Ăn trưa xong, ba và một bé mèo tiếp tục lên đường đến Hợp Châu.
Lần Cố Cẩn Hành lái xe, Bùi Dữ ghế phụ. Ban đầu định chơi với Ôn Xu cho đỡ chán, nhưng ăn cơm xong là cô bé lăn buồn ngủ, giờ đang ngủ ngon lành ở hàng ghế cùng với Tiểu Bình Quả, mỗi đứa một bên.
Tiểu Miêu vẫn giữ nguyên phong cách ngủ "khó đỡ" như khi, cuộn tròn cả . Trong lúc ngủ, chiếc sơ mi quấn eo đẩy lên, để lộ cái đuôi bông xù ngoài.
Bùi Dữ một lúc đầu tiếp tục quan sát tình hình đường sá. Dù cầm lái, nhưng ghế phụ cũng thể ngủ gật, đặc biệt là trong lúc di chuyển đường dài. Lâu lâu còn trò chuyện với lái xe và để mắt đến xung quanh.
Cứ thế tăng tốc đều đều, cuối cùng họ cũng đến Hợp Châu 7 giờ tối.
như ở trạm xăng , tang thi ở đây nhiều vô kể. Đi một đoạn ngắn thôi, xe cán qua bao nhiêu cái xác tang thi.
Vừa thành, Cố Cẩn Hành tìm một chỗ khá kín đáo để dừng xe. xe đỗ định, tang thi bắt đầu mùi thu hút kéo đến, lao đập xe liên tục, hết con đến con khác, khiến cả xe rung lên bần bật.
Dù Ôn Xu quá sợ tang thi, nhưng cảnh hàng loạt khuôn mặt biến dạng ép sát cửa kính thì vẫn hoảng hồn. Trong gian nhỏ hẹp của xe, cũng là mặt tang thi, khiến cô cảm giác như đang mắc kẹt trong cơn ác mộng. Cô vùng dậy giữa mộng mị, nhận hóa ác mộng là hiện thực.
Tiểu Bình Quả cũng dọa sợ. Ôn Xu sợ bé sốc nên ôm chặt lòng, trừng mắt hung dữ đám tang thi ngoài cửa kính.
Mèo con tuy sợ, nhưng mèo con vẫn thể bảo vệ mèo con!
Cảnh tượng chỉ kéo dài vài giây, đó tất cả tang thi xung quanh Bùi Dữ dùng dị năng hệ lôi tiêu diệt gọn.
Cảnh tượng lúc thật sự choáng ngợp. Trong bán kính 10 mét quanh xe, tất cả tang thi c.h.ế.t cùng một lúc. Từng làn khói đen bốc lên từ t.h.i t.h.ể bọn chúng, ngầu chút rợn .
Nếu tận mắt chứng kiến, Ôn Xu sẽ bao giờ tin một con thể tạo cảnh tượng như .
Tiểu Miêu chủ nhân với ánh mắt ngưỡng mộ sáng rực, cần gì cũng đủ hiểu bé tự hào đến mức nào.
Cố Cẩn Hành cũng một nữa dị năng của Bùi Dữ cho chấn động. Mỗi tưởng rằng mạnh, thì tiếp tục bất ngờ hơn. Một như , thật, nếu là Tiêu Dã, cũng sẽ mặt dày mà xin gia nhập đội cho bằng .
Thế là khi Bùi Dữ , thấy Cố Cẩn Hành đang giơ ngón cái, sang bên là ánh mắt lấp lánh sùng bái của Tiểu Miêu.
Lúc đó Bùi Dữ cuối cùng cũng hiểu vì con trai lúc tán gái thích thể hiện ngầu, bởi vì ngầu thật sự quá hiệu quả.
Bùi Dữ tháo dây an :
“Xuống xe thôi, tiếp.”
Lý do họ dừng để xử lý tang thi xong mới tiếp tục chứ xử lý từ xa là vì khu vực vắng , dùng dị năng quy mô lớn cũng lo phát hiện. nơi họ đang vẫn còn cách rìa Hợp Châu 100 mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-68-tieu-mieu-sung-bai.html.]
Nói là may mắn thì cũng đúng, mà may cũng chẳng sai.
May ở chỗ khu vực là khu , dị năng giả hệ băng mà ở trạm xăng nhắc đến cũng ở đây. may cũng chính là vì thế, nên họ tự xử lý tang thi cả trong lẫn ngoài thành.
Giờ Hợp Châu đang sự kiểm soát của dị năng giả hệ băng . Dưới trướng là những dân từng sống ở thành phố , ước chừng hơn một nghìn , đại bản doanh ở trung tâm thành phố. Theo thông tin lấy từ trạm xăng, hiện giờ cầm quyền ở Hợp Châu chỉ .
Bùi Dữ cố gắng nhớ những gì từ kiếp , định xem căn cứ Hợp Châu tồn tại lâu dài , nhưng cuối cùng phát hiện chẳng cái nào trụ vững. Hoặc các căn cứ khác sáp nhập, hoặc tự sụp đổ vì nội bộ lục đục – chẳng nên chuyện gì.
Xuống xe xong, Bùi Dữ mở cốp, bế Ôn Xu . Cố Cẩn Hành cũng đặt Tiểu Bình Quả túi đeo lưng, tiện cho việc di chuyển.
Họ thu xe gian xong thì tang thi kéo đến. Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành dùng dị năng, nhanh chóng di chuyển về phía . Hai cao lớn, bước chân dài nên mấy chốc khá xa.
Dưới tình huống như thế, Bùi Dữ vẫn thể bế Ôn Xu chắc chắn trong tay.
Ôn Xu ôm lấy vai , trong lúc họ dùng dị năng, cô cũng b.ắ.n vài tia nước nhỏ – giúp gì nhiều nhưng xem như góp phần "tập thể".
Phần lớn cửa hàng ở Hợp Châu là quán ăn.
Thành phố vốn là "vùng đất ẩm thực hoang dã", nhưng dân cực kỳ tự tin tay nghề nấu nướng của , nên phần lớn đều mở quán ăn, tiệm nước.
Vì lượng quán ăn quá nhiều, thời điểm thành phố còn gọi là "thành phố ẩm thực". Danh hiệu đó kéo theo lượng lớn khách du lịch. khách đến thì hào hứng, thì bực bội, khiến cái danh "thành phố ẩm thực" biến thành "thành phố đ.á.n.h giá thấp nhất" và từng lọt top hot search suốt hơn một tháng mạng xã hội.
Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành gần hết một con phố mà chẳng thấy cửa hàng quần áo nào. Mãi khi rẽ qua một con đường bên cạnh, họ mới tìm một cửa hàng thời trang nhỏ.
Cả hai lập tức đẩy cửa kính bước . Trong tiệm một tang thi đang nhốt quầy thu ngân, ngửi thấy mùi liền đập mạnh quầy, lao .
Bùi Dữ dùng dị năng hệ lôi giật cho nó thành xác khô đen thui. Lúc , Cố Cẩn Hành tìm công tắc đèn, nhưng bấm hoài sáng.
"Đèn hư ," .
Bùi Dữ lấy từ gian hai cây nến, châm lên bằng bật lửa. Ánh nến lập tức thắp sáng cả tiệm. Anh đưa một cây cho Cố Cẩn Hành, hai giơ nến kiểm tra xung quanh.
Kiểm tra xong, Bùi Dữ lấy bàn ghế gấp để Ôn Xu nghỉ.
Cố Cẩn Hành kéo giá treo quần áo chắn cửa kính, tạm thời ngăn đám tang thi bên ngoài đang gào rú.
Tang thi ngửi mùi kéo đến, cứ đ.â.m cửa kính mãi thôi. Số lượng quá đông khiến cửa kính bắt đầu rung lắc dữ dội, vẻ chịu nổi lâu nữa.
Bùi Dữ bắt đầu đun nước. Thấy tang thi bên ngoài sắp phá cửa, lập tức dùng dị năng quét sạch. Ít nhất cũng đến 50-60 con giật c.h.ế.t tại chỗ. Xác chất đống lên , thậm chí còn đè lên cửa kính, khiến mùi bên trong cũng át phần nào.