Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 361: Phiên ngoại - Tiệc Gia Đình (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 18:30:46
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bíp bíp bíp ——”

Tiếng chuông báo thức vang lên ầm ĩ, đ.á.n.h thức luôn hai đang ôm ngủ say giường.

Ôn Xu tiếng ồn phiền, nhắm mắt, lơ mơ với tay tìm điện thoại. vì đang ôm chặt lấy Bùi Dữ mặt đối mặt, nên tay cô chạm ngay mặt .

“Dậy thôi,” Bùi Dữ , nhưng vẫn dịu dàng kéo tay cô nhét trong chăn, ôm lấy cô, “Hôm nay là ngày picnic đấy.”

Ôn Xu lấy tay che tai, giọng ngái ngủ: “Anh tắt báo thức .”

Bùi Dữ nhẹ nhàng hôn lên mặt cô, từng chút một xuống.

Ôn Xu hết cách, đành mở mắt , bắt lấy tay , làu bàu: “Tiếng chuông đó dở tệ.”

“Lần đổi,” Bùi Dữ vén chăn, bế cô dậy nhà vệ sinh, “Sáng nay picnic, thả diều, chiều BBQ với mấy trò vận động, tối đ.á.n.h mạt chược nữa.”

Ôn Xu l.i.ế.m môi, nghiêng đầu hôn nhẹ lên môi một cái, “Em nhớ ! Anh đừng kể nữa, mà thèm.”

Bùi Dữ bật khẽ: “Được .”

Ngày 6, 16, 26 hàng tháng, bọn họ đều dành một ngày để tổ chức tiệc gia đình.

Hôm nay là ngày 16, cũng là ngày chọn trong tháng .

Dạo gần đây thời tiết chuyển lạnh, trời thu, nên hoạt động ngoài trời là chính.

Tối qua cả nhóm bàn bạc sôi nổi đến khuya mới ngủ, nên sáng nay ai cũng dậy muộn.

Sau khi rửa mặt, Ôn Xu theo Bùi Dữ phòng đồ.

Họ bàn từ tối qua là hôm nay sẽ mặc đồ năng động, nên Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành đều tạm rời xa sơ mi quần âu để chọn đồ thoải mái hơn.

Quần áo của Bùi Dữ là do Ôn Xu chọn, áo phông trắng với quần short đen. Set đồ thì bình thường, nhưng khi mặc nam tính, gu.

Ôn Xu mặc áo dài tay tập yoga màu trắng với chân váy thể thao đen.

Một cặp đôi mặc đồ tông xuyệt tông: thiện √

Thay đồ xong, họ vội vàng xuống nhà .

Địa điểm picnic xa, lái xe mất hơn một tiếng.

Vừa xuống tới nơi, từ ngoài cửa vang lên tiếng Tiêu Dã:

“Xu Xu! Anh Bùi! Hai xuống đó?”

Anh tưởng họ ở tầng 3 nên gào to như dùng loa.

Tiếng to rõ ràng như đổ vang cả khu phố.

“Ra đây nè!” Ôn Xu chạy mở cửa, “Không trễ nha!”

Cửa mở, cô còn vững thì Tiểu Bình Quả đang ngẩn bên cạnh liền nhào tới ôm lấy cô.

còn định c.ắ.n Ôn Xu một cái, nhưng thấy Bùi Dữ ngay phía , đành thôi, lặng lẽ xoa răng.

Cố Cẩn Hành đến kéo tay cô , bình tĩnh bế cô về .

Cảnh gần như ngày nào cũng xảy kể từ khi Tiểu Bình Quả trở thành . Mọi quá quen.

Ôn Xu quanh Tiểu Bình Quả một vòng, “Thấy , chị , màu tím hợp với em lắm mà!”

Tiểu Bình Quả cô đăm đăm, chậm rãi nở nụ .

Đã ba năm kể từ khi Tiểu Bình Quả hoá thành .

Ba năm qua, từ một cô bé gì về thế giới con , cô dần giao tiếp, trò chuyện dễ dàng. Trong quá trình đó, Ôn Xu và Cố Cẩn Hành cực kỳ vất vả và tận tâm dạy dỗ.

vì Tiểu Bình Quả vốn là mèo thuần chủng, nên vẫn chằm chằm khác, đôi khi mắt chuyển sang hình dạng mắt mèo, ít thất thường.

Bùi Dữ khóa cửa, cầm chìa khóa xe lên: “Đi thôi, tám chuyện.”

Mọi ai ăn sáng, nhưng Cố Cẩn Hành dậy sớm hấp bánh bao. Lên xe , ai cũng chia một cái.

Ôn Xu đầu lấy bánh bao thì thấy Tiểu Bình Quả đang ăn một cách ngoan, ăn lén cô.

“Xu Xu,” Tiểu Bình Quả gọi tên cô, đợi cô đáp lấy một chai sữa nhỏ từ túi của Cố Cẩn Hành, “Uống cái .”

Ôn Xu nhận lấy vui vẻ: “Cảm ơn Tiểu Bình Quả nhé!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-361-phien-ngoai-tiec-gia-dinh-1.html.]

Đường vẫn còn khá xa. Ôn Xu dậy sớm, ăn xong thì buồn ngủ, liền .

Trong xe yên tĩnh, ai cũng tranh thủ nghỉ ngơi.

Không qua bao lâu, ánh nắng sớm chiếu xuyên qua cửa kính rọi lên mặt Ôn Xu, đ.á.n.h thức cô dậy.

Vừa mở mắt , Bùi Dữ cũng dừng xe.

“Đến ,” , tháo dây an , xuống xe, vòng sang mở cửa cho cô, tháo dây an giúp xoa nhẹ lên mặt cô.

Anh xoa mặt một cái, Ôn Xu tỉnh hẳn, xuống xe.

Xuống xe mới phát hiện nơi đến ngỡ ngàng.

Bốn phía cây cỏ xanh mướt, mặt cỏ bằng phẳng, chăm sóc kỹ. Không xa đó là hàng cây liễu mọc thẳng, bên cạnh là một con suối, nước đục và mùi tanh nhẹ.

Trời sáng nhưng nắng nhẹ, mát mẻ dễ chịu, thỉnh thoảng còn cơn gió thu thổi qua.

Tiêu Dã mở cốp xe, lấy hết đồ . Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành cũng xách thêm vài món.

Sau khi dọn xong, Bùi Dữ cất xe gian cất giữ, cả nhóm bắt đầu chọn chỗ picnic.

Đồ ăn và nước vẫn để trong gian, tay họ chỉ cầm diều và ghế xếp.

Gió nhẹ mát rượi thổi tới, cảm giác dễ chịu vô cùng.

Ôn Xu và Tiểu Bình Quả chẳng cầm gì, nên tự nhiên nắm tay .

Nói là chọn bãi cỏ, thực chất là đợi Ôn Xu chọn chỗ nào cô thích.

Sau tận thế, môi trường sinh thái tự phục hồi, nơi đều .

Ôn Xu quanh, cuối cùng chọn một chỗ bằng phẳng, đá.

“Chúng picnic ở đây nha?” cô hỏi.

Tiểu Bình Quả gật đầu: “Ừm.”

Thế là bắt đầu bày đồ.

Trái cây và đồ ăn vặt đặt giữa bạt picnic. Ôn Xu và Tiểu Bình Quả chẳng cần gì nhưng vẫn hào hứng tham gia sắp xếp.

Hai con diều chuẩn từ , đang gốc cây, đè bằng túi đồ ăn vặt.

Tiêu Dã: “Chân gà, khoai chiên, xúc xích nướng, bánh khoai... May mà Bùi gian, thì mang nổi!”

Mọi quen việc tay chân nên nhanh gọn. Chưa đầy 10 phút là bày xong hết.

Bùi Dữ qua một lượt, : “Chụp ảnh nhóm cái , ăn .”

“Hai bé mèo phía nhé,” Cố Cẩn Hành với hai đang rì rầm chuyện, “Đang bàn chuyện gì mà bí mật thế?”

“Có ,” Ôn Xu kéo Tiểu Bình Quả giữa, “Xong .”

Hai cô là trung tâm, Tiêu Dã lưng họ, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành hai bên.

Bùi Dữ cầm gậy selfie chụp liên tục mấy kiểu.

Chụp xong, bụng Ôn Xu bắt đầu kêu “ục ục”.

Tuy ăn bánh bao xe, nhưng ai cũng để bụng đói để còn ăn nhiều đồ picnic, nên ai ăn no.

Tai Tiểu Bình Quả thính cực, tiếng bụng cô kêu liền cúi đầu bụng cô, là lúc tấm ảnh cuối cùng chụp. Biểu cảm hai một ngốc hơn .

“Đi thôi, ăn nào,” Tiêu Dã dẫn đầu lấy đồ, “Lúc nãy rõ bụng Xu Xu kêu nha!”

Ôn Xu trừng mắt .

“Ăn cái ,” Cố Cẩn Hành phá khí, “Cơm nắm mỗi một cái, ăn khá ngon.”

“Ngon thật,” Tiểu Bình Quả lấy hai cái, đưa cho Ôn Xu một cái, mắt long lanh cô, “Xu Xu, ăn .”

Ôn Xu c.ắ.n một miếng, mắt sáng rỡ, đưa cho Bùi Dữ c.ắ.n thử.

là ngon thật,” Bùi Dữ , “Phải học Cẩn Hành món mới .”

Ôn Xu dỗ dành: “Không , nấu gì em cũng thấy ngon mà.”

 

Loading...