Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 46: Mèo Con Mê Mẩn Mèo Con

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:27
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành là đồng đội việc cùng từ lâu, ăn ý. Cố Cẩn Hành cấp , khả năng mặt đoán ý nhạy, quý trọng lãnh đạo như Bùi Dữ. Cho nên khi đoán ý đồ của , lập tức cần thêm, nhảy lên thuyền luôn.

Cố Cẩn Hành hỏi:

“Bùi tổng, cũng chỉ một ?”

Bùi Dữ gật đầu, trong đầu vẫn đang nghĩ xem nên đưa điều kiện gì để hợp tác.

Cố Cẩn Hành :

“Vậy là chúng hợp tác hỗ trợ ? Hoặc thuê nữa cũng .”

Anh tự tin bản , rõ điểm mạnh của , nên thể thoải mái mấy câu như “thuê nữa”.

Bùi Dữ đưa tay bắt, ánh mắt mang theo ý :

“Gặp cũng coi như duyên. mà bây giờ cũng chẳng còn bao nhiêu tiền, chắc thuê nổi .”

Cả hai đều hiểu ý nhanh, nên chẳng mấy chốc đạt thỏa thuận ngầm.

Cố Cẩn Hành chủ động thể hiện dị năng của , trong lòng bàn tay xuất hiện một bông hoa băng tinh xảo:

là dị năng hệ băng.”

Bùi Dữ cũng để lộ một tia sét màu tím, đó bổ sung thêm:

là hệ lôi, kèm theo cả hệ gian. Dị năng hai hệ.”

Cố Cẩn Hành kinh ngạc:

“Dị năng gian ? Đây là đầu tiên thấy đấy.”

Nói xong, ánh mắt chuyển sang đống t.h.u.ố.c thú y mắt, giọng mang vẻ hứng thú:

“Mấy t.h.u.ố.c đều thể mang ? Thật , gần đây Tiểu Bình Quả nhà cứ ốm suốt, khi gõ cửa còn đang rối nên chọn t.h.u.ố.c gì mang theo.”

Bùi Dữ bật :

“Được chứ, sẽ thu hết gian . Lúc nào cần thì cứ , lấy cho.”

Hai gom hết t.h.u.ố.c bỏ gian, tìm mèo nhà . Kết quả thấy choáng váng, hai con mèo đang quấn lấy . Tiểu Miêu rõ ràng đang đè lên Tiểu Bình Quả, dụi dụi liên tục. Còn Tiểu Bình Quả thì… ngửa phơi bụng, thỉnh thoảng còn l.i.ế.m lông Tiểu Miêu đầy sủng nịnh.

Bùi Dữ: “…”

Cố Cẩn Hành: “…”

Trong lòng Cố Cẩn Hành tràn đầy nghi hoặc. Bình thường Tiểu Bình Quả lạnh lùng, chẳng bao giờ thích dính , mấy con mèo khác dù là đực cái gần đều nó đ.á.n.h cho bỏ chạy… Giờ thì đây? Chẳng lẽ sắp " rìa"?

Bùi Dữ bước tới, xách cổ Tiểu Miêu lên. Tiểu Miêu vùng vẫy một chút thôi, như món đồ chơi treo lên, vẫn còn đắm chìm trong cơn sung sướng "nghiện mèo".

Bùi Dữ cô, mặt phức tạp:

“Em là mèo cái. Tiểu Bình Quả cũng là mèo cái đó.”

Cố Cẩn Hành Tiểu Bình Quả đầy tao nhã sang Tiểu Miêu ngốc nghếch , buồn bã :

“Hai đứa ở bên kết quả .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-46-meo-con-me-man-meo-con.html.]

Ôn Xu hồn nhập Tiểu Miêu: “…”

Cô nghi ngờ cả hai ông chủ nhà đều cần khám đầu óc…

Sau đó họ ôm mỗi bé mèo một bên, tiếp tục lên tầng 4 xem xét. Tìm một thiết y tế thú cưng chuyên nghiệp. Cả hai đều dùng, nhưng nghĩ dù còn hơn . Bùi Dữ gian, nên tiện tay thu mỗi thứ một ít.

Bùi Dữ nhân loại sẽ lập căn cứ để sinh tồn. Lúc , thiết y tế cực kỳ quan trọng. Trong căn cứ còn nhiệm vụ thu thập thiết để đổi thưởng. Đồ dùng cho con hiếm, đồ cho thú cưng càng quý.

Sau khi lục tung cả sáu tầng bệnh viện thú cưng, trời bên ngoài cũng dần tối. Rõ ràng mới tầm 5 giờ chiều mà trời tối đen.

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành bàn bạc quyết định tối nay sẽ ngủ đây, tìm một phòng sạch sẽ trong bệnh viện.

Ôn Xu và Tiểu Bình Quả thả cho tự do. Tiểu Miêu nhanh chóng chạy ào tới đè lên Tiểu Bình Quả.

Tiểu Bình Quả nghiêng một cách tao nhã, tư thế lười biếng chút quyến rũ. Đôi mắt ngọc bích long lanh ánh đèn trông thật xinh .

Ôn Xu dụi đầu bộ lông mềm mại của Tiểu Bình Quả, đầu óc trống rỗng, chỉ còn niềm vui sướng thuần túy, mê mẩn hút mèo!

Tiểu Bình Quả cũng chiều chuộng Tiểu Miêu, để mặc cô leo lên , đó xoay , đè Tiểu Miêu xuống, cúi đầu l.i.ế.m lông cho cô.

“Meo meo meo… meooo…”

Ôn Xu ban đầu còn tưởng Tiểu Bình Quả sắp nổi nóng đ.á.n.h , vì tiếng kêu quá to, chấn động cả tầng. Nếu Tiểu Bình Quả đè, cô chạy về phía Bùi Dữ .

, Tiểu Bình Quả những đánh, mà còn l.i.ế.m lông cho cô!

Phải thật, một con mèo khác l.i.ế.m lông thật sự là cảm giác siêu cấp dễ chịu, như thể linh hồn bay lên . Cảm giác đó như điện chạy thẳng lên não, Tiểu Miêu ngây , hề kháng cự, lim dim tận hưởng, miệng còn phát tiếng rầm rì vô thức.

Bùi Dữ ban đầu định chạy tới giải cứu bé mèo của , nhưng khi thấy bộ dạng “ngốc nghếch mê mẩn” của cô thì lặng lẽ rút chân về.

Ừm.

Cô đang tận hưởng mà.

Cố Cẩn Hành và Bùi Dữ liếc , cả hai đều bất lực, trong lòng còn lờ mờ cảm thấy… khi sắp “thất sủng” mất .

Trời tối, hai bắt đầu chuẩn bữa tối.

Cố Cẩn Hành mang theo nhiều vật tư. Đừng ba lô vẻ đầy, chứ thật một nửa là đồ ăn của Tiểu Bình Quả. Còn chỉ hai gói mì tôm, hơn chục cái bật lửa và mấy mảnh giấy lặt vặt.

Nồi niêu bát đũa thì , nấu ăn thì đốt đại một đống lửa, như chơi đồ hàng lúc nhỏ. Dùng vài viên gạch, cành cây hoặc đá bếp, xé mì , đổ hết gia vị túi, thêm một ít nước, bỏ vài cục băng đặt lên đống lửa hâm nóng. Đại khái như thể ăn.

Thật , đa sống sót tận thế đều sống kiểu , thậm chí còn tệ hơn. Có chỉ ăn mì sống, vỏ cây hoặc lá cây.

So với , tiêu chuẩn sống của Bùi Dữ đúng là đỉnh cao. Ngay cả trong căn cứ, cũng ít ai bằng .

Anh vẫn dùng cái nồi cũ như một cái bếp, nấu canh cá cho Tiểu Miêu.

Mấy ngày nay mưa nhiều, trời lạnh, mà Tiểu Miêu lười uống nước. Vì , Bùi Dữ quyết định mỗi ngày sẽ nấu canh cá, duy trì cho đến khi nào Tiểu Miêu còn thích nữa thì thôi.

Canh cá thì tất nhiên là chia cho cả hai con mèo. Còn thì vẫn ăn cơm tự hâm nóng.

Khi Bùi Dữ đang nấu canh, Ôn Xu còn quấn lấy Tiểu Bình Quả nữa, chạy đến quanh quẩn chân vài vòng, đầu kêu “meo meo” gọi Tiểu Bình Quả, đó xổm cạnh cái nồi, chăm chú cá trong nồi.

Tiểu Bình Quả vốn đang lười, thấy tiếng kêu ngu ngốc thì lững thững bước tới, xuống cạnh Tiểu Miêu.

Cả hai đều là mèo tiến hóa hai, nhưng Tiểu Bình Quả vẫn to hơn Tiểu Miêu một vòng, vì dù gì tận thế, giống mèo của Tiểu Bình Quả vốn lớn hơn .

 

Loading...