Khoảng cách đến trạm xăng vẫn còn xa, càng về phía đó, lượng zombie đường càng nhiều, dấu hiệu tụ thành đàn.
Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành bàn bạc một chút, cuối cùng quyết định thử tìm tuyến đường khác. Nếu lượng zombie phía quá đông, thể qua , thì họ sẽ vòng đường khác.
Cố Cẩn Hành mở bản đồ , liếc mắt ngoài cửa sổ thì thấy xe của Tiêu Dã đang lao lên phía , đ.â.m loạn đám zombie, thậm chí hai con húc bay trúng xe họ, va chạm phát âm thanh khá lớn.
Hai lập tức đầu về phía hàng ghế , nơi Ôn Xu đang ngủ. Với tiếng động lớn như , Ôn Xu cũng đ.á.n.h thức. Cô mơ màng dậy, má còn in hằn vết gối, trông mặt đỏ hồng ngốc ngốc.
Cô nhỏ giọng gọi:
“Chủ nhân…”
Bùi Dữ dịu dàng hỏi:
“Em dọa ?”
Ôn Xu cụp mắt xuống, chậm rãi đáp:
“Em đói.”
Bùi Dữ liếc bản đồ, thấy cũng sắp đến nơi , liền :
“Chờ thêm chút nữa, đến nơi sẽ chuẩn đồ ăn cho em.”
Tiểu Miêu ngoan ngoãn yên một bên, ôm Tiểu Bình Quả chơi đùa.
Cố Cẩn Hành tỏ vui:
“Anh định mở đường cho tụi hả?”
Dù thì... cũng quá mức thô lỗ đấy.
Tiểu Miêu là kiểu dễ kích động. Mặc dù Tiểu Bình Quả từng xảy chuyện gì, nhưng điều vẫn thể lơ là.
Bùi Dữ lạnh lùng chiếc xe chạy phía , lời nào.
Nhờ Tiêu Dã “mở đường” phía , áp lực xe họ chịu cũng giảm đáng kể.
Chạy thêm 5-6 phút nữa, biển hiệu trạm xăng hiện trong tầm mắt. Đồng thời, cả nhóm đang trạm xăng cũng hiện rõ.
Ước chừng 40-50 .
Tiêu Dã dừng xe ở cách chừng 50 mét. Bùi Dữ cũng lái xe đến gần và dừng bên cạnh .
Cố Cẩn Hành hạ kính xe, hướng về nhóm hét lên:
“Tính phí đây?”
Một gã đàn ông to con dữ tợn bước , trả lời:
“Một xe đổ đầy xăng, đưa một thùng mì gói.”
Cố Cẩn Hành nheo mắt :
“Một thùng? Sao mấy cướp luôn ? 10 gói thôi!”
Gã trả lời, đầu thương lượng với một cô gái trong nhóm, lắc đầu:
“Ít nhất 20 gói.”
Bọn họ 40-50 , rõ là dị năng giả , nhưng lực lượng như thế đủ để hù doạ ít .
Tiêu Dã huýt sáo một tiếng:
“Này, bạn! khuyên mấy điều một chút. Mấy ở đây ăn buôn bán chắc cũng lâu ai ghé đúng ? đoán là vì mặt một nhóm cướp khác cản đường nên mấy chẳng buôn bán gì?”
Cố Cẩn Hành liếc một cái, tiếp lời:
“Đám cướp đó bọn xử lý hết . Không tin thì cử xem. Nói cách khác, bọn giúp mấy dọn đường buôn bán. 20 gói thì , nhưng nhất đừng giở trò.”
Gã đàn ông sang bàn bạc với cô gái lúc nãy, mất hơn 2 phút mới , giọng cũng còn dữ dằn nữa:
“Lái xe .”
Khi xe chạy qua, đám cũng tản hai bên. Bùi Dữ lái xe đến đầu tiên, tiên giao 10 gói mì gói.
Bùi Dữ :
“Phần còn , đợi đổ xăng đầy đưa nốt.”
Gã đàn ông gì thêm, cúi đầu lo đổ xăng cho xe họ.
Trong lúc chờ đổ xăng, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành quan sát tình hình xung quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-65-tieu-mieu-bi-doa.html.]
Trạm xăng bao quanh bởi một vòng "rào chắn" từ xác zombie. Xác xếp lớp chồng lên , cao 1,2 mét.
Trong 40-50 , nam nhiều hơn nữ, nữ chỉ đếm đầu ngón tay. chỉ đạo, nãy chuyện chính là một cô gái.
Sau khi xe bọn họ đến, mấy cô gái đưa bên trong trạm xăng, còn thấy bóng dáng nữa.
Đổ đầy xăng xong, Bùi Dữ giao nốt 10 gói mì còn :
“ mua vài thông tin. Một thông tin, một gói mì. Mấy ăn ?”
Gã đàn ông sững , do dự một chút bằng giọng khó chịu:
“Hỏi .”
Bùi Dữ cũng để ý thái độ của . Trong thời buổi , tính tình tệ cũng là một cách để tự bảo vệ :
“Mấy từng gặp ai tên Lâm Tĩnh Thủy ?”
Hắn mô tả sơ qua về đặc điểm đó. Gã đàn ông lắc đầu ngay:
“Chưa thấy.”
Bùi Dữ đưa một gói mì:
“Sao mấy còn ở đây? Lúc chính phủ đến cứu trợ theo họ ?”
Nghe đến đây, gã đàn ông cảnh giác hơn:
“Chính phủ quan tâm tụi , họ chỉ lo cho dị năng giả thôi.”
Nhóm bọn họ đều là những thức tỉnh năng lực , từng bạn bè ruồng bỏ, cuối cùng còn chính phủ bỏ rơi.
Bùi Dữ mỉm :
“Câu hỏi cuối. Bọn định đến Hợp Châu. Mấy gì về tình hình bên đó ?”
Anh bổ sung thêm:
“Nếu thông tin hữu ích, đưa 5 chai nước.”
Nghe đến nước, gã đàn ông vốn còn do dự lập tức mở miệng:
“Bên đó zombie đông lắm, sống cũng nhiều. Bọn giúp họ chặn bớt zombie, nhưng cũng chẳng ích gì. Người bên đó tính khí , khó chịu, còn bắt nạt tụi .”
Nếu nhờ họ nhiều dị năng giả, là đàn ông, trong khi Hợp Châu đang rối ren vì zombie, thì khi bên đó kéo đến gây chuyện .
“Hơn nữa bên đó một tên dị năng hệ băng mạnh, thích chơi gái…”
Gã còn đang , bỗng thấy Ôn Xu ló đầu cửa sổ, mắt lập tức sáng lên một thoáng, cau mày:
“Cô gái trong xe, nhất đừng để bọn họ thấy.”
Bùi Dữ nheo mắt, đầu thấy gương mặt trắng trẻo, non nớt của Ôn Xu. Giọng trầm xuống:
“Ôn Xu.”
Đây là đầu tiên gọi tên đầy đủ của cô.
Tiểu Miêu sợ, lập tức rụt đầu .
Gã đàn ông liếc Bùi Dữ một cái, thêm gì.
Bùi Dữ đưa cho thêm 5 chai nước, 2 gói mì và một hũ kẹo.
Với mấy lời cảnh báo , thấy cũng xứng đáng trả thêm chút đồ.
Gã đàn ông nhận đồ xong liền im lặng, lùi sang bên cạnh. Rất nhanh đó, đến lấy vật tư đưa.
Bùi Dữ chuẩn lái xe thì phía vang lên tiếng của Tiêu Dã:
“Này! Anh bạn! đủ 15 gói mì ! Cho mượn vài gói với!”
Xe của cũng đổ đầy xăng, nhưng đưa vật tư.
Nghe , gã đàn ông lúc nãy lập tức giơ tay ngăn xe Bùi Dữ :
“Các chung ?”
Bùi Dữ bình tĩnh lắc đầu:
“Không. Anh chỉ cùng đường, cũng rõ mục đích là gì, thấy cũng phiền.”
Gã chằm chằm mười giây, cuối cùng mới bỏ qua, sang xử lý Tiêu Dã.