Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 359: Phiên ngoại - Tiểu Miêu Kiếp Trước (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 18:30:44
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hôm nay là một ngày yên bình.”

Đó là câu với nhất.

Mẹ thường kể rằng khi sinh giống những đứa trẻ khác. chỉ một lúc im lặng, ngoan. Ai cũng thích , nhất là khi lớn hơn chút, các cô chú trong nhà đều bảo trắng trẻo, mềm mại như bánh nếp, mắt to đen láy, sáng lấp lánh như hai hạt nho. Lúc lớn bận rộn, ngoan ngoãn chơi một , chẳng ồn nháo gì cả.

là đứa con duy nhất trong nhà, cưng chiều từ nhỏ. Ba yêu thương , cũng đến chơi với . Tình cảm và sự quan tâm, từng thiếu.

Cuộc sống hạnh phúc kéo dài cho đến khi tám tháng tuổi.

Hôm đó, đang chơi trong vòng tay thì bỗng dưng ngất lịm rõ lý do.

Từ ngày đó, cuộc sống của bắt đầu gắn liền với mùi t.h.u.ố.c sát trùng, kim tiêm lạnh lẽo và những bịch truyền nước.

Gia đình đưa khắp các bệnh viện lớn nhỏ để khám, nhưng nơi nào tìm bệnh gì. Tất cả kết quả xét nghiệm đều bình thường.

Ba nhẹ nhõm đưa về nhà.

ngay hôm , nhập viện.

Từ đó, liên tục ngất, chảy m.á.u cam, đau nhức, cứ mãi dứt.

Ba tiếp tục đưa khắp nơi, nhờ cậy đủ mối quan hệ, vẫn ai tìm bệnh của là gì.

Cuối cùng, chuyển đến sống hẳn trong một phòng bệnh ở bệnh viện gần nhà nhất.

Khi còn quá nhỏ, chẳng nhớ rõ nhiều chuyện. Chỉ dọn từ nhà đến bệnh viện, và từ đó xem bệnh viện là nhà thứ hai của .

Năm tám tuổi, bác sĩ tình trạng của định hơn. Ba mời thầy cô về dạy chữ, chữ. Họ thể giống những đứa trẻ bình thường khác, học, chơi, tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Mẹ , nhưng chẳng hiểu. Lẽ nào những đứa trẻ khác cần sống trong bệnh viện ?

thắc mắc, nhưng khi đôi mắt buồn bã của , chỉ gật đầu hôn lên má .

Mẹ nhiều. .

Năm tám tuổi , phát bệnh ít một nửa. Ba vui lắm, đưa về nhà, mua cho thú nhồi bông mới, váy , còn hứa sẽ đưa đến công viên giải trí.

công viên giải trí, nơi thường xuất hiện TV, , luôn mong đến đó.

Mỗi ngày tỉnh dậy, đều quấn lấy hỏi khi nào sẽ chơi công viên.

Mẹ , bảo sắp .

Cuối cùng, ngày đó cũng đến.

Bác sĩ bảo thể về nhà. Ba hạnh phúc ôm hôn mãi, mắt ánh lên niềm vui mà hiểu rõ, nhưng , họ đang mong đợi.

cũng thế.

chuyện bất ngờ chuyển hướng.

Đêm đầu tiên ở nhà, ho máu.

nhập viện.

Khi tỉnh , thấy ba bên cạnh. Tóc của họ sợi bạc lẫn với màu đen, trông mệt mỏi vô cùng.

Lần , ôm như lưng .

thấy lo, nhưng nghĩ đến công viên, vẫn cố hỏi: “Mẹ ơi, vẫn công viên chứ?”

Mẹ trả lời, chỉ run lên nhẹ một chút lau nước mắt.

Lúc , , mắt đỏ hoe, : “Xin con yêu, để hôm khác nhé, ?”

Ba thì im lặng, lặng lẽ ngoài.

Ngay lúc cửa phòng mở , tiếng ồn từ hành lang tràn , tiếng tranh cãi, tiếng , tiếng xe đẩy giường bệnh, tiếng y tá… ồn ào hỗn loạn.

thấy đám lướt qua ngoài cửa, bỗng nhận : đang bệnh. Vẫn luôn là bệnh.

Hôm , cô chú phòng bên đem đến một món quà cho . Con trai họ là bạn cùng tuổi, duy nhất của ở bệnh viện.

cô nghẹn ngào với : “Húc Húc thể đến chơi với Xu Xu nữa … tụi em định chuyển nước ngoài, chắc sẽ nữa…”

hiểu hết lời họ. Mãi đến , khi bé gầy gò bao giờ xuất hiện nữa, mới : bạn qua đời. Sẽ còn đến chơi với nữa.

Thời gian cứ thế trôi.

Năm mười tuổi, bắt đầu hiểu nhiều thứ, cả những giọt nước mắt thường trực trong mắt .

học. Dù ba đồng ý, vẫn kiên quyết. nhịn ăn, nhịn uống, chịu ai .

Mẹ đến gần ngất .

hôm , ba vẫn mặc đồng phục mới cho , dắt tay đến trường. Họ lớp cùng , trong lớp học, ở bên .

thấy nhiều bạn cùng tuổi. Các bạn vui vẻ, năng động, lễ phép. Một vài bạn còn nhận ba , chạy chào chạy chơi cùng nhóm.

Nét mặt tươi , sức sống tràn đầy của họ khiến mừng lo. cảm thấy thật khác biệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-359-phien-ngoai-tieu-mieu-kiep-truoc-1.html.]

Hôm đó, ba trường với cả buổi trưa.

họ sợ c.h.ế.t, sợ khi gục xuống sẽ kịp thấy họ.

Chỉ khi đến trường, mới nhận , thì cuộc sống của những đứa trẻ bình thường là như .

, vẫn hài lòng.

so với thế giới bên ngoài, quen với bệnh viện – nơi lạnh lẽo, nhưng sạch sẽ và yên tĩnh.

Đêm đó, phòng cấp cứu.

hiểu vì cứ chịu bệnh tật, vì bác sĩ tìm nguyên nhân, vì chuyện rơi xuống đầu .

Đôi lúc, nghĩ: nếu cứ c.h.ế.t , lẽ còn dễ chịu hơn.

vẫn buông xuôi.

Bởi từng ngày trong quá khứ, thật lòng xem bệnh viện như là nhà .

Ai đau buồn khi ở trong chính ngôi nhà của chứ?

Sau hôm đó, tiếp tục sống giữa ba nơi: bệnh viện, nhà và trường. đến trường thì thưa dần, lâu lắm mới một .

Rồi thời gian trôi qua, 16 tuổi.

hiểu thêm nhiều điều, cũng ba vất vả vì thế nào.

Ba giỏi, giàu. Nếu , họ thể sống một cuộc đời cực kỳ hạnh phúc.

Nhận điều đó, càng ngoan hơn.

Thật , trừ năm mười tuổi bướng bỉnh một , từng họ buồn.

Khi 18 tuổi, ba tổ chức sinh nhật lớn cho , trang trí phòng bệnh thật , mua một chiếc bánh sinh nhật ba tầng thật to.

Hôm đó, nhiều bạn trẻ cha đưa đến chung vui cùng . Họ hát chúc mừng sinh nhật, tặng quà.

Ai cũng tươi.

hôm , phòng cấp cứu.

mơ màng thấy tiếng cãi vã:

“Chúng còn cách nào… Hãy để con bé … Như với con bé cũng hơn…”

“Con bé là con , mang nặng đẻ đau sinh , trong con bé chảy dòng m.á.u của chúng ! Nếu con bé đến đây, thì đây!”

“Cô bình tĩnh… Có những chuyện cứ là giữ … Con bé… còn nhiều thời gian nữa…”

“Cút! Ra khỏi đây ngay!”

tỉnh giữa lúc . Mở mắt , chỉ còn ba trong phòng.

“Mẹ ơi… Lúc nãy ba đang chuyện ?”

Mẹ lắc đầu, bảo ngủ mơ.

tin . Lại thấy buồn ngủ, .

Sau đó, bắt đầu mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ.

Trong mơ, ai cũng đang chạy. Ánh trăng đỏ rực, m.á.u nóng nhỏ lên mặt , khiến choàng tỉnh.

tỉnh dậy chẳng nhớ gì. Ngay cả khi hỏi ác mộng , cũng thể trả lời.

Những giấc mơ đó cứ kéo dài mãi, khiến tỉnh giấc giữa đêm nhiều . Sức khỏe của ngày càng yếu , thậm chí chẳng thể rời khỏi giường.

Một ngày, bỗng nhớ nội dung giấc mơ: m.á.u và những ánh mắt lạnh lẽo, đầy thù hận chằm chằm như xé xác.

sợ lắm.

Kể từ hôm đó, ho m.á.u thường xuyên hơn. Cân nặng sụt nghiêm trọng, gầy đến chỉ còn da bọc xương.

Mẹ lo sẽ c.h.ế.t, kiểm tra thở của khi ngủ.

Một năm trôi qua nhanh.

vẫn c.h.ế.t.

còn đón sinh nhật thứ 19.

Từ năm 18 tuổi, mỗi sinh nhật của đều tổ chức trang trọng. Bác sĩ, y tá, ba , ai cũng bên cạnh , lo ngất, ho máu.

năm nay, ho máu. Cũng phòng cấp cứu.

Tối hôm đó, mơ thấy hóa thành một con mèo nhỏ, nhốt trong lồng sắt.

Rất nhiều xung quanh, ai cũng đưa về nhà.

nhà .

 

Loading...