Bốn căn cứ lớn ngày càng phát triển mạnh, năm nay đến cuối năm, các căn cứ sẽ tổ chức hội nghị thường niên và mời Bùi Dữ, Ôn Xu cùng vài khác tham dự.
Hội nghị yêu cầu nam mặc vest, nữ mặc váy hoặc vest đều .
Căn cứ Vị Lai cũng gửi đến một vài bộ trang phục trang trọng, chất liệu và kích thước đều .
vì đo của Cố Tuế Ninh, nên họ gửi đại một bộ theo size của Ôn Xu.
Dù sống hình dạng con hơn một năm, Cố Tuế Ninh vẫn từng xuất hiện trong sự kiện chính thức nào, cũng từng tham gia hoạt động gì ở căn cứ, nên ít đến sự tồn tại của em .
Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành bàn bạc một chút, cảm thấy nên nhân dịp hội nghị giới thiệu Cố Tuế Ninh với một chút, để quen, mặt cho quen là .
Với gương mặt xinh nổi bật và mái tóc dài bạc trắng của Cố Tuế Ninh, dễ khiến khác nhớ đến em .
Quần áo mà căn cứ Vị Lai gửi đến gửi về chỗ của Ôn Xu.
Thấy quần áo mới, Ôn Xu kéo Bùi Dữ tìm Cố Tuế Ninh.
Hai bộ trang phục kiểu dáng khác , đều đơn giản, gồm áo sơ mi và chân váy.
Bùi Dữ chậm rãi theo cô, “Tủ đồ của em cũng đầy váy mà.”
Ôn Xu đáp, “Biết mà! đây là váy mới!”
Vấn đề ở chỗ , mà là nó mới!
Dù mặc , cô vẫn thử một .
Mà nếu thử đồ mới cùng Cố Tuế Ninh thì càng vui hơn nữa!
Ôn Xu ôm quần áo dọc hành lang tầng hai đến phòng của Cố Tuế Ninh. Cố Tuế Ninh tiếng bước chân thì núp cánh cửa, đợi Ôn Xu bước là nhảy hù cô.
“Tuế Ninh!” Ôn Xu giật , ôm c.h.ặ.t t.a.y Bùi Dữ, “Giật cả ! Lại chơi cái trò nữa!”
Hai “bé mèo” thường xuyên đùa kiểu đó, hù , Bùi Dữ cũng quen , chẳng bất ngờ gì.
Vậy mà nào hai cô cũng hù thật.
Cố Tuế Ninh nhe răng , “Xu Xu, đến chơi với em hả?”
“ ,” Ôn Xu sực nhớ , liền đưa quần áo tay , “Căn cứ gửi đến nè, em xem thích bộ nào?”
Cố Tuế Ninh cúi đầu xem thử, vẻ ngơ ngác, “Trông giống mà?”
“Khác chứ,” Ôn Xu kéo tay cô đến phòng khách, “Đi thử , phòng thử đồ.”
Bùi Dữ ôm quần áo của Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã phía : “Dạo trời lạnh, nhớ bật sưởi hãy đồ nhé.”
Ôn Xu đáp: “Biết !”
Phòng khách bật sẵn máy sưởi nên ấm.
Ôn Xu mở hai bộ đồ : “Em xem, khác đấy, thích bộ nào?”
Cố Tuế Ninh qua , thấy cái nào cũng nên chỉ đại một bộ.
“Ok, em mặc bộ ,” Ôn Xu cởi áo khoác chạy phòng tắm đồ, “Tuế Tuế, đợi chị tí nha~”
Cố Tuế Ninh gật đầu, ngoan ngoãn mép giường chờ.
Phòng khách nhỏ giống như thế giới bí mật của hai cô, thường xuyên chơi ở đây, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành hầu như .
Chẳng bao lâu, Ôn Xu đồ xong bước . Bộ đồ hợp, thiết kế ôm dáng, tôn lên vóc .
Cố Tuế Ninh , ngập ngừng : “Xu Xu… thật.”
Mèo con vốn thích màu mè hoặc mấy gam rực rỡ hơn.
Ôn Xu soi gương , cảm thấy kiểu dáng đơn giản, vẫn thích mấy cái váy trong tủ hơn.
“Em mau mặc thử ,” Ôn Xu thử đồ xong cảm thấy vui vẻ, sang tò mò xem Cố Tuế Ninh mặc thế nào, “Cảm giác ngắn đó nha.”
Vì quần áo gửi tới là đặt may riêng, nên chỉ thêu tên chứ ghi size thông tin gì khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-375-phien-ngoai-co-tue-ninh-9.html.]
Cố Tuế Ninh lừ đừ dậy, đồ.
Áo thì ngắn một chút, nhưng vẫn mặc .
đến lúc mặc váy thì kéo mãi lên , cài nổi nút.
Cố Tuế Ninh hít sâu, hóp bụng, nhưng vẫn cài .
Mèo nhỏ: sốc nặng.
Mèo nhỏ: hoang mang cực độ.
Cố Tuế Ninh vỗ vỗ bụng , thấy vẫn khá phẳng mà.
Hồi còn là Tiểu Bình Quả, em lớn hơn Tiểu Miêu một vòng. Giờ , em cũng cao hơn Ôn Xu một đoạn.
Nên đo đương nhiên giống .
Cố Tuế Ninh ôm váy phòng ngủ, “Xu Xu, mặc .”
“Hả?” Ôn Xu bên cạnh em , so thử hai bộ đồ, “Ơ? Có họ gửi nhầm size nhỉ?”
Cố Tuế Ninh cụp mắt, “Không rõ nữa.”
“Không hết! Mèo là thể lỏng mà!” Ôn Xu mặt em , giúp kéo váy, “Chị đếm 3 2 1, em hóp bụng nha, ?”
Cố Tuế Ninh gật đầu, “Được.”
Ôn Xu: “Ba… hai… một!”
Cố Tuế Ninh hóp bụng ngay lập tức.
Ôn Xu: “Á á, em hóp nhanh quá đó!”
Ôn Xu: “Làm nè, ba hai một!”
Cố Tuế Ninh hóp bụng.
Ôn Xu cố kéo khóa váy, vẫn kéo nổi.
Hai bé mèo , ánh mắt đều vô cùng ngây thơ vô tội.
“Ninh Ninh, Xu Xu,” tiếng Cố Cẩn Hành vang lên từ ngoài cửa, “Có bánh kem , hai em nếm thử ?”
Cố Tuế Ninh im lặng, sang Ôn Xu.
Ôn Xu chớp mắt, Cố Tuế Ninh cửa, tít mắt, “Tuế Tuế đợi nha, chị gọi Cẩn Hành đến giúp em!”
Cô nhớ Cẩn Hành còn vá đồ nữa mà!
Lần chiếc áo khoác cô thích sứt chỉ, chính vá cho.
Cố Tuế Ninh vẫn giữ váy , Ôn Xu ngoài.
Vì váy kéo xong nên Ôn Xu chỉ mở cửa hé hé, luồn ngoài.
Cô tươi với Cố Cẩn Hành: “Anh Cẩn Hành ơi, tụi em đang đồ, nhưng Tiểu Bình Quả kéo váy lên, giúp với!”
“Xu Xu mặc bộ cũng xinh lắm,” Cố Cẩn Hành xoa đầu cô , “Vậy em phòng khách ăn bánh , giúp Tuế Ninh một chút.”
Ôn Xu ngoan ngoãn gật đầu, “Vâng!”
“Khoan ,” Cố Cẩn Hành liếc bộ đồ cô mặc, “Áo khoác của em để trong phòng đúng ?”
Ôn Xu: “ .”
từ tầng hai xuống phòng khách cũng xa, dù hôm nay lạnh thật nhưng chắc đến mức cảm chỉ vì vài phút .
Cố Cẩn Hành mỉm , “Phòng bệnh hơn chữa bệnh, lấy cho em, chờ chút nhé.”
Cầm áo khoác trong tay, Ôn Xu liền chạy xuống tầng tìm Bùi Dữ.