Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 45: Gặp Người Quen
Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:26
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi lên hết cầu thang, Bùi Dữ phát hiện dấu chân in dọc hành lang tầng hai, cầu thang lên tầng ba cũng dấu.
Không do dự, tiếp tục thẳng lên tầng ba.
Ở đầu cầu thang tầng ba vẫn còn dấu chân, nhưng từ tầng bốn trở lên thì thấy thêm dấu vết nào nữa. Điều cho thấy thể đang ở tầng ba.
Bùi Dữ theo dấu chân về phía , sợ lát nữa thể tay, mang theo Tiểu Miêu sẽ vướng víu, nên cõng cô lên lưng.
Trong một căn phòng tầng ba, một đàn ông mặc áo khoác đen đang cúi xuống tìm thuốc. Trên n.g.ự.c cũng cõng một con mèo, giống Bùi Dữ. Mèo của trắng muốt, đôi mắt xanh ngọc, thần sắc mệt mỏi.
Cố Cẩn Hành khẽ vỗ về con mèo, nhíu mày.
Hôm nay Tiểu Bình Quả đột nhiên tiêu chảy và nôn mửa. Anh nuôi mèo cũng lâu, ngày thường cũng chăm chỉ học hỏi kiến thức chăm sóc thú cưng, thậm chí còn từng đến trường học để học nuôi mèo một cách khoa học, kể cả mảng điều trị bệnh.
Anh nguyên nhân khiến Tiểu Bình Quả như , nhưng khổ nỗi t.h.u.ố.c trong tay. Vì thế chạy xuyên đêm đến trung tâm thương mại Cẩm Tú gần nhất, đó tới thẳng bệnh viện thú y. Tìm lâu mới phòng t.h.u.ố.c và lấy loại t.h.u.ố.c phù hợp.
Một khi đến, định về tay . Chỉ là trong ba lô đầy đồ ăn và các vật dụng cần thiết, còn chỗ để thuốc, nên đành chọn vài hộp đem .
Tiểu Bình Quả vốn thể trạng yếu, dễ bệnh nếu chú ý, khiến khó quyết định nên mang loại t.h.u.ố.c nào. Với mèo cưng, luôn suy nghĩ quá kỹ.
Khi còn đang bối rối nên mang gì, chợt thấy tiếng động bên ngoài, lập tức nghiêm mặt, nhanh chóng bước cửa, dán tai ngóng.
Cửa phòng khóa trái từ . Phòng cửa sổ, chỉ cần ngoài rời là xong.
Cố Cẩn Hành nhớ , lúc nãy xóa dấu vết! Sắc mặt chợt trở nên khó coi.
Là sơ suất.
Anh vốn nghĩ trong trung tâm Cẩm Tú chỉ còn thực vật và động vật, nguy hiểm nên ít dám đến. Không ngờ mới tới bệnh viện thú y lâu mà tìm đến.
Thời buổi tận thế, còn nuôi thú cưng chẳng bao nhiêu. Người rõ ràng đến vì , thể là cướp đồ.
Dù thì tình huống hiện tại cũng . Anh cũng chẳng đối phương đồng bọn , thật sự là phiền phức.
Cố Cẩn Hành nghĩ tới dị năng của , cũng nhẹ nhõm phần nào.
Anh thuộc dị năng hệ băng, thức tỉnh lâu khi mặt trăng đỏ xuất hiện. Vì bất tỉnh một thời gian nên giúp việc sợ hãi, bỏ trốn mất. Khi tỉnh thì ốm một trận, chỉ còn Tiểu Bình Quả ở bên cạnh.
Dù thì Tiểu Bình Quả cũng hiểu chuyện tận thế là gì, nó chỉ “ cho ăn đang bệnh”.
Tận thế kéo dài tới giờ, Cố Cẩn Hành từng gặp nguy hiểm tay khác, nhưng một khi thuần thục sử dụng dị năng thì gần như ai thắng .
Ngoài cửa.
Bùi Dữ dấu chân dừng cửa phòng, thấy cửa phòng bất kỳ ký hiệu nào, liền đoán nơi thể là phòng thuốc.
Người đến , chỉ một , chắc chắn sẽ chủ động mặt.
Sau khi suy nghĩ tình hình hai bên, Bùi Dữ giơ tay gõ cửa.
“Chào , chỉ đến lấy một ít thuốc. Con mèo của dạo gần đây khỏe. Nếu đồng ý mở cửa, thể trả hai gói mì và hai chai nước để đổi.”
Trong thời kỳ tận thế, một cái bánh mì thậm chí thể mua mạng , huống chi là hai gói mì và hai chai nước. Với một dị năng giả lang bạt, giá trị của chúng cần cũng .
Bùi Dữ ngoài chờ câu trả lời, hề Cố Cẩn Hành bên trong khi thấy giọng thì sững .
Giọng …
Không phản hồi, Bùi Dữ tiếp tục :
“ chỉ một , lấy t.h.u.ố.c . Nếu mở cửa, tuyệt đối hại . nếu … nghĩ cũng đủ lương thực để giằng co với .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-45-gap-nguoi-quen.html.]
Đây là dụ dỗ đe dọa.
Ôn Xu mở to mắt, ánh chút sùng bái, trong đầu ngừng phát lời Bùi Dữ .
Chủ nhân chất quá trời!
Tiểu Miêu cảm thấy vô cùng an !
Sau khi Bùi Dữ xong, trong phòng mở cửa. Khoảnh khắc hai bên thấy , đều sửng sốt.
Cố Cẩn Hành là phản ứng , nở nụ đẩy nhẹ gọng kính sống mũi:
“Bùi tổng, ngờ chúng gặp ở đây.”
Bùi Dữ cũng hiếm khi nở nụ :
“Cẩn Hành, lâu quá gặp.”
Cố Cẩn Hành chính là trợ lý năng từng Bùi Dữ đích tuyển dụng với mức lương cao, cũng là tận thế từng giúp bán tài sản, chuyển thành tiền mặt.
Tiểu Miêu hiểu lắm tình huống, ngây ngô khí đang căng như dây đàn đột nhiên trở nên yên tĩnh, con mèo trong n.g.ự.c Cố Cẩn Hành thu hút.
Tiểu Bình Quả cũng cô, đôi mắt xanh ngọc long lanh, bộ lông trắng muốt như tinh linh mùa đông.
Ôn Xu nên lời cảm giác trong lòng là gì, chỉ cảm thấy đối phương … quý phái.
Hơn nữa!
Là một bé mèo con đấy!
Cô quét , chẳng lẽ thể quét bé mèo khác !
Hai chủ cũng nhanh chóng nhận đối phương cũng nuôi mèo, lịch sự khen mèo một chút, đó Cố Cẩn Hành nghiêng mời Bùi Dữ phòng.
Bùi Dữ con mèo n.g.ự.c đối phương hỏi:
“Đây là mèo mà đăng ảnh lên mạng xã hội ?”
Cố Cẩn Hành gật đầu, nụ dịu dàng:
“Nó tên Tiểu Bình Quả, là mèo cái.”
Bùi Dữ xoa đầu Tiểu Miêu, đặt cô xuống:
“Cái tên đáng yêu ghê. Đây là bé mèo nuôi, gọi là Tiểu Miêu, cũng là mèo cái. Để hai đứa tự chơi với chút nhé?”
Cố Cẩn Hành Ôn Xu, do dự, nhưng trong tiềm thức vẫn xem Bùi Dữ là cấp , cuối cùng cũng đặt Tiểu Bình Quả xuống cho hai bé mèo chơi với .
Anh lo lắng, vì Tiểu Miêu trông nhỏ hơn Tiểu Bình Quả một chút.
Đừng thấy Tiểu Bình Quả trông lạnh lùng, chứ thật đ.á.n.h giỏi, một cú vồ là tung cả đống lông mèo. May mà giờ nó đang bệnh, còn sức, chứ lỡ đ.á.n.h Tiểu Miêu thì rắc rối.
Khi để hai bé mèo tự chơi, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành tìm chỗ xuống.
Ngay khi thấy trợ lý cũ, Bùi Dữ nảy sinh ý định kéo về đồng đội.
Không vì lý do gì khác, chỉ là vì Tiểu Miêu. Cố Cẩn Hành nuôi mèo vài năm, kinh nghiệm dày dạn, là cực kỳ yêu mèo. Trên mạng xã hội của chủ yếu hình Tiểu Bình Quả, ảnh đại diện và ảnh bìa cũng là nó. Nghe để nuôi mèo, còn từng đến trường học một thời gian.
Một như đồng đội, Bùi Dữ tin rằng Tiểu Miêu sẽ bảo vệ nhất.
Tương lai nếu chuyện gì xảy với , Cố Cẩn Hành chắc chắn cũng sẽ chăm sóc Tiểu Miêu .