Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 42: Trợn Mắt Nói Dối

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:18:23
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rõ ràng trải qua mười ngày liền dầm mưa gió, thế mà Bùi Dữ vẫn thể giữ tinh thần tỉnh táo và tập trung như thường. Ban ngày, họ dành ba đến bốn tiếng để di chuyển, thời gian còn là ăn uống, chơi với Tiểu Miêu, xem hoạt hình cùng Tiểu Miêu, chăm sóc các nhu cầu sinh hoạt hằng ngày của Tiểu Miêu, ôm ngủ.

Cứ thế thong thả rong ruổi, cuối cùng một ngày mưa nặng hạt, họ cũng đặt chân tới thành phố Cẩm Tú — thành phố nổi tiếng với hoa.

Thành phố Cẩm Tú đến vì trồng nhiều loại hoa, đặc biệt là hoa hồng. Hầu như cửa mỗi nhà đều trồng một chậu hồng. Trước tận thế, nơi từng là điểm du lịch hút khách vì các loài cây hoa xinh .

Trang trại nuôi trồng thực vật lớn nhất nước cũng đặt ở thành phố Cẩm Tú. Chính vì thế, khi tận thế xảy , nơi đây nhanh chóng sụp đổ trở thành một trong những thành phố chiếm đóng đầu tiên.

Thực vật ở đây phát triển quá mạnh mẽ. Sau hai tiến hóa, cây cối mọc hoang khắp nơi, chiếm luôn gian sinh hoạt của con . Mà nơi nào cây cối, nơi đó ắt động vật kèm.

Chưa đến thứ gì khác, chỉ riêng rắn và côn trùng biến dị thôi cũng đủ khiến dân thành phố Cẩm Tú phát điên.

Cách giải cứu thành phố Cẩm Tú cũng khác với Tĩnh Hải. Khi thực vật ở đây bắt đầu đợt tiến hóa thứ hai, các nhà khoa học, nhân viên y tế và kỹ thuật quan trọng sớm sơ tán. Lúc đó, những dị năng vẫn công khai.

Về , khi các nơi bắt đầu điều động máy bay cứu hộ, vì thành phố Cẩm Tú quá nguy hiểm và quan trọng di dời nên chính phủ quyết định bỏ qua nơi . Cả thành phố mặc kệ, để dị năng giả và dân tự sinh tự diệt.

Hiện tại, thành phố Cẩm Tú còn sống thì ai . một điều chắc chắn, nơi đây vẫn còn nhiều vật tư khai thác, chờ đến thu gom.

Nếu vì trời cứ mưa mãi, lẽ Bùi Dữ sớm đưa Tiểu Miêu tìm vật tư . Người khác sợ động vật tiến hóa nên dám , nhưng Bùi Dữ thì .

Cây cối ở thành phố Cẩm Tú mọc um tùm, gần như che kín cả thành phố. Tán cây rậm rạp đan , chỉ cần ngoài thể cảm nhận cảm giác âm u, râm mát đến kỳ lạ.

Bùi Dữ lái xe vòng quanh một lúc dừng bên một gốc cây to ở rìa thành phố. Cây to, tán rộng, đủ che mưa cho cả chiếc xe. Nhờ , xe ít nước mưa tạt , cửa sổ xe cũng đỡ mờ.

Anh từ ghế chuyển xuống ghế , tiện tay kéo luôn Tiểu Miêu , ấn xuống cái nệm mềm xoa cái bụng xù xù của cô.

Hơi phẳng một chút.

Bùi Dữ :

“Ngủ một lát , lát ăn chút gì đó.”

Thực vật ở thành phố Cẩm Tú quá nhiều, bừa dễ thương. Anh định lên mạng tìm bản đồ thành phố, lập kế hoạch khi lục vật tư. Mấy chuyện nên vội.

Khi ăn và nghỉ ngơi, luôn chọn chỗ thể che mưa để mở cửa sổ cho thoáng khí.

Thời gian bữa ăn đều khá đơn giản. Anh mở hai hộp đồ hộp, thêm một hộp sữa đặc. Sữa đặc cần pha với nước, nhưng dạo gần đây Tiểu Miêu ít chịu ăn khi ở trong xe, uống nước cũng giảm hẳn.

Chắc là vì trời lạnh, nhưng dù uống nước quá ít vẫn . Thế là Bùi Dữ đành bắt chước những nuôi mèo khác, nghĩ cách dụ Tiểu Miêu uống nước.

Ôn Xu nghĩ như thế. Nếu thì chắc chỉ thở dài.

Bùi Dữ lo lắng, nhưng uống nhiều nước thì vệ sinh. Mấy ngày , vì trời mưa nên mỗi dừng xe để cô “giải quyết” cũng bất tiện, tốn kha khá cát vệ sinh.

Quan trọng nhất là — ngại quá mất!

May mà cô chỉ là một con mèo. Nếu là thật, ngày nào cũng trai chăm lo chuyện vệ sinh cá nhân chắc cô phát điên mất.

Dù ở , đồ ăn cho Tiểu Miêu lúc nào cũng tinh tế, trình bày đẽ. So với Tiểu Miêu, phần ăn của Bùi Dữ khá đơn giản, chỉ hai hộp cơm tự hâm nóng và một chai nước, ăn xong là xong chuyện.

Ăn xong, Tiểu Miêu biếng, quen thói chui lòng Bùi Dữ, tìm một chỗ ấm áp lim dim ngủ gật.

Bùi Dữ nhíu mày, lo lắng sờ bụng và kiểm tra lông của Tiểu Miêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-42-tron-mat-noi-doi.html.]

Gần đây trạng thái của Tiểu Miêu khiến lo. Có lẽ nên tìm một căn cứ để ở một thời gian.

Thời tiết gần đây mưa lạnh, dễ khiến và mèo buồn ngủ.

Ôn Xu trong lòng Bùi Dữ ngủ ngon lành. Khi tỉnh , cảnh vật mắt khác biệt.

Lúc ngủ thì đang trong xe, tỉnh dậy thấy trong một căn phòng cũ kỹ, cây cối mọc lan cả trong lẫn ngoài nhà.

Nếu căn phòng trông đổ nát, chắc cô tưởng Bùi Dữ phép thuật .

Chủ nhân đúng là siêu nhân!

Cô ngơ ngác mất một lúc, lắc lắc đầu tìm xem Bùi Dữ . Mới đầu thấy đang ngủ nghiêng ghế sofa, đắp gì cả, mà lạnh .

Trên ghế cũng chẳng chăn gối gì ngoài một tấm chăn lông nho nhỏ đang phủ lên cô. Cái chăn chỉ cỡ bằng chân của Bùi Dữ thôi.

Ôn Xu nghĩ nghĩ, nỡ đ.á.n.h thức dậy nhưng lo cảm lạnh, bèn c.ắ.n mép chăn, hì hục kéo sang đắp lên chân . Kéo một lúc cũng mệt rã .

Sau khi đắp xong cho Bùi Dữ, cô gục xuống sofa, duỗi hết tay chân, chỉ còn cái đuôi động đậy nhẹ.

Lạ thật…

Ngủ một giấc mà cứ đau nhức, như mèo khác đ.á.n.h cho một trận .

Lúc ngủ cũng thấy nóng, xương cốt ngứa ngáy, thế nào cũng thoải mái. Cái cảm giác ngứa râm ran đó thật sự khó chịu, đến khi tỉnh dậy vẫn còn cảm giác thể gãi tới chỗ ngứa, bực c.h.ế.t .

Ôn Xu bắt đầu thấy sợ.

Chẳng lẽ mắc bệnh gì lạ?

Có lây ?

Trong lúc cô đang lo lắng vẩn vơ, thì Bùi Dữ cũng tỉnh dậy.

Thật lúc Tiểu Miêu đắp chăn cho thì tỉnh , nhưng mười ngày qua di chuyển quá vất vả, cơn buồn ngủ cứ kéo xuống mãi, đến giờ mới gượng nổi mắt dậy.

Mở mắt liền thấy Tiểu Miêu dài sofa, trông như một con rùa nhỏ lông xù, tâm trạng lập tức lên ít.

Bùi Dữ duỗi tay ôm Tiểu Miêu lòng, nhấc lên ước lượng trọng lượng, nhíu mày khó chịu:

“Nhẹ quá .”

Ôn Xu: “…”

Từ khi rời khỏi biệt thự, hôm cô ăn đến bốn bữa, vận động nhiều nhất là nhảy lên nhảy xuống vài . Không mập thêm thì thôi, nhẹ?!

Chủ nhân! Anh dối mà ngượng !

Bùi Dữ thật sự cảm thấy Tiểu Miêu nhẹ hơn. Cảm giác rõ, thể giải thích , nhưng mỗi ngày đều ôm cô, rõ sự đổi.

Thật mấy hôm nay thấy cơ thể Tiểu Miêu điều bất thường, nhưng vì cô vẫn ăn ngon, ngủ kỹ, chơi khỏe nên cũng để tâm. Vậy mà chỉ một giấc ngủ, trọng lượng đổi. Sao thể lo ?

 

Loading...