Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 48: Lấy, Lấy, Lấy!

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:29
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn Hành : “Trải tạm một cái áo khoác xuống đất đặt Tiểu Miêu lên đó để hạ nhiệt . nhớ lúc nãy trong đống t.h.u.ố.c vớt flo, kẽm, methylamine và cả ống tiêm nữa, thể giúp Tiểu Miêu hạ sốt.”

Cách Bùi Dữ từng dùng bao giờ, cũng rành liều lượng, nên để Cố Cẩn Hành xử lý bộ.

Cố Cẩn Hành chăm sóc mèo con cảm sốt nhiều , nên hành động thành thạo. Sau khi tiêm xong, nhiệt độ cơ thể của Tiểu Miêu cũng giảm xuống một chút.

Thấy mèo tỉnh , Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành ngủ tiếp nữa, họ dậy chuẩn bữa sáng tranh thủ lát nữa siêu thị lớn gần đó tìm thêm vật tư.

Tiểu Bình Quả ham ngủ như Tiểu Miêu, chủ nhân tỉnh dậy là nó cũng tỉnh theo. Tuy kêu tiếng nào, nhưng nó bên cạnh Tiểu Miêu, gật gù buồn ngủ.

Còn Tiểu Miêu vẫn đang trong giấc mơ, chuyện gì đang diễn bên ngoài. Khi cơ thể dễ chịu hơn, Ôn Xu ngủ càng sâu. Tới lúc cô tỉnh dậy, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành chia tìm vật tư trong siêu thị lớn.

Bùi Dữ thấy Tiểu Miêu tỉnh thì đưa tay xoa đầu:

“Tiểu Miêu thấy đỡ hơn ?”

“Meo~”

【Đói quá đó!】

Bùi Dữ lấy một bình sữa nhỏ, bên trong là sữa pha sẵn.

“Uống chút sữa lót nhé.”

Trong siêu thị nhiều bụi bẩn, Tiểu Miêu mới hạ sốt, Bùi Dữ dám cho cô ăn đồ ăn trong , sợ nhiễm bẩn.

Ôn Xu vốn còn ngái ngủ, thấy cái bình sữa nhỏ xinh tinh tế thì lập tức tỉnh táo hẳn.

“Meo ngao!”

[Quê c.h.ế.t mất!]

Đại mèo gì mà còn dùng bình sữa để uống cơ chứ!

Thấy Tiểu Miêu tỉnh táo, hoạt bát như , Bùi Dữ nhịn trêu:

“Mau uống , là lát nữa để Tiểu Bình Quả thấy bây giờ.”

Tiểu Miêu chẳng hiểu chủ nhân đang trêu , sợ chậm việc tìm đồ nên cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ôm bình sữa uống từng ngụm.

Cái dáng đó đáng yêu xỉu.

Bùi Dữ Tiểu Miêu uống sữa ngon lành, lén lấy điện thoại một đoạn, khi Tiểu Miêu phát hiện thì cất điện thoại mất.

Còn Tiểu Miêu ngốc nghếch thì chẳng thêm một “vết nhơ lịch sử” nữa, còn ợ một cái rõ to.

Sau khi hồi phục, Tiểu Miêu lập tức đầy sức sống, chịu để Bùi Dữ bế, mà nhảy phốc xuống đất, vểnh cái đuôi nhỏ theo chủ nhân, cho đồ ăn sắp hết hạn gian.

Đồ ăn cho gian sẽ bảo quản lâu dài, chỉ cần đưa thời hạn, lấy vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu.

Thật trong gian sẵn nhiều đồ ăn, Bùi Dữ vốn giữ cho những thực sự cần . khu vực thành phố Cẩm Tú gần như còn ai, mấy món đồ ăn sắp hết hạn, để lãng phí thì tiếc, mà tổ đội của họ mỗi ngày tiêu hao cũng ít, nên Bùi Dữ quyết định gom hết .

Ngoài đồ ăn, các vật dụng ngoài trời cũng cần gom thêm một ít. Siêu thị tuy lều trại, nhưng mấy món như đèn pin, bật lửa, diêm, miếng lót chống ẩm, túi ngủ, bàn ghế gấp, đèn trại, t.h.u.ố.c xịt muỗi… thì đầy đủ, đều là những món thể dùng hằng ngày, khá thiết thực, chỉ là lượng nhiều.

Ngoài , vật dụng tiêu hao hàng ngày như khăn giấy, khăn ướt, cồn, bột giặt, sữa tắm... cũng gom bao nhiêu bấy nhiêu. Đa phần sống sót siêu thị là tìm đồ ăn thức uống, còn họ thì cái gì dùng cũng gom một ít, cứ như đang siêu thị ngày thường .

Khi ngang khu đồ dùng nhà bếp, Ôn Xu để ý thấy một cái bát sứ màu vàng nhạt, liền c.ắ.n ống quần của Bùi Dữ kéo về phía đó.

“Meo!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-48-lay-lay-lay.html.]

【Chủ nhân! Em cái !】

Nếu Bùi Dữ luôn chú ý đến Tiểu Miêu, khi lôi cô thẳng .

Bùi Dữ mấy món đồ đó:

“Tiểu Miêu thích mấy thứ ?”

Tiểu Miêu vẫy đuôi, chạy tới cái kệ bên bát sứ vàng nhạt.

“Meow!”

【Muốn cái bát đó cơ!】

Bùi Dữ cầm thử một cái muỗng nhỏ lên:

“Cái ?”

Cái đó cũng … Tiểu Miêu gật đầu lia lịa, mắt sáng rực .

Bùi Dữ :

“Được, mang cho Tiểu Miêu cái … Có mang luôn cho Tiểu Bình Quả một phần ?”

Tiểu Miêu mắt sáng lấp lánh, kêu lên ngọt xớt:

“Meow!”

【Muốn! Chủ nhân tuyệt quá!】

Bùi Dữ bé mèo nhỏ ham sắc, liền gom luôn những món nhà bếp hợp gu thẩm mỹ Tiểu Miêu cho gian, cần hỏi cũng cô sẽ thích.

Anh sớm phát hiện Tiểu Miêu là một “con nghiện nhan sắc”, thấy đồ là như thấy đồ ăn, chỉ hận nhét hết bụng giấu .

gian nên tốc độ gom đồ của Bùi Dữ nhanh hơn nhiều. Gom hết mấy món đồ bếp và đồ dùng thường ngày xong, tìm Cố Cẩn Hành.

Lúc mới siêu thị vẫn còn vài con tang thi lẩn trốn, nhưng đều Cố Cẩn Hành xử lý hết. Lo lắng khi đang tìm đồ mà tang thi xuất hiện bất ngờ, Cố Cẩn Hành tiện mang theo đồ, nên tranh thủ kiểm tra an .

lúc cũng tìm Bùi Dữ, hai gặp ở thang lầu, cùng rời siêu thị, chuẩn tới điểm tìm đồ kế tiếp.

Điểm tiếp theo là trung tâm thương mại lớn nhất ở đây.

Vì mưa lớn mấy ngày liền nên thời tiết lạnh hơn, áo khoác gió Cố Cẩn Hành trông vẫn mỏng. Tuy hai cao gần bằng , nhưng Cố Cẩn Hành thấp hơn Bùi Dữ tầm hai phân, cỡ giày cũng nhỏ hơn một size, nên cần ghé trung tâm thương mại một chuyến để tìm đồ phù hợp.

Hơn nữa, trung tâm thương mại nhiều đồ xa xỉ, vàng bạc, Bùi Dữ cũng định gom thêm một ít.

Hiện tại họ cần tiền, nhưng vàng thì vẫn luôn giá trị. Sau khi căn cứ lập , thường dùng điểm tích lũy để đổi vật tư hoặc trao đổi hàng hóa. Trong cảnh như , loại tiền tệ duy nhất mà ai cũng công nhận chính là vàng.

Còn về trang sức... thật khi cuộc sống trong căn cứ định hơn, những thứ như nữ trang, đồ xa xỉ, đồ trang trí… khá ưa chuộng. Dù đại đa mua nổi, nhưng chỉ cần nắm ít tiền là đủ.

Ngoài , những món linh tinh như dù, phụ kiện cũng gom thì cứ gom.

Tương lai nếu cuộc sống định, còn thể mở quầy nhỏ bán đồ. Dắt theo Tiểu Miêu cùng buôn bán, kiểu sống bình thường thôi cũng là điều đáng quý.

Trước khi rời siêu thị, Ôn Xu điều, tự leo lên ôm lấy Bùi Dữ. Thấy cô ngoan, cần chiến đấu gì, Bùi Dữ dùng địu nữa mà bế cô như bế trẻ con.

Từ siêu thị đến trung tâm thương mại chỉ mất nửa tiếng. Vừa đến gần, họ tiếng tang thi gào rú lẫn trong tiếng mưa rơi…

 

Loading...