Làm còn bằng mèo. Cố Cẩn Hành đành đặt cô xuống. Tiểu Bình Quả mới chỉ học , những chạy, mà ngay cả cũng chậm chạp.
Cố Cẩn Hành sợ cô tiếp theo sẽ bò bằng tay chân nên giữ c.h.ặ.t t.a.y cô buông.
Tiểu Bình Quả chậm rãi bước vài bước sự dìu dắt của . đến lúc bước lên cầu thang thì yên nhúc nhích.
Cố Cẩn Hành mẫu cho cô xem: “Tuế Ninh, giống như , chân dùng sức một chút.”
Cố Tuế Ninh đáp: “Không.”
Cô lắp bắp, phát âm rõ, chậm.
Mấy câu đơn giản như là do Ôn Xu mất khá nhiều thời gian buổi chiều để dạy cô.
Tiểu Bình Quả lúc đang bực, chỉ giơ chân lên cào cho hả giận.
Lúc còn là mèo, cô nhanh nhẹn, linh hoạt bao nhiêu, giờ thì lề mề, chỉ mất hết sự lanh lợi vốn mà cả sức mạnh cũng yếu rõ rệt.
Làm động vật mà mất răng nanh với móng vuốt thì còn gì nữa?
Thấy cô bắt đầu khó chịu, Cố Cẩn Hành cũng ép cô tập nữa, bế cô lên thẳng tầng .
Tối qua nghĩ kỹ, ban đầu định chuyển xuống tầng một để Tiểu Bình Quả dễ thích nghi hơn. bây giờ quyết định bỏ ý định đó. Không mạnh tay một chút thì cô sẽ chịu lời.
Mỗi con mèo một tính cách khác . Xu Xu thì ngoan ngoãn, dịu dàng. Còn Tiểu Bình Quả là kiểu mèo “chị đại”, tính cách ngạo mạn, bướng bỉnh, chẳng xem ai gì.
Vì , học cách sống chung với cô từ đầu.
Về đến phòng, Cố Cẩn Hành bế Cố Tuế Ninh phòng tắm.
Lúc còn là mèo, cô cũng tắm ở đây.
Mèo cần tắm thường xuyên, mà cuối cô tắm cũng mới cách đây một tháng.
Tiểu Bình Quả vốn chính kiến, giờ đương nhiên chịu hợp tác.
“Em… …”
Cố Tuế Ninh lắp bắp, giọng dính dính, đầy căng thẳng.
Cố Cẩn Hành đặt cô trong bồn tắm, hai tay chống ở thành bồn để cô trèo ngoài.
“Em gì? Anh rõ.”
Cô lặp một nữa, khá hơn nhưng vẫn còn ngọng.
Anh dịu giọng: “Từ từ , em gì với ?”
Cố Tuế Ninh ngạc nhiên vì hỏi cặn kẽ như thế, ánh mắt chút khó chịu.
Cô cố nữa, thì rõ hơn hẳn, phát âm từng chữ.
Cố Cẩn Hành hiểu : “Em tắm đúng ?”
“Ừm…” Cô vui vẻ , gật đầu.
Anh cô, bật nhẹ: “Vậy lặp một nữa ? Nói đầy đủ câu, hôm nay sẽ bắt em tắm nữa.”
Cố Tuế Ninh thật chậm: “Em … … tắm.”
“Được .” Anh giữ lời, bế cô khỏi bồn tắm, đặt lên ghế nhỏ, dặn dò: “Ngồi im đấy.”
Nói xong dậy xả nước bồn. Dù tắm thì cũng cần lau một chút.
Trong lúc đang xả nước, thấy tiếng động phía nhưng để tâm. Cửa phòng tắm khoá, với trình độ hiện tại của Tiểu Bình Quả, cô thể tự mở .
Nước xả xong thì trong phòng tắm ồn ào hẳn lên. Đủ loại chai lọ rơi lộp bộp xuống sàn, âm thanh chói tai vang lên.
Cố Cẩn Hành giật , thì thấy Cố Tuế Ninh đang một cách “vô tội”, nghiêng đầu . Dưới chân là một mớ hỗn độn, cả bình thuỷ tinh vỡ, mảnh vỡ văng khắp nơi.
May mà đống lọ vỡ đó là loại thấp, nếu là loại cao thì chắc chắn cô với tới.
Thấy cô mặt ngây thơ, cũng giận nổi. Lại gần, cẩn thận kiểm tra xem mảnh kính nào b.ắ.n trúng cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-368-phien-ngoai-co-tue-ninh-2.html.]
“Đây đồ chơi, nghịch lung tung.”
Cố Tuế Ninh gây chuyện, im thin thít lời, phản kháng.
Anh dắt cô tới bên bồn tắm, lấy khăn ướt lau cho cô.
Vừa xuống, thấy cầm khăn gần, cô lập tức bật dậy, lườm .
Lúc nổi nóng thì nhanh nhẹn hẳn .
Anh bật : “Không tắm , chỉ lau thôi mà.”
Cô đầu: “Không!”
“Không dính nước .” Anh giơ tay : “Lại đây.”
Cô định bỏ , nhưng bước ngang qua thì giữ .
“Bé quậy phá,” đè cô xuống đùi , “Nghe lời .”
Cố Tuế Ninh càng nghĩ càng bực, giơ tay cào mặt .
Anh kịp tránh, cào trúng. May mà né nhanh nên đến mức chảy máu, chỉ để vài vệt đỏ, lát sưng lên.
Anh để tâm mấy, chỉ là Tiểu Bình Quả quậy quá nên khống chế .
Cô vùng vẫy một lúc, cuối cùng vẫn giữ chặt.
khi chiếc khăn ấm chạm lên da, cô thấy thoải mái, còn giãy nữa, tựa vai , mắt lim dim sắp ngủ.
Lúc nghịch thì quậy tới bến, lúc ngoan thì siêu ngoan.
Đánh , mắng xong, chỉ yêu tức.
Tiểu Bình Quả bây giờ vẫn thích nghi với cơ thể con , nên ngủ nhiều. Cả ngày hôm nay cô vận động khá nhiều, giờ chỉ lim dim một lát là ngủ mất.
Cô hiện vẫn thể tự do biến hình giữa mèo và , nên vẫn luôn giữ hình .
Cố Cẩn Hành chút mừng vì điều , bởi nếu cô mà tự do biến , chắc chắn chẳng thèm nữa.
Dù doạ dỗ dỗ dành, hiệu quả đều cao.
Lúc cô ngủ, Cố Cẩn Hành lên sẵn mấy phương án huấn luyện riêng cho cô.
Từ ngày hôm , phiên dạy học cho Tiểu Bình Quả.
Lịch học kín mít cả ngày.
Tiêu Dã phụ trách chơi với cô, Ôn Xu và Bùi Dữ dạy học, còn Cố Cẩn Hành lo phần chuẩn bài và ôn tập.
Trước mặt Bùi Dữ thì em dám quậy, nhưng chỉ chịu học khi Cố Cẩn Hành hoặc Ôn Xu bên cạnh. Nếu hai , em sẽ bỏ ngay.
So , Ôn Xu nhẹ nhàng hơn, vì Tiểu Bình Quả quý cô, dù là khi còn là mèo là .
Mèo với càng hiểu hơn.
Thế là Tiểu Bình Quả ép học suốt hơn ba tháng, giờ thì mấy câu giao tiếp cơ bản và kiến thức nền khá vững.
Động vật khi biến thành cũng giống như một em bé trắng tinh, chẳng gì. Khác ở chỗ, chúng bản năng và tư duy do dòng m.á.u của mang .
Một hôm, ba tháng, trong lúc ngủ mơ, Tiểu Bình Quả biến trở về hình dạng mèo.
Cố Cẩn Hành đang ngủ thì cảm thấy n.g.ự.c nặng, khó thở, tỉnh dậy mới phát hiện cô thành mèo.
Kết quả là cả đêm ngủ .
Lần biến thành mèo, chắc cô thành nữa .
Nếu kéo dài thời gian, công sức dạy dỗ ba tháng coi như công cốc.
Anh nghĩ tới nghĩ lui, lòng rối bời ngủ , chỉ bên giường canh cô cả đêm.
Đến gần sáng, tận mắt thấy Tiểu Bình Quả biến thành , mới thở phào nhẹ nhõm.