Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 58: Chủ Nhân Đẹp Trai Nhất

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dữ hạ điện thoại xuống thấp một chút, đưa tay xoa xoa đầu Tiểu Miêu, lông đầu cô rối tung lên, “Anh chụp chung một tấm với bé mèo đáng yêu ?”

Tiểu Miêu hổ, khe khẽ kêu một tiếng: “Meo ~”

【Được nha】

Bùi Dữ bế Tiểu Miêu lên bằng một tay, để cô cánh tay : “Nào, màn hình .”

ngại ngùng, nhưng ngay khoảnh khắc Bùi Dữ bấm nút chụp, Tiểu Miêu vẫn nhiệt tình áp khuôn mặt lông xù xì mặt chủ nhân, đôi mắt màu hổ phách mở to long lanh, trông dễ thương ngốc ngốc vì lông đầu rối, còn nếp như thường. Trên đuôi cô còn buộc một cái nơ hồng nhạt lắc lư nhẹ nhàng, trở thành điểm nhấn thể thiếu trong bức ảnh.

Cố Cẩn Hành ghen tị c.h.ế.t: “Tiểu Miêu nhà ngoan thật đấy.”

Đáng yêu hết sức.

Anh chẳng mấy tấm hình chụp chung với Tiểu Bình Quả, vì con mèo quá kiêu. Chụp ảnh cùng nó còn tùy tâm trạng, vui vẻ thì còn thể dán một chút.

Bùi Dữ cọ mặt lông Tiểu Miêu, chỉ mỗi hai từ đầu câu: “Ừ, nhà .”

Cố Cẩn Hành: “……”

Sao tự nhiên cảm giác nhồi cẩu lương thế ?

Còn nữa… Hình tượng Bùi Dữ trầm trong đầu giờ tan biến còn dấu vết!

Giọng Bùi Dữ nhẹ nhàng quá mức khiến Ôn Xu Tiểu Miêu bắt đầu ngượng, chụp xong liền nhảy xuống tìm Tiểu Bình Quả chơi.

Tiểu Miêu rời khỏi lòng, Bùi Dữ liền lấy bức ảnh chụp hình nền điện thoại.

Nhờ cái nơ con bướm đáng yêu điểm nhấn, bầu khí trở nên vui vẻ hẳn. Sau đó, Bùi Dữ chuẩn bữa sáng cho hai bé mèo, còn Cố Cẩn Hành thì chuẩn phần cho hai họ. Phân công rõ ràng, phối hợp cực kỳ ăn ý, gần như thành cùng lúc.

Ngoài ba bữa ăn chính, các loại vi chất cần thiết cũng bổ sung định kỳ nếu điều kiện, chỉ cho mấy bé mèo mà cả hai họ cũng cần.

Ăn sáng xong, Bùi Dữ ôm Tiểu Miêu về phía gara. Thật để xe trong gara chỉ là để che mắt ngoài, chiếc xe thực sự cất trong gian riêng.

Vừa khỏi cửa, Tiêu Dã, vẫn luôn để mắt đến họ lập tức chạy theo.

“Người em! Hai suy nghĩ ? Cho gia nhập , lợi chứ hại mà!”

Anh đúng là tích cực chào mời bản , nhưng Bùi Dữ vẫn giữ nguyên vẻ mặt dửng dưng, tỏ thái độ gì.

Tiêu Dã cũng nản. Người năng lực thì lập dị một chút cũng chẳng .

Tiểu Miêu trong tay Bùi Dữ, to gan đầu đ.á.n.h giá Tiêu Dã.

Thực Tiêu Dã cũng khá điển trai, theo kiểu nam tính hoang dã, đầu cắt ngắn, tai trái đeo khuyên xương, mày rậm mắt to, đường nét sắc sảo, sống mũi cao sâu, mặc áo ba lỗ và quần màu rằn ri, chung là kiểu đàn ông toát hormone trong từng bước .

Tiểu Miêu gác cằm lên vai chủ nhân, cảm nhận cơ bắp săn chắc ẩn lớp áo sơ mi, nghĩ nghĩ một lát… vẫn thấy chủ nhân trai nhất.

Hihi.

Chủ nhân mặc đồ thì trông như trai ngoan lịch lãm, cởi đồ thì là cơ bắp căng đầy, cực kỳ nam tính.

Đẹp trai một!

Bùi Dữ tất nhiên trong đầu Tiểu Miêu đang khen tới tấp. Anh xách cô từ gáy, ôm lòng, cho cô tiếp tục khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-58-chu-nhan-dep-trai-nhat.html.]

Tối hôm qua bé mèo sợ hãi quá mức, còn tưởng cô sẽ nhớ mãi. Ai ngờ ngủ một giấc dậy, cô to gan lên , còn bám như . Chắc là nỡ dọa nữa.

Tiểu Miêu ôm cũng phản kháng, chỉ ngoan ngoãn yên trong lòng Bùi Dữ.

Bùi Dữ lấy xe , đặt Tiểu Miêu lên hàng ghế lên đường.

“Người em! Thật sự cân nhắc hả? thề là hề hứng thú với mấy con mèo của hai ! Tuyệt đối hại tụi nó!”, Tiêu Dã thấy xe chạy liền quýnh lên, dang hai tay chắn gara, “Cho theo với! bảo mẫu cho tụi mèo cũng ! Hốt phân, cát, bảo vệ 24/24 luôn!”

Bùi Dữ nhíu mày khó chịu, một lời, trực tiếp đạp ga, xe lao vun vút.

C.h.ế.t tiệt!

Chút mặt mũi cũng cho luôn!

Tiêu Dã nhanh chóng né sang một bên, mồ hôi lạnh túa đầy trán. Khi ngẩng đầu lên thì thấy Cố Cẩn Hành cũng trong xe.

Tiêu Dã lau mồ hôi, những giận mà còn tươi.

Mẹ nó chứ, đúng là kích thích!

Anh em bám theo cho bằng !

Trên xe, Cố Cẩn Hành đầu Tiêu Dã vẫn còn giữa đường, khó hiểu: “Anh cứ thế theo tụi hả?”

Bùi Dữ lái xe, thờ ơ đáp: “Ngoài miệng thì , trong lòng nghĩ gì chỉ .”

Cố Cẩn Hành cảm thấy Tiêu Dã cũng đáng tin phết. Khi nhắc đến hai con mèo, ánh mắt hề chút tham lam nào, chỉ là vẻ mặt đần và cách hành xử lố tí thôi.

Cố Cẩn Hành lắc đầu, tình hình giao thông phía : “Tối nay tụi cắm trại ngoài trời hả?”

Lần họ đường núi, ít gặp xác sống, chỉ mấy chỗ bùn lầy là phiền.

Nếu nhanh thì trời tối thể đến thành phố kế tiếp. đường núi khá khó lái, cẩn thận.

Bùi Dữ liếc gương chiếu hậu Tiểu Miêu đang nghịch ngợm ở ghế : “Tối ngoài trời dễ gặp động vật biến dị. định xuống núi khi trời tối, nghỉ chân núi một đêm.”

Cố Cẩn Hành mở điện thoại tra thử, tín hiệu ngày càng kém, nhất là trong núi. Trang web load tận mười phút mới hiện.

Trên bản đồ hiện một khách sạn tên “Bình An” chân núi, mở sáu năm . Khách sạn chỉ hai tầng, cửa treo hai cái đèn lồng đỏ hai bên.

Chênh lệch nhiệt độ ngày đêm trong núi lớn, âm khí nặng. Hai cái đèn lồng đỏ đó những xua tà mà còn khiến khí thêm phần rợn rợn.

Họ tới nơi đúng lúc mặt trời lặn.

Cửa khách sạn đóng chặt, hai chiếc đèn lồng đỏ bám đầy bụi bẩn, trông âm u.

Tiểu Miêu chỉ dám liếc một cái, lập tức vùi đầu n.g.ự.c Bùi Dữ, dám xem nữa.

Bùi Dữ che mắt cô , kỹ cửa khách sạn. Cửa là loại cửa sắt khe hở, thể xuyên trong.

Bên trong quầy lễ tân vắng tanh, tối om vì đèn. Xung quanh khách sạn là rừng cây rậm rạp, gió núi thổi qua lá xào xạc, bóng cây loang lổ như những cái bóng ma đang nhảy múa.

Cố Cẩn Hành nổi hết da gà, nhịn lên tiếng: “Cậu bật đèn nha? dám trong tối .”

Bùi Dữ gật đầu. Sân khách sạn tường cao hai mét, bằng với chiều cao cửa sắt.5l

 

Loading...