ôn Xu cúi đầu nghịch cái váy, trả lời:

“Em .”

“Ngoan lắm.” Bùi Dữ đặt cô xuống đất, “Anh chờ ngoài cửa, gì thì gọi .”

Ôn Xu gật đầu, “Dạ.”

Đáng yêu xỉu.

Bùi Dữ xoa xoa tai mèo của cô, dặn dò thêm vài câu mới rời .

Cố Cẩn Hành thấy liền gọi:

“Bùi Dữ, tên đến nữa.”

Bùi Dữ cau mày, “Tiêu Dã?”

Cố Cẩn Hành gật đầu, nhún vai:

“Ừ, đang nghỉ ở cửa hàng đối diện kìa. Lúc nãy đang trong phòng thử đồ thì đến chào hỏi.”

Tên đó bám theo dai thật.

Cố Cẩn Hành ngập ngừng:

“Anh ngưỡng mộ sức mạnh. Điểm thì tin . Với cảm thấy ác ý với hai bé mèo . Nếu năng lực mạnh thật, mà thành kẻ địch thì lẽ sẽ phiền... Cậu nghĩ đến chuyện để gia nhập nhóm ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-70-banh-kem-nho-ngot-ngao.html.]

Dù gì giờ cũng coi như của Bùi Dữ . Ban đầu định , nhưng năng lực theo dõi của Tiêu Dã quá lợi hại. Cân nhắc lợi hại, vẫn mong Bùi Dữ sẽ thu nhận .

Thêm bạn hơn thêm thù mà.

Bùi Dữ thản nhiên :

“Hay là tay , g.i.ế.c luôn ?”

Cố Cẩn Hành cứ tưởng Bùi Dữ đùa, nhưng khi thấy ánh mắt nghiêm túc của thì rùng :

“Cái ...”

Bùi Dữ bật , dịu giọng:

“Đùa thôi.”

Rồi tiếp:

“Không cần để ý đến . Anh theo thì cứ theo, chỉ cần gây ảnh hưởng đến tụi .”

Cố Cẩn Hành gật đầu, “Ừ.”

Trong lúc hai chuyện, Ôn Xu thấy gì cả. Cái khóa váy bồng khó kéo, cô loay hoay mãi mới kéo , đến mức tóc đuôi ngựa lúc nãy Bùi Dữ buộc cũng rối lên.

Cô mở cửa, ló đầu tìm Bùi Dữ, thấy đang cạnh Cố Cẩn Hành bên tấm kính thì lên tiếng gọi, chỉ dùng đôi mắt tròn xoe ngó chằm chằm về phía họ.

đầu cô , Cố Cẩn Hành thấy, liền nhắc:

“Ôn Xu kìa.”

Bùi Dữ đang quan sát bên cửa hàng của Tiêu Dã, liền , thấy Tiểu Miêu ló đầu , dáng vẻ cực kỳ dễ thương.

Anh đến chỗ cô:

“Sao ? Khóa kéo kéo ?”

Ôn Xu lắc đầu, gì, chờ đến gần mới mở cửa lao lòng , vui vẻ:

“Đã xong !”

Da Tiểu Miêu vốn trắng mịn, mềm như bông. Mặc chiếc váy xanh nhạt cô càng trắng hơn, như một chiếc bánh kem màu lam ngọt ngào, thêm chút tươi mát dễ chịu.

Bùi Dữ :

“Đẹp lắm. Muốn dây buộc tóc cùng tông ?”

Ôn Xu gật đầu, “Dạ!”

lúc tóc cô rối, Bùi Dữ dây buộc tóc, buộc cho cô hai đuôi ngựa thấp, hợp với chiếc váy bồng màu xanh nhạt, đáng yêu cực kỳ.

Chiều dài váy chỉ tới giữa đùi Ôn Xu, che cái đuôi lông tơ lưng, còn để lộ phần chóp đuôi nhỏ xíu, dễ khác phát hiện.

Không rõ tai mèo và đuôi mèo của cô thể giấu nữa.

Bùi Dữ dặn:

“Cái tên Tiêu Dã cũng đến , là từng bắt nạt Miêu Miêu. Nếu thấy , đừng gì với nhé?”

Tiểu Miêu ngoan ngoãn gật đầu:

“Bùi Dữ, em .”

Bùi Dữ lấy một chiếc ghế nhỏ cho cô , đó dọn cái sofa từ trong gian , trải khăn mới, đặt gối nhỏ lên:

“Muốn đồ ngủ cho thoải mái hơn ?”

Tiểu Miêu trừng mắt , vẻ vui:

“Em mới xong, nữa ?”

Thay đồ mệt quá mất.

Hồi còn là mèo, là Bùi Dữ giúp cô mặc đồ.

Ôn Xu im nhúc nhích,

“Không .”

Khi cô bướng bỉnh, Bùi Dữ cũng hết cách. Đành để cô mặc váy sofa, đắp thêm cái áo khoác cho cô:

“Nếu thấy khó chịu thì nhé.”

Ôn Xu lưng , thèm để ý đến nữa. Chỉ thiếu nước lấy tai che mặt là đủ bộ bực dọc.

 

Loading...