Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 366: Phiên ngoại - Tiểu Bình Quả Biến Thành Người (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 18:30:51
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Xu kịp vui lâu thì Tiểu Bình Quả phát hiện cô. Ánh mắt bé mèo nhỏ đổi ngay lập tức, lao vọt tới đè Ôn Xu xuống giường ... l.i.ế.m mặt cô một cái.

“!”

Ôn Xu đè chặt giường, còn cảm nhận một cái gì đó ướt mềm lướt qua mặt . Cô như nổ tung đầu, trong đầu chỉ một câu: Em l.i.ế.m !

Cảnh tượng khiến ba đàn ông ngoài cửa sốc đến c.h.ế.t lặng. Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành lập tức lao phòng, nhanh chóng kéo hai bé “mèo” .

Tiêu Dã ở cửa, trông như đang mơ ngủ, hai bé mèo tách hai đàn ông phía , cuối cùng cúi mắt xuống.

Ủa? Mèo hóa mà vẫn còn thích l.i.ế.m lông hả?

Cố Cẩn Hành thật sự ngờ chuyện thành như . Anh ôm Tiểu Bình Quả lòng, chút áy náy :

“Xin , quên với . Tiểu Bình Quả tuy biến thành , nhưng thói quen của mèo thì vẫn còn, với em thể giao tiếp rõ ràng... nhờ Xu Xu giúp chuyện với em .”

“Không ...” Ôn Xu che mặt, đôi mắt long lanh đầy nước, lí nhí :

“Không của Tiểu Bình Quả...”

Ôi trời ơi. Kỳ cục ghê.

Bùi Dữ ho nhẹ, “Thôi… giờ chuyện luôn .”

Cố Cẩn Hành im lặng gật đầu.

Vậy là, ban đầu chỉ định cho hai bé mèo ở cùng , giờ bỗng thành họp gia đình.

Bùi Dữ lấy ba cái ghế, trừ Tiểu Bình Quả và Cố Cẩn Hành thì ai cũng xuống. Tiêu Dã luôn ở giữa, tách cặp đôi mèo , tay còn cầm bánh mì Bùi Dữ đưa, ăn hóng.

Cảnh tượng y như đang xem drama .

Ai cũng ăn sáng, nên Bùi Dữ tiện thể phát đồ ăn cho .

Cả phòng rơi im lặng, chỉ còn tiếng nhai bánh mì.

bầu khí nhanh chóng phá vỡ, Tiểu Bình Quả bánh mì một hồi, thèm ăn.

Cố Cẩn Hành đưa tận miệng cũng lắc đầu từ chối.

Khi còn là mèo, Tiểu Bình Quả kén ăn, chỉ ăn đồ hộp quen thuộc. Trái cây đồ chín gần như đụng .

Giờ rõ ràng là còn đồ hộp, mà Cố Cẩn Hành cứ bắt cô ăn cái ? Nên cô đầu né .

“Meo...”

đầu , ánh mắt chằm chằm Ôn Xu, khiến cô đến nỗi dám ăn nữa.

Ôn Xu ho nhẹ, nhỏ giọng:

“Tiểu Bình Quả... thử chút ? Cái ngon lắm đó.”

“Meo!”

Nghe tiếng meo đó, Ôn Xu hổ, đỏ mặt.

“Giờ tụi là mèo lớn ! Không l.i.ế.m lung tung nha!”

Nghe câu xong, đều hiểu Tiểu Bình Quả gì, và ai cũng ngầm im lặng.

Ôn Xu sắc mặt , nhẹ giọng tiếp:

“Hơn nữa... giờ cũng cần l.i.ế.m lông nữa, tụi còn lông !”

Với Tiểu Bình Quả, câu chẳng khác gì sét đ.á.n.h giữa trời quang.

Là một con mèo… lông ?!

“Meo!”

Ôn Xu chớp mắt, “Không lông thật mà… Cái đó giờ gọi là tóc!”

Ánh mắt Tiểu Bình Quả lập tức trở nên ngơ ngác.

Từ một mỹ nhân lạnh lùng, phút chốc hóa thành một bé mèo ngây ngô.

Cố Cẩn Hành đưa bánh mì :

“Đói ? Muốn ăn thử ?”

hiểu chuyện gì đang diễn , nhưng Tiểu Bình Quả vẫn dứt khoát lắc đầu từ chối.

“Oa... Anh Cố,” Tiêu Dã để ý thấy vết thương tay , “Tay thế? Quấn băng luôn ?”

Cố Cẩn Hành đặt bánh mì xuống, đáp gọn:

“Em cắn.”

“A?!”

Tiêu Dã lập tức im bặt, liếc Tiểu Bình Quả đầy kinh ngạc.

Không ngờ... bé mèo lực chiến vẫn khủng khiếp như .

Quấn băng cỡ đó thì chắc là c.ắ.n sâu lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-366-phien-ngoai-tieu-binh-qua-bien-thanh-nguoi-2.html.]

Ôn Xu cũng ngây :

“Tiểu Bình Quả... c.ắ.n nha...”

“Meo! Meo meo!”

Tiểu Bình Quả tức giận cực kỳ.

Ôn Xu xong tiếng meo của cô , lén liếc Cố Cẩn Hành, khẽ sờ mũi.

Giận thật chứ! Làm gì ai trói mèo như thế!

Tiểu Bình Quả ngoan lắm, chắc là do Cố Cẩn Hành gì đó mới khiến cô nổi giận…

nghĩ tới đó, Ôn Xu thấy ngại nên chỉ liếc Cố Cẩn Hành một cái, dám .

Cố Cẩn Hành nhận ánh mắt đó, nhưng hiểu Tiểu Bình Quả gì với Ôn Xu, chỉ thấy thoải mái.

Bùi Dữ ho nhẹ một tiếng nữa, phá tan khí kỳ cục.

“Ăn sáng . Ăn xong Xu Xu dạy Tiểu Bình Quả mấy kiến thức cơ bản với cách sống của con .”

Tiêu Dã quanh, rõ ràng rời chút nào, nhưng cũng thấy hổ vì hóng quá lâu.

Kệ, cứ hóng tiếp .

Mọi ăn sáng xong, liền thử cho hai “bé mèo” cạnh .

Ôn Xu xuống bên Tiểu Bình Quả, cô liền ôm chặt lấy Ôn Xu, ngước lên chăm chăm.

“Meo?”

Ôn Xu lắc đầu ngay, “Không l.i.ế.m ! thể ôm!”

Tiểu Bình Quả nghiêng đầu, trông như đang hiểu.

Ôn Xu nghĩ ngợi một chút, sang hỏi Cố Cẩn Hành:

“Em thể ôm em ?”

Cố Cẩn Hành nên trả lời thế nào, đành gật đầu.

Thật sự là mấy lời cứ... kỳ kỳ.

Ôn Xu liền hôn nhẹ lên má Tiểu Bình Quả một cái, còn cố tình hôn to rõ.

“Cái gọi là ‘ thiết’. Hiểu Tiểu Bình Quả? Đây cũng là một cách thể hiện tình cảm, giống như khi em l.i.ế.m lông cào đó.”

Mà thật , Tiểu Bình Quả vẫn l.i.ế.m và c.ắ.n hơn.

“Tiểu Bình Quả, em ?” Ôn Xu ôm cô , mong chờ, “Em thử gọi tên chị ?”

Tiểu Bình Quả do dự, chậm rãi mở miệng:

“A… meo!”

Mọi bật .

“Chuyện học chắc bắt đầu từ đầu ,” Cố Cẩn Hành xoa đầu Tiểu Bình Quả :

“Em ...”

Tiểu Bình Quả ngoắt đầu , mở miệng định c.ắ.n tiếp.

Ôn Xu trợn mắt: “Tiểu, Tiểu Bình Quả...!”

“Đừng c.ắ.n lung tung...” Cố Cẩn Hành phản xạ nhanh rút tay , “Anh chạm .”

Hành động bất ngờ khiến ai cũng giật .

Đặc biệt là Tiêu Dã, suýt thì nghẹn luôn miếng bánh mì.

Bùi Dữ tay Cố Cẩn Hành, nhướn mày:

“Bảo hôm nay c.ắ.n mấy phát là thấy lạ .”

“Ừ,” Cố Cẩn Hành cũng bất lực, “Em đang giận lắm.”

Ai mà giận chứ…

Anh còn lấy ga giường quấn chặt cô , hỏi để bụng.

Ôn Xu âm thầm nghĩ trong lòng.

“Anh Cẩn Hành,” Ôn Xu bỗng nhớ chuyện gì đó, “Anh đặt tên cho Tiểu Bình Quả ?”

Cố Cẩn Hành gật đầu:

“Anh nghĩ vài cái tên . Định để em tự rút thăm chọn.”

Anh nghĩ kỹ từ sáng sớm, thật là từ lâu .

Cứ tưởng quên , mà đêm qua ngủ , mấy cái tên đó hiện lên rõ mồn một trong đầu.

Anh ất thể chọn tên nào nhất, vì cái nào cũng ý nghĩa đặc biệt.

 

Loading...