Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 345: Sọt Tre

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Xu hừ nhẹ một tiếng:

“Em dạy dỗ gì , em giáo viên mà.”

“Qua một thời gian là quên ngay mà.” Bùi Dữ , “Kệ họ .”

Hôm qua nhóm Bùi Dữ gây tiếng vang khá lớn, trở thành tâm điểm của cả trường, hầu như ai cũng “nổi lên” một chút.

Hiện tại trang web của sống sót, phần lớn đều đang bàn tán về họ, đủ loại bài , chủ yếu là khen ngợi hoặc là xin thông tin.

Trong đó, Bùi Dữ và Ôn Xu nhắc đến nhiều nhất. Có còn thích họ đến mức gán ghép hai với thành cặp đôi (CP), mở luôn bài post để thảo luận.

Có vài quá đà đến mức chụp lén cả hai khi họ hằng ngày hoặc lúc ngoài, đăng lên diễn đàn. vì Ôn Xu và Bùi Dữ cũng khỏi căn cứ nhiều, mỗi cũng kín đáo nên hiện giờ ảnh chụp mạng cũng chỉ vài tấm.

Tấm hot nhất hiện tại là ảnh chụp lén hôm qua, khi Bùi Dữ che chở cho Ôn Xu lên xe.

Bùi Dữ thì chỉ lướt qua mấy bài CP và mấy bài khen Ôn Xu, còn mấy bài khác liên quan đến trong nhóm thì gần như xem.

Ôn Xu thì gì luôn. Điện thoại của cô chỉ để nhắn tin tám chuyện, chơi mấy game nhỏ nhỏ hoặc chụp ảnh, chứ dùng nhiều cho việc khác.

“Ăn tiếp !” Ôn Xu .

Trước đó ăn thử mấy bịch dưa chua , vị ngon. cái gì càng hiếm thì càng quý, bịch dưa chua cuối cùng ăn thấy đặc biệt ngon.

“Mai muối thêm dưa chua.” Cố Cẩn Hành , “Qua thêm vài hôm là ăn .”

“Ok nha!” Ôn Xu uống một ngụm sữa đậu nành, vị ngọt , gắt, “Thế giờ gì đây?”

Cố Cẩn Hành đáp:

“Mình , cần giúp .”

Tiêu Dã bỗng dưng chen :

“Giờ ngày nào Cố cũng nghiên cứu món ăn mới, hoặc trồng mấy loại cây lạ lạ. Mấy món thất bại đều đổ bụng hết á!”

Cả nhóm đều sở thích của Cố Cẩn Hành, vì nguyên tắc, bao giờ lãng phí đồ ăn. Vậy nên từ đến nay ai hỏi quá nhiều.

Không ngờ mấy món thất bại đều Tiêu Dã “xử lý”.

“Thế là vì thấy ngon nên mới ăn hết chứ gì nữa?” Ôn Xu chớp mắt , “ nè?”

Tiêu Dã gượng:

“Ờ thì… đúng là , chỉ là trông lắm thôi, chứ vị ngon lắm.”

“Cảm ơn lời khen của nha.” Cố Cẩn Hành nhếch mép , “Có lúc cũng đang khen đang móc mỉa nữa.”

Tiêu Dã phản ứng liền:

móc mỉa mấy ? Anh ngáo ?”

Ôn Xu thấy hai chuẩn cãi , liền nhai hai bên, tò mò xem rốt cuộc họ đang cãi cái gì.

cuối cùng cũng cãi lên , vì Bùi Dữ gọi cả đám vô bếp chuẩn cơm trưa.

Đám con trai bếp hết, Ôn Xu thì tập trung xử lý nốt phần dưa chua còn , ăn đến no căng bụng.

“Tiểu Bình Quả, em ăn sáng đấy?” Ôn Xu dùng giọng với mèo để hỏi, “No hả?”

Hỏi xong, cô còn lặp bằng tiếng , sợ Tiểu Bình Quả hiểu, còn chỉ bụng bụng nó.

“Meo…”

Tiểu Bình Quả ăn sáng , giờ chỉ ngủ thôi.

Thấy nó lười quá, Ôn Xu yên lặng lấy bộ xếp gỗ bàn , từ từ bắt đầu chơi.

Tối hôm qua khi Ôn Xu quyết định sẽ đến căn cứ Vị Lai, Bùi Dữ giúp cô từ chối luôn ba lời mời từ các căn cứ khác.

Quyền Phong tin đó thì nguyên đêm ngủ vì phấn khích. Cố Dư cũng ngủ , thức cùng cả đêm.

May mà chuyện thức trắng đêm cũng ích: lo chuẩn cửa hàng hoa mà Ôn Xu sẽ tiếp quản, nên Cố Dư cũng bớt bực.

Cửa hàng hoa là cửa hàng mới, nhưng mới sửa. Trước vốn định mở quán ăn sáng, nhưng vì gần đây căn cứ mở nhiều quán ăn quá nên đành bỏ.

Giờ chỉ cần dọn dẹp sơ sơ, sắp xếp quầy tính tiền, bàn ghế, kệ trưng hoa là xong.

Hoa tươi thì gọi hái từ đêm qua, nhân viên cũng tuyển và huấn luyện xong, cả Quyền Phong và Cố Dư tham gia.

Tầm gần 10 rưỡi, Quyền Phong và Cố Dư lái xe tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-345-sot-tre.html.]

Lúc đến vẫn còn mưa, bầu trời xám xịt.

Quyền Phong dừng xe mái hiên, lấy từ ghế cây dù siêu to màu đen, tay xách theo hai cái sọt tre.

Cố Dư vội tiến định cầm giúp:

“Để cầm cho.”

“Không cần, cô cầm là mưa gió thổi bay cả dù lẫn mất.” Quyền Phong liếc cô.

“…Ờ, cũng .”

Cố Dư lẩm bẩm. Mưa thì to thật, nhưng gió mạnh

Dù to đủ cho hai thoải mái bên .

“Wow, vườn hoa rộng ghê.” Quyền Phong nghiêng đầu ngắm mấy bông hồng mưa ướt, “Ngoài đời còn hơn trong video.”

Cố Dư cũng :

“Nghe họ trồng cả đêm để thế .”

Quyền Phong :

“Lãng mạn thật đấy.”

Cả hai im lặng khu nhà, Cố Dư nhấn chuông cửa.

Nghe tiếng chuông, Ôn Xu đoán là họ tới, vội dậy xỏ dép chạy mở cửa.

Bùi Dữ tiếng cũng từ bếp , theo cô.

“Đến !” Ôn Xu nhanh chân mở cửa, ngẩng đầu chào, “Chào buổi sáng nha!”

“Chào buổi sáng.” Quyền Phong

“Chào buổi sáng!” Cố Dư .

Vừa đến hiên, Quyền Phong gập dù treo lên giá, một tay cầm theo cái sọt tre.

Hai ở cửa, gần như che hết ánh sáng ngoài .

Bùi Dữ kéo tay Ôn Xu:

“Vào , đừng ngoài nữa.”

Quyền Phong:

“Bọn đến trễ ?”

giờ luôn.” Bùi Dữ thấy Ôn Xu chăm chăm cái sọt tre thì hỏi,

“Mang gì ?”

Quyền Phong cúi hai cái sọt:

“Toàn đồ ăn, chút nữa mở cho xem, cả bánh kem.”

“Sọt tre hợp cho mèo lắm luôn á.” Ôn Xu mắt sáng rực chằm chằm, sang nhỏ với Bùi Dữ,

“Mèo mà trong đó, đung đưa ngủ thì đáng yêu .”

Bùi Dữ tưởng tượng theo lời cô , bật nhẹ.

là đáng yêu thật.

Giống như đang nuôi em bé .

Bùi Dữ khẽ :

“Được, tối nay cùng mèo chơi.”

Ôn Xu đầu hôn nhẹ lên má , giọng ngọt như bánh kem:

“Vậy em với Tiểu Bình Quả mỗi đứa một cái sọt nha!”

Bùi Dữ mỉm , xoa đầu cô:

“Ừm, luôn.”

 

Loading...