Cố Dư :
“Nếu màn cầu hôn thành công , là tặng thêm vài món quà kiểu tình nhân nhỉ? Giống như mấy đồ dùng trong lễ cưới , kiểu vest, váy cưới, lễ phục các kiểu.”
Trang sức thì cần bàn, chắc chắn . Tinh hạch cũng chuẩn xong như quà cưới, còn vật tư thì... Giờ Bùi Dữ và dọn vô nhà mới, mỗi tuần đều nhận phúc lợi vật tư từ căn cứ Vị Lai, mà cho nhiều quá ăn hết phí.
“Hoặc là... bên ai phụ trách ghi hình ?” Cố Dư suy nghĩ một chút, “Chụp vài tấm ảnh, album hoặc khung ảnh đem tặng cũng .”
Quyền Phong gật đầu:
“Được đấy, tiện thể gom mấy đoạn video gửi cho họ luôn. Mấy việc giao cho cô sắp xếp nhé. Quà mừng nên gửi trong ngày mai, gửi đầu tiên cũng .”
Cố Dư liếc đồng hồ 1 giờ rưỡi sáng…
“Ok.”
Thực chỉ căn cứ của bọn họ lo chuyện chu đáo như , vì nhiệm vụ giao cho Cố Dư lo, mà đúng hôm đó Cố Dư ngoài nhiệm vụ.
Ba căn cứ còn bắt đầu chuẩn quà cưới ngay từ lúc Bùi Dữ cầu hôn.
Hôm , bốn căn cứ lớn lượt đến thăm Bùi Dữ và , đem quà cưới trao tận tay.
Cùng ngày, Bùi Dữ mời họ ở ăn cơm tối. Đây là đầu tiên đầu bốn căn cứ cùng ăn chung một bữa.
Từ hôm đó, dần dần với nhịp sống thường ngày.
Khi cuộc sống đang yên , việc xây dựng căn cứ mới cũng thành hơn một nửa, thì đột nhiên, khu vực xung quanh thành phố Kim Bảo xuất hiện một lượng lớn xác sống.
xác sống tự nhiên kéo tới mà là thu hút bởi một đoàn sống đang chạy trốn.
Do bốn căn cứ lớn đóng tại đây, thành phố Kim Bảo trở thành nơi trú ẩn lý tưởng cho những sống sót lưu lạc, nên họ kéo đến ngày càng đông.
chuyện lôi theo cả một bầy xác sống đông nghịt như hôm nay thì là đầu.
“ thấy kỳ lạ đấy, bọn họ mà dẫn theo đám xác sống kinh khủng thế ?” Tiêu Dã đài quan sát của căn cứ Nam Phương, cầm ống nhòm xa, “Mấy trăm sống sót tập hợp cũng khó …”
Ôn Xu cũng lấy ống nhòm theo.
Thành phố Kim Bảo chỗ nào cũng tuần tra của bốn căn cứ. Họ chia phụ trách bốn hướng Đông – Tây – Nam – Bắc, tạo thành hình chữ “Chính” (正). Trung tâm là nơi đặt đại bản doanh của bốn căn cứ, còn nơi Bùi Dữ và ở ở vòng ngoài, ngay rìa vùng kiểm soát.
Giờ thì đoàn sống sót và xác sống kéo đến phía Đông, đang áp sát ranh giới phòng thủ của căn cứ Vị Lai. Nhìn sơ qua là lượng cực kỳ khổng lồ.
Tuy căn cứ Vị Lai phụ trách khu vực , nhưng nếu chỉ một họ chống đỡ, chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề.
Dù bốn căn cứ thường xuyên đấu đá, nhưng lúc đối mặt với kẻ thù bên ngoài, họ luôn đồng lòng.
Ba căn cứ còn lập tức phái dị năng giả đến chi viện. Bùi Dữ và nhóm của cũng tới để xem xét tình hình.
Nếu cả bốn căn cứ liên thủ mà vẫn cản nổi, lúc đó mới đích tay.
Ôn Xu rõ năng lực của Bùi Dữ nên lo lắng chút nào, ăn trái cây thỉnh thoảng đút cho Bùi Dữ một miếng.
“Meo~”
Thời tiết càng lúc càng nóng, Tiểu Bình Quả ngày càng lười biếng, nhưng đặc biệt thích trái cây.
Nó chỉ chịu ăn nếu là do Cố Cẩn Hành hoặc Ôn Xu đút, khác cho thì chỉ im nghiêng đầu .
Ôn Xu xuống, đưa cho nó một miếng dâu tây.
Lúc , đầu căn cứ Nam Phương cũng đang ở phòng quan sát cùng nhóm họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-335-dai-dich-xac-song.html.]
“Anh Bùi, đợt xác sống khủng khiếp , nghĩ bao nhiêu phần trăm cơ hội chiến thắng?”
Bùi Dữ mỉm :
“Chỉ cần còn ở đây thì sẽ để thua . Một đợt đại dịch xác sống như , chắc căn cứ Nam Phương từng đối mặt nhỉ? Giờ cơ hội học hỏi thì nắm bắt cho .”
Người ngạc nhiên:
“Anh từng trải qua ?”
“Rồi,” Bùi Dữ đặt ống nhòm xuống, “Là đợt xác sống tầm trung.”
“Chắc tình hình lúc đó cũng căng thẳng nhỉ? Không khi đó đang ở căn cứ nào?”
Bùi Dữ lắc đầu:
“Khi đó chỉ bốn chúng và một bé mèo.”
Nghe , đầu căn cứ Nam Phương sững sờ.
Bốn và một bé mèo mà sống sót trong một đợt đại dịch xác sống tầm trung... chỉ cần sức mạnh dị năng siêu khủng, thể lực bền bỉ, mà còn đầu óc nhanh nhạy, khả năng phán đoán và lãnh đạo .
Nếu Bùi Dữ là dị năng giả hệ lôi duy nhất thế giới, chắc nghĩ Bùi Dữ xạo.
dù , trong lòng cũng yên tâm hơn nhiều.
Thật , ngay khi phát hiện dấu hiệu của đợt xác sống khổng lồ, cả bốn căn cứ lập tức kích hoạt kế hoạch khẩn cấp, chuẩn cả đường rút lui.
họ từ bỏ vùng đất dày công xây dựng trừ khi còn lựa chọn nào khác.
Xác sống tiến hóa di chuyển nhanh, chỉ trong chớp mắt áp sát ranh giới vùng căn cứ Vị Lai phụ trách.
Những sống sót chạy trốn chạy vẫy tay cầu cứu:
“Cứu với! Làm ơn cứu chúng !”
“Không bọn dẫn đám xác sống đến ! Xin hãy cứu chúng !”
Mấy trăm sống sót đều là thanh niên hoặc trung niên, trẻ em, già, t.h.a.i p.h.ụ tàn tật. Hầu hết đều dị năng, chạy dùng dị năng đẩy lùi xác sống.
Tuần tra của căn cứ Vị Lai cho họ trong, lập tức áp giải họ đến phòng tạm giam để điều tra khi sự việc kết thúc. Đưa nghĩa là sẽ nhận họ căn cứ.
Ai cũng , căn cứ em chỉ tuyển dị năng hoặc thể chất mạnh mẽ.
Vừa đưa nhóm sống sót , thì bầy xác sống cũng ập tới.
Dị năng giả của căn cứ Nam Phương và Tân Nam chi viện bắt đầu khai hỏa, hạ lớp đầu tiên.
Xác sống phía ngã xuống, kéo theo cả đám phía . Khi kịp bò dậy, dị năng giả của căn cứ em kết liễu.
lượng quá đông, dù tiêu diệt bao nhiêu thì vẫn tràn lên ngớt.
Lực lượng phòng tuyến liên tục ca, thậm chí lùi vài mét.
“Mùi thật kinh khủng.”
Ôn Xu bịt mũi, trái cây trong tay còn ăn nữa, cảm thấy buồn nôn.
Đại dịch xác sống giống như một bãi rác khổng lồ, gom hết mùi hôi thối một chỗ, đến mức từ “thối” cũng đủ để diễn tả.
Người đầu căn cứ Nam Phương cũng cố ngửi thử, nhưng do cách vẫn còn xa, nên cảm nhận rõ mùi.