Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 50: Tiểu Miêu Nghiêm Túc Chọn Đồ

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:31
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vào đến khu nghỉ ngơi phía , Bùi Dữ tiện tay lấy hai bộ đồ thể thao đơn giản. Cố Cẩn Hành thì thấy khá nhiều kiểu dáng trông cũng .

Ôn Xu trúng một chiếc áo thun đen ôm dáng, thích, cô thể tưởng tượng cảnh Bùi Dữ mặc , lộ rõ cơ n.g.ự.c rắn chắc, quyến rũ cuốn hút.

Tiểu Miêu cứ giữ chặt lấy cái áo đó chịu buông.

Bùi Dữ hiểu rõ ý của Tiểu Miêu, chỉ thể bất lực cô một cái.

Cố Cẩn Hành bất ngờ:

“Tiểu Miêu còn chọn quần áo cho ? Thông minh thật.”

Bùi Dữ xoa đầu cô, :

“Từ nhỏ em khác với mấy con mèo khác, đầu óc chính kiến.”

Nói xong, thu bộ đồ Tiểu Miêu chọn gian của .

Cố Cẩn Hành thấy thì chút chạnh lòng. Trước đây cứ bảo nuôi mèo chẳng khác gì bạn gái, còn thấy suy nghĩ kỳ lạ. Giờ tận mắt cách Bùi Dữ và Tiểu Miêu tương tác, mới nhận đúng là cái cảm giác đó thật.

Còn tham gia sinh hoạt thường ngày, quan tâm chủ nhân từng chút một, nuôi con mèo thế … khác gì yêu ?

Cố Cẩn Hành lặng lẽ tụt vài bước, cúi đầu Tiểu Bình Quả lạnh lùng trong vòng tay , nhỏ giọng:

“Nghe hiểu đấy? Không thì giúp chọn đồ với?”

Tiểu Bình Quả khẽ động tai, đôi mắt xanh biếc chỉ lặng lẽ Tiểu Miêu phía , để ý đến chủ nhân.

Ôn Xu giúp Bùi Dữ chọn cả đống quần áo, dần dần đắm chìm việc "tút tát" cho chủ nhân. Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành đều bó tay. Cuối cùng dùng hai túi snack dụ mới chịu buông tha.

Sau khi dụ Tiểu Miêu chịu rời khỏi khu đồ nam, cả hai lập tức xuống tầng 3. Khi ngang khu đồ nữ ở tầng 2, bọn họ càng bước nhanh hơn. Cuối cùng chỉ chọn đại mấy món đồ dùng thiết yếu ở tầng 1 chuẩn rời khỏi trung tâm thương mại.

Vừa đến cửa, mưa bắt đầu nặng hạt kèm theo mấy tiếng sấm đì đùng, dọa Tiểu Bình Quả kêu lên một tiếng, Ôn Xu cũng run rẩy, nép lòng Bùi Dữ.

Cố Cẩn Hành đề nghị:

“Chỗ nhiều đồ đạc lộn xộn, an . Khu là mấy cửa hàng nhỏ, là tụi tìm đại một tiệm nào đó trú mưa tạm?”

“Được,” Bùi Dữ vỗ về Tiểu Miêu, che tai cô liếc nhanh tình hình bên ngoài.

nhớ lúc đến thấy bên trung tâm thương mại tiệm sữa.”

“Vậy thôi, tới tiệm sữa đó luôn.”

Cố Cẩn Hành ôm Tiểu Bình Quả . Trời mưa lớn quá, đường hạn chế, cẩn thận từng bước.

Tiệm sữa ngay sát bên, khá dễ tìm. Cửa đang đóng, một ổ khóa hình chữ U bằng nhựa cứng.

Cố Cẩn Hành cắt khóa đẩy cửa bước , tìm công tắc đèn. “Tách” một tiếng, cả cửa tiệm sáng bừng lên.

Bên trong sạch sẽ, bàn ghế, dụng cụ đều xếp gọn gàng. Ghế đặt ngược bàn, còn cả nhà vệ sinh.

Hai con mèo thả xuống đất, nhanh chóng chạy chơi với .

Bùi Dữ dọn ghế xuống, lấy bếp nồi, chén đũa, gia vị từ gian chuẩn nấu ăn.

Vì bọn họ mới ghé siêu thị gom đồ đó lâu, bộ vật tư đều để trong gian của Bùi Dữ. Từ nay trở , sinh hoạt của Cố Cẩn Hành đều dựa Bùi Dữ, thì vẻ lợi, nhưng tính cách Bùi Dữ vốn rộng rãi, nhỏ mọn. Hơn nữa, Cố Cẩn Hành cũng kiểu ăn . Sau chắc chắn sẽ giúp đỡ nhiều hơn để bù .

Bùi Dữ hỏi:

“Tối nay chắc trời lạnh thêm vài độ nữa. Muốn ăn mì ăn lẩu?”

Cố Cẩn Hành nghĩ nghĩ:

“Mì .”

Làm việc chung với lâu ngày, bọn họ cũng từng ăn cùng , nên khá hiểu khẩu vị của đối phương.

Bùi Dữ lấy vài gói mì, một ít phô mai, rau xà lách, tôm, sò, và thịt ba chỉ bò cuộn. Dự tính nấu một nồi mì ngon lành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-50-tieu-mieu-nghiem-tuc-chon-do.html.]

Ôn Xu ngửi thấy mùi tôm thơm ngào ngạt, nuốt nước miếng, rời khỏi Tiểu Bình Quả, lon ton chạy về phía Bùi Dữ.

“Meo~ meo~”

Bùi Dữ cúi đầu hỏi:

“Muốn ăn sống ăn chín đây?”

“Meo!”

[Ăn chín!]

Cố Cẩn Hành cũng góp lời:

“Thời tiết thế mà ăn đồ sống lạnh dễ đau bụng lắm.”

Bùi Dữ gật đầu, cúi xoa đầu Tiểu Miêu:

“Vậy ăn chín . Với cả gần đây cá hồi cũng còn đảm bảo ăn sống .”

Tiểu Miêu tròn mắt kinh ngạc.

Cá hồi nấu chín là thứ cô thích chút nào!

Trong lúc trò chuyện, Bùi Dữ cho tôm nồi.

Tiểu Miêu ăn đồ nhiều dầu mỡ, nên chỉ luộc riêng mì và tôm cho hai bé mèo.

Anh ôm Tiểu Miêu lên:

“Còn một lúc nữa mới xong, em chờ ở đây ?”

Tiểu Miêu lập tức giãy giụa xuống đất.

“Meo!”

[Em chơi với Tiểu Bình Quả.]

Bùi Dữ đành thả cô xuống.

Cố Cẩn Hành im lặng quan sát. Thật trong lòng chút ngạc nhiên và khó hiểu.

Tính cách của Bùi Dữ rõ. Ngày nuôi mèo cũng là do đề nghị, vì thấy nhà Bùi Dữ quá lạnh lẽo. Sau đó Bùi Dữ đúng là mang về một con, cũng chăm sóc trách nhiệm, nhưng bao giờ thiết như bây giờ. Anh từng ghé nhà Bùi Dữ vài , con mèo lúc đó khá lạnh lùng, gần như để ý đến ai.

Giờ thì khác hẳn. Không chỉ Bùi Dữ hóa thành một "con sen" chính hiệu, mà còn trở nên dịu dàng và chiều chuộng đến lạ. Nhìn lạnh lùng nữa.

Nước sôi bao lâu, tôm cũng chín. Bùi Dữ chia mỗi bé mèo một phần, kèm theo đồ hộp và nước nóng. Bữa tối của hai bé mèo coi như xong.

Khi chúng ăn gần xong, mì của hai cũng chín.

Trong tận thế chẳng gì giải trí, thêm áp lực nặng nề, vì thế ăn một bữa mì nóng thế với Cố Cẩn Hành là điều hiếm .

Ăn vài đũa, Cố Cẩn Hành cơn mưa ngoài trời, hỏi:

“Tiếp theo định gì?”

Bùi Dữ:

“Ban đầu tính về phía Nam để nhập khu quốc gia kiểm soát, nhưng Tiểu Miêu đường dài mệt mỏi quá nên tính ghé từng thành phố nghỉ một thời gian. Nếu đường gặp thế lực nào phù hợp thì thể sẽ ở . Còn ?”

Cố Cẩn Hành trầm ngâm một chút:

“Thật cũng định về phía Nam. căn hộ ở thành phố Tương Liên. Khi tận thế nổ , mất liên lạc với thì chuyển tới đó. Sau rút nhưng kịp theo đại đội nên ở , định khi mưa dứt sẽ tiếp.

Giờ gặp thì tất nhiên là cùng . Mà ‘thế lực’, là ý gì?”

Bùi Dữ :

“Giờ loạn hết cả , luật pháp, quy tắc đều chỉ còn giấy. Có tự lập thế lực, vua một phương. Nếu quản lý , chừng còn thể phát triển tới mức đối đầu với chính quyền đấy.”

 

Loading...