Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 55: Xin Gia Nhập Đội

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:36
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dữ lướt qua đám phía tên . Những đó lúc đến cả ánh mắt cũng dám chạm ánh mắt , rõ ràng là sợ.

Anh hỏi:

“Các loạn ở đây lâu như , từng gặp một cao tầm 1m87, mặt sẹo, dáng vạm vỡ, hình xăm con sói ? Tên là Lâm Tĩnh Thủy.”

“Lâm Tĩnh Thủy?”

Lúc , Cố Cẩn Hành mới hồn , thấy cái tên thì trong đầu nhanh chóng rà soát một lượt những từng liên quan đến Bùi Dữ, nhưng cũng nhớ ai như .

Huấn luyện viên quyền thì càng , vội vàng lắc đầu, dám chậm trễ một giây, đau đớn đến toát mồ hôi lạnh vẫn cố chịu đựng :

“Không … Gần đây trời mưa liên tục, thật mấy ai ngang qua khu …”

Bùi Dữ gật đầu, mỉm với , “Người bình thường thể bỏ qua, nhưng và đám dị năng giả khác… thì xin .”

Ánh mắt huấn luyện viên lập tức trở nên hung tợn, đến nước thì gì mà sợ, định bật dậy thì n.g.ự.c đau nhói.

Cúi đầu xuống, thì là băng chùy của Cố Cẩn Hành đ.â.m xuyên qua tim , m.á.u tươi còn ấm nóng chảy dọc theo n.g.ự.c thấm áo. Hắn trợn trừng mắt Cố Cẩn Hành, dám tin .

Đệt… nhầm thằng nhóc !

Bùi Dữ cũng dừng một chút, sang Cố Cẩn Hành. Tay còn đang run, nhưng vẫn gượng , nụ nhợt nhạt.

G.i.ế.c … quả thật cần thời gian để quen.

Những dị năng giả đó, cho đúng thì là Bùi Dữ xử lý gần như hết, chẳng cơ hội phản kháng. Anh tay cực kỳ dứt khoát, là kẻ địch thì lập tức kết liễu, nhất là với những kẻ gây hại như , càng thể nương tay.

Loại , kiếp Bùi Dữ cũng từng gặp qua. Khi đó và Hà Văn Hi tuy đến mức khốn đốn, nhưng cũng chẳng khá hơn là bao.

Khi họ bắt đầu "dọn dẹp" đám đó, dân quanh đấy nhanh chân bỏ chạy. Cố Cẩn Hành khi xử lý xong cuối cùng, ngửi thấy mùi m.á.u nồng nặc thì lập tức xổm bên lề đường nôn mửa dữ dội, đầu óc trống rỗng, chỉ còn hiện lên hình ảnh những vũng m.á.u đỏ loang lổ.

Bùi Dữ đến cạnh, vỗ vai :

“Rồi cũng quen thôi. Mình cũng gặp ai cũng g.i.ế.c.”

Cố Cẩn Hành: “…”

Cảm ơn nhé, thấy nôn càng dữ hơn đấy.

Ôn Xu lúc đang trốn trong xe cũng run lên bần bật, chút sang chấn tâm lý.

Cảnh tượng … thật sự quá kinh khủng, thể nào tiêu hóa ngay.

Hơn mười phút , Cố Cẩn Hành cuối cùng cũng hồn, nhận chai nước khoáng Bùi Dữ đưa cho để súc miệng uống nốt phần còn , tinh thần mới tỉnh táo hơn chút.

Anh hít sâu một , đầu hỏi:

“Chúng g.i.ế.c bừa vô tội đúng ?”

Bùi Dữ bật , “Tất nhiên . Cậu tưởng là ai chứ?”

Cố Cẩn Hành thở phào, “Vậy , chỉ cần g.i.ế.c đúng .”

Thật trong lòng còn vô câu hỏi, ví dụ như tại Bùi Dữ thể tay dứt khoát đến , g.i.ế.c mà còn nhẹ nhàng như c.h.é.m trái cây? Dị năng mạnh như thế , luyện bảy tám năm thì ? Tại lạnh lùng đến thế, như thể chẳng còn chút cảm xúc nào?

Lúc đang nôn, Cố Cẩn Hành nghĩ đủ thứ chuyện. sống chung lâu như , cũng cảm nhận Bùi Dữ là như thế nào. Tính cách , lễ phép, phẩm hạnh, cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ khác, đúng chuẩn kiểu con nhà gia giáo, tu dưỡng.

Chính vì , Cố Cẩn Hành mới sẵn lòng tiếp tục theo và tin tưởng .

Bùi Dữ :

“Nghỉ một chút , hai bé mèo trong xe cũng chờ nãy giờ .”

Hai xe, hai con mèo đang ngoan ở hàng ghế lập tức chạy , còn m.ô.n.g về phía bọn họ.

Bùi Dữ Tiểu Miêu, cúi đầu ngửi thử mùi .

Một mùi m.á.u tươi nồng nặc.

Anh ném cho Cố Cẩn Hành một bộ đồ mới:

“Thay đồ , quăng bộ cũ ngoài xe luôn.”

Hai nhanh chóng xong, Bùi Dữ đầu thì thấy Tiểu Miêu đang lén lút liếc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-55-xin-gia-nhap-doi.html.]

Anh vẫy tay:

“Tiểu Miêu, đây.”

Ôn Xu do dự vài bước dừng , meo lên một tiếng:

“Meoo!”

【 Chủ nhân hôi quá 】

【 Mũi em chịu nổi 】

Bùi Dữ đành lấy chai nước hoa , xịt lên cả hai , xịt quanh cửa xe. Điều hòa cũng chỉnh xuống mức lạnh nhất, gió thổi mạnh hết cỡ.

Cố Cẩn Hành cúi đầu ngửi thử, thật khi đồ, mùi m.á.u cũng nhạt nhiều :

“Tiểu Miêu thích ăn đồ sống ? Sao nhạy cảm với mùi m.á.u thế?”

So sánh !

Tiểu Miêu cuộn trong chăn, trừng mắt liếc một cái đầy bất mãn.

Bùi Dữ Tiểu Miêu thông minh, nghĩ một lúc hỏi:

“Tiểu Miêu thích hả?”

“Meo!”

【 Không ! 】

Không đợi Bùi Dữ thêm gì, Tiểu Miêu nhào thẳng lòng , “Meo!”

【 Anh vu oan em 】

【 Em giận

Bùi Dữ Tiểu Miêu thì khẽ, để cô thấy, nhẹ nhàng vuốt lông, tươi:

“Xem Tiểu Miêu vẫn thích .”

Cố Cẩn Hành: “…”

Sao cảm giác Bùi Dữ đang chơi chiêu trời?

Sau khi dọn sạch đám ngáng đường, họ lái xe suôn sẻ thành phố. Họ tìm một căn nhà ba tầng xây kiểu dân dụng để nghỉ vài hôm.

Bùi Dữ đỗ xe bên cạnh gara của ngôi nhà thì thấy giọng Cố Cẩn Hành phần căng thẳng.

Người đàn ông đột nhiên xuất hiện, sắc mặt vui:

“Anh theo bọn gì?”

Người đàn ông ha hả:

“Người em , là vầy. ở đây mấy tháng , định khi tạnh mưa thì rời . Mới chuẩn thì thấy hai dọn sạch đám ngu ngốc , thật sự khâm phục, cũng gia nhập cùng hai . Có thể kết bạn ?”

Một lạ đột nhiên xuất hiện, còn chủ động xin gia nhập trong cái thời buổi loạn lạc , khó khiến nghi ngờ ý đồ.

Cố Cẩn Hành đẩy gọng kính, giọng lạnh :

“Xin , mời rời khỏi đây. Nếu , đừng trách tay.”

Người đàn ông lắc đầu:

“Đừng căng thẳng mà. ác ý. Thật sự cảm thấy hai mạnh, mà thì luôn khâm phục giỏi. Muốn xin gia nhập nhóm của hai , thể tự mang theo vật tư. À, mà để giới thiệu chút, tên là…”

“Chuyện gì thế?”

Bùi Dữ từ gara bước , ôm Tiểu Miêu trong tay, ánh mắt lạnh lùng liếc đàn ông lạ mặt.

Cố Cẩn Hành nhanh chóng kể đầu đuôi sự việc. Chưa kịp để Bùi Dữ phản ứng, đàn ông lên tiếng :

“Để tự giới thiệu luôn. tên Tiêu Dã, năm nay 28 tuổi, từng lính đ.á.n.h thuê và vệ sĩ. Dị năng là hệ băng, tuy mạnh bằng đây, nhưng từng chuyện thất đức, năng lực, trách nhiệm. tự mang vật tư để gia nhập nhóm của các . Thật sự ác ý.”

 

Loading...