Bùi Dữ bế cô lên, theo thói quen xoa xoa bụng Tiểu Miêu:
“Bé ham ăn, ăn no căng .”
Lòng bàn tay chủ nhân ấm áp, rộng và khô ráo, nhẹ nhàng bao bọc lấy Tiểu Miêu. Cách gãi đúng chỗ ngứa, dịu dàng và dễ chịu.
Tiểu Miêu dài đùi , hừ hừ vài tiếng, tỏ vẻ cực kỳ thoải mái.
Vừa xoa bụng cho cô, Bùi Dữ hỏi:
“Vừa em chơi với ai ?”
Tiểu Miêu chẳng mảy may đề phòng, hừ nhẹ hai tiếng.
【Với Tiêu Dã đó.】
Bùi Dữ cũng ngạc nhiên lắm câu trả lời. Anh hạ giọng, nghiêm túc :
“Giờ giả vờ lắm, còn thích ăn mèo. Nhất là mấy bé mèo nhà như em, bọn họ bất chấp nguy hiểm cũng bắt mang về nhà ăn. Bọn họ tàn nhẫn, nhổ hết lông mới thịt, còn thèm gây mê , đau lắm. Có khi còn đem hấp sống.”
Ôn Xu đến rợn cả , sợ đến mức run lên, cả con mèo cuộn tròn đầy đáng thương, bám lấy tay chủ nhân, ánh mắt lo lắng .
[Tiểu Miêu hù tới hoảng hốt.jpg]
Bùi Dữ nhẹ nhàng xoa móng vuốt của Tiểu Miêu, bật :
“Cho nên, nếu em gặp mấy lạ, dù họ năng nhẹ nhàng, xinh , tỏ thiện thế nào, cũng tin họ, hiểu ?”
Tiểu Miêu dọa thật , ngoan ngoãn gật đầu.
Lời chủ nhân lý.
Tuy rằng cô cảm thấy Tiêu Dã giống lắm… nhưng lỡ thật sự là kẻ tàn nhẫn thì ?
Vẫn là chủ nhân đáng tin nhất!
Bùi Dữ xoa đầu Tiểu Miêu để an ủi:
“Được , chơi với Tiểu Bình Quả , còn chuyện với Cẩn Hành một lúc.”
Ôn Xu hù phát khiếp, giờ nhất quyết chịu , bám lấy áo , thậm chí còn chui cả đầu trong áo.
Bùi Dữ bật :
“Chỉ cần em chạy lung tung, rời khỏi tầm mắt , sẽ bảo vệ em thật . Không cần sợ.”
Tiểu Miêu vẫn chịu ló , đuôi xù xì thò giữa hai chân Bùi Dữ, run run vì buồn bực.
“Meoo!”
Bùi Dữ thấy cô thật sự sợ quá , liền lấy điện thoại mở phim hoạt hình Tom & Jerry cho xem, định đ.á.n.h lạc hướng cô.
Lúc vội quá, trong máy chỉ mỗi phim hoạt hình đó với một trò chơi bắt cá, ngoài chẳng gì.
Phim hoạt hình quả nhiên tác dụng. Ban đầu Tiểu Miêu còn trốn trong áo, ló đầu xem chăm chú.
Còn Tiêu Dã, mới bắt đầu thực hiện kế hoạch tiếp cận, thì loại khỏi cuộc chơi.
---
Đêm hôm đó, Tiểu Miêu gặp ác mộng.
Trong mơ, một đám theo cô, miệng gọi tên các món ăn: "Đầu mèo sốt cay", "Chân mèo kho tàu", "Cổ mèo sốt tiêu"…
Ôn Xu sợ hãi phát , chạy, nhưng chân ngắn quá, chạy kịp, cuối cùng tóm lấy đuôi kéo .
Rồi cô giật tỉnh giấc.
Mở mắt , trời tờ mờ sáng. Cô đang Bùi Dữ ôm trong lòng, đầu gối lên cánh tay .
Thấy mặt vẫn còn yên lành ngủ, Tiểu Miêu thở phào nhẹ nhõm.
May quá… chỉ là mơ thôi.
mà…
Cô giận dữ giơ móng tát nhẹ mặt Bùi Dữ.
【Đồ chủ nhân đáng ghét!】
【Dám dọa mèo!】
Bùi Dữ lập tức tỉnh dậy, thấy Tiểu Miêu đang cáu bẳn buổi sáng sớm, giận, chỉ dịu dàng xin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-57-hu-doa-tieu-mieu.html.]
Tiểu Miêu thấy , còn dấu trảo in má, bèn hết giận, rúc chủ nhân cọ cọ.
“Meoo ~”
Bùi Dữ hôn nhẹ lên trán cô, ôm rửa mặt.
Tối qua, khi Tiểu Miêu ngủ, Bùi Dữ kể chuyện Tiêu Dã cho Cố Cẩn Hành. Hai quyết định sáng nay sẽ rời , tiếp tục lên đường.
Tối hôm qua, họ phiên canh đêm, Bùi Dữ trực, đó tới lượt Cố Cẩn Hành.
Lúc lau mặt cho Tiểu Miêu bằng khăn giấy ướt, Bùi Dữ :
“Chút nữa thôi.”
Tiểu Miêu ngạc nhiên.
“Meoo?”
【Sao tự nhiên ?】
Bùi Dữ lấy từ gian một dải lụa hồng nhạt, buộc thành nơ con bướm ở chóp đuôi Tiểu Miêu:
“Ở đây đông quá, an , nhất là cái tên Tiêu Dã .”
Vì sự an của hai bé mèo, họ nhanh chóng rời khỏi nơi .
Tiểu Miêu chẳng còn để ý đến lời nữa, vì cô đang mải mê cái nơ đuôi. Cô chạy vòng vòng đuổi theo đuôi để rõ cái nơ, nhưng đuổi mãi vẫn thấy, gấp đến độ kêu meo meo đầy sốt ruột.
Bùi Dữ bật , bế Tiểu Miêu lên, nâng cái đuôi xù xù lên:
“Xinh ?”
là đồ ngốc, rõ ràng chỉ cần đuôi gương là thấy .
Cái nơ lỏng, nhưng buộc bằng dải lụa nên trông cực kỳ đáng yêu. Vốn dĩ Tiểu Miêu dễ thương, nay thêm cái nơ càng xinh hơn.
Tiểu Miêu vui vẻ dụi dụi cổ Bùi Dữ, để phản ứng gì vội vùng vẫy xuống đất.
Cô khoe với Tiểu Bình Quả!
Bùi Dữ thấy cô sốt ruột quá liền ôm theo ngoài.
Cố Cẩn Hành đang chờ bên ngoài, thấy cái nơ đuôi Tiểu Miêu liền mắt sáng rỡ:
“Đẹp quá trời! Bé mèo đáng yêu ghê! Dải lụa còn màu nào khác ?”
Bùi Dữ gật đầu, đưa cho một cái màu xanh nhạt, màu hợp với Tiểu Bình Quả.
Cố Cẩn Hành cũng buộc lên đuôi Tiểu Bình Quả, đúng chỗ chóp đuôi hướng lên, ảnh hưởng đến sinh hoạt vận động.
Tiểu Miêu bên cạnh Tiểu Bình Quả, chờ khi buộc xong liền xoay đuôi khoe, hai cái đuôi lông xù một hồng một xanh kề bên , cực kỳ dễ thương.
Cố Cẩn Hành thích quá:
“Hay là chụp cho tụi nhỏ vài tấm hình nhé?”
Tiểu Miêu hớn hở “Meoo!”
【Được á!】
Cô cũng xem tụi từ trông .
Bùi Dữ lấy điện thoại , đáy mắt mỉm :
“Không chạy là đồng ý , mau chụp , lát nữa còn cho tụi nó xem .”
Dù chắc Tiểu Bình Quả chẳng mấy hứng thú xem hình, nhưng Cố Cẩn Hành vẫn hào hứng chụp liền mấy tấm.
Khung cảnh dịu dàng, ấm áp.
Người yêu thương bạn, sẽ luôn chụp bạn trong những khoảnh khắc nhất.
Bùi Dữ chụp vài tấm là xong, cần chỉnh góc cầu kỳ, nhưng ảnh vẫn .
Tiểu Miêu tự giác chạy bên . Vì Bùi Dữ đang nửa xổm, cô liền chống hai chân lên đùi , lấy móng chạm nhẹ điện thoại xem ảnh.
Sự lanh lợi khiến Cố Cẩn Hành ngẩn .
Anh Tiểu Bình Quả, nó vẫn đó cửa sổ, mắt ngọc xanh biếc, quan tâm gì đến việc bọn họ đang .
Tiểu Miêu màn hình thấy hai bé mèo cạnh , nơ con bướm đan xen, cái bóng tròn tròn đáng yêu như bình gas mini thì thích mê!