Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 372: Phiên ngoại - Cố Tuế Ninh (6)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 18:30:57
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không .” Ôn Xu nhận lấy d.a.o gọt hoa quả, tập trung cắt bánh kem, “Tuế Ninh ngoan lắm. Cẩn Hành, nên khen em nhiều hơn mới đúng.”

Tiểu Bình Quả cạnh, hai má phồng lên, rõ ràng đang cố nén .

Nếu mà còn khen thêm chút nữa, chắc Tuế Ninh sẽ bay lên tận trời mất.

Ôn Xu cắt bánh kem, phần đầu tiên đưa cho Cố Tuế Ninh, đó đến Cố Cẩn Hành, mới tới lượt Bùi Dữ và chính . Mỗi một miếng đủ.

Cố Tuế Ninh cầm muỗng, cố gắng xúc bánh kem ăn, mãi mới lấy một miếng. Lúc em mới ăn nửa cái, Ôn Xu, lúc nào cũng ăn chậm nhất ăn xong .

Cố Tuế Ninh phát hiện Ôn Xu đang , liền nghiêng đầu , đó đưa bánh kem cho cô, “Chị ăn .”

“Chị ăn mà!” Ôn Xu nhận lấy, nhưng đút ngược cho Tuế Ninh, “Phải xúc như vầy nè, thấy ? Làm như sẽ nhanh hơn đó!”

Tuế Ninh há miệng đợi ăn, gật đầu.

Không học , nhưng mà bánh kem thì vẫn ăn hết sạch.

Bùi Dữ rót nước ấm cho , “Còn ăn sữa chua ?”

“Em !” Ôn Xu l.i.ế.m môi, “Tuế Ninh cũng nữa.”

Bùi Dữ , “Vậy để lấy.”

Sau khi ăn xong sữa chua, cũng đến giờ cơm chiều. vì bọn họ mới ăn xong bánh kem và sữa chua, nên ăn tối trễ một chút cũng .

Ôn Xu kéo Tuế Ninh ghế sofa trong phòng khách, nhỏ:

“Gần đây em còn phá phách ?”

Cố Tuế Ninh lắc đầu, “Không .”

Em cũng “phá phách” là gì. Những việc em , theo em , quậy phá.

Ôn Xu yên tâm gật đầu, “Tóc em mới cắt lắm! Giống mấy mỹ nhân cổ đại tóc dài .”

Nếu xuyên về thời xưa chắc hợp hơn nữa.

Tiếc là lúc Bùi Dữ chuẩn đồ dùng cần thiết, quần áo là kiểu hiện đại, chẳng mấy bộ đồ cổ trang kiểu lạ mắt gì cả.

Cố Tuế Ninh mà chẳng hiểu lắm, chỉ nhỏ: “Xu Xu .”

Ôn Xu vốn là mèo tam thể, Cố Tuế Ninh thích màu lông của cô, mà nhỏ xíu, đè lên là chạy nổi.

Hai chơi đùa trong góc sofa, còn Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành thì trò chuyện về kinh nghiệm nuôi mèo.

Cố Cẩn Hành nhiều điều lo lắng, nhưng Bùi Dữ thì hầu như từng trải qua hết.

Họ trao đổi nửa buổi, ban đầu Cẩn Hành chỉ hỏi vài mẹo nhỏ, ngờ cuối cùng biến thành buổi chia sẻ kinh nghiệm nuôi mèo chính hiệu.

Mãi đến khi Tiêu Dã tan về, mới dừng .

“Ơ? Hôm nay ăn cơm ở nhà Bùi ?” Tiêu Dã hỏi.

sống chung, nhưng bọn họ thường ăn tối cùng , luân phiên ở nhà Cố Cẩn Hành và nhà Bùi Dữ.

Tiêu Dã nấu ăn nên chỉ góp tiền cơm. Đầu tháng, đưa tiền cho Bùi Dữ phần lớn, phần nhỏ cho Cố Cẩn Hành, phần còn thì để dành.

Hôm nay đáng lẽ đến lượt ăn ở nhà Cố Cẩn Hành.

“Ừ, nhưng còn nấu cơm.” Bùi Dữ đồng hồ, dậy bếp, “Trong tủ lạnh còn sữa chua, lấy ăn .”

Tiêu Dã gãi đầu, “Được, để phụ luôn.”

Cố Cẩn Hành cũng theo bếp.

Sau bữa tối, Tiêu Dã ở chơi với Ôn Xu, còn Cố Cẩn Hành thì dẫn Tiểu Bình Quả về .

Tối nay, Tiểu Bình Quả cần ôn bài cho ngày mai, nếu sẽ tụt bài giảng.

Cố Tuế Ninh lững thững theo Cẩn Hành về nhà, lộ mấy cái răng nanh với .

Về đến nơi, khi Cố Cẩn Hành rửa tay xong, đến phòng khách thì thấy Cố Tuế Ninh đang xổm thùng rác, lục tìm gì đó.

Cố Cẩn Hành đỡ trán, kéo cô bếp rửa tay.

“Anh , còn lục thùng rác nữa thì hả?”

Cố Tuế Ninh chớp mắt, thèm để ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-372-phien-ngoai-co-tue-ninh-6.html.]

“Anh đấy nhé. Nếu còn lục thùng rác thì ăn đồ ăn vặt nữa .”

“Không mà.” Tuế Ninh rút tay , lau nước , mặt ngây thơ, “Mèo gì sai hết.”

Cố Cẩn Hành cảm thấy nhức đầu.

em còn là mèo nữa.” Anh kiên nhẫn giải thích, “Lúc còn là mèo con thì , bây giờ là thì càng . Thùng rác dơ lắm, dơ cả em.”

Cố Tuế Ninh “ừm” một tiếng, bất ngờ nắm lấy tay , cọ cọ lòng bàn tay.

Cố Cẩn Hành ngừng , định mắng tiếp thì quên hết lời , liền bế cô lên, trở về phòng khách cùng ôn bài.

Một ngày nghỉ nhanh chóng trôi qua, Tuế Ninh về nhịp học mỗi ngày.

Cuộc sống kéo dài suốt nửa năm.

Cho đến khi Cố Tuế Ninh biến thành mèo, chuyện mới thật sự kết thúc.

Lúc cô biến thành mèo, Cố Cẩn Hành cũng tỉnh dậy ngay lập tức, suốt đêm.

khác với ba tháng , Cẩn Hành bình tĩnh hơn nhiều.

Nửa năm qua, Tuế Ninh thích nghi khá với cuộc sống . Tuy vẫn giữ một vài thói quen của mèo, nhưng ảnh hưởng gì đến sinh hoạt hằng ngày.

Hôm mặt trời vẫn mọc như thường, và Tuế Ninh vẫn là một bé mèo con.

Vừa tỉnh dậy, cô theo thói quen duỗi , phát hiện đồ đạc xung quanh đều trở nên to hơn nhiều.

xuống, thấy hai chân lông xù xù của .

“Meo…”

Tuế Ninh theo phản xạ cúi đầu l.i.ế.m lông, sạch mới chậm rãi bò lòng Cố Cẩn Hành.

Đã lâu thấy cô trong hình dạng . Anh đưa tay gãi cằm cô, lông mềm mịn thật sự thích.

“Ninh Ninh, biến thành ?”

Bé mèo nhỏ lim dim mắt, đuôi lắc qua , cuộn tròn đùi .

Cố Cẩn Hành vội, đưa tay xoa xoa bộ lông mềm mượt của cô, ôm cô lên hôn nhẹ một cái.

Tuế Ninh giơ móng định đẩy nhưng kịp, vẫn hôn trúng.

Cẩn Hành đặt cô xuống, lấy hộp pate yêu thích của cô , để cô thưởng thức mùi vị quen thuộc.

Tuế Ninh thói quen rửa mặt khi ăn, nên chỉ cúi đầu ăn.

“Meo…”

xuống đất, ngẩng đầu, lộ hàm răng sắc nhọn.

Cố Cẩn Hành bật , “Được , để đưa em đ.á.n.h răng.”

Tuế Ninh l.i.ế.m lông một cái, nhảy lên , bò nhanh lên đỉnh đầu, yên đó, bốn chân bám chặt, cái đuôi cũng phe phẩy nhẹ.

Anh nhẹ nhàng bế cô xuống, vỗ đầu cô, gì thêm.

Sau khi ăn xong, Cẩn Hành tranh thủ chơi với cô một lúc bằng cây đồ chơi mèo.

Đến 10 rưỡi, bế em sang tìm Ôn Xu.

Lúc đó, Ôn Xu ăn sáng xong. Vừa mở cửa thấy mèo trong lòng thì sững .

“Meo!”

Tiểu Bình Quả nhảy sang lòng Ôn Xu.

Cô theo phản xạ đỡ lấy, đó mới nhận và vui sướng giơ cô lên.

“Tuế Tuế! Em biến thành mèo ? Biết cách biến thành ?”

“Meo…”

[Biết.]

Ôn Xu ôm chặt em ất, hôn mấy cái liền, “Tốt quá! Sau tụi thể biến thành mèo cùng chơi !”

Sau một năm học tập, Cố Tuế Ninh thích nghi với cuộc sống con .

 

Loading...