Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 332: Diễn Ra Trong Im Lặng

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:29
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn Hành dạo mê trồng trọt. Dù là rau hoa, đều đích lo liệu. Khi trồng trọt thì cắm đầu nghiên cứu thực đơn, mấy công thức món ăn căn cứ Vị Lai sưu tầm kỹ càng gửi về, mục đích chính là để lấy lòng Bùi Dữ.

Trong khi đó, Tiêu Dã mỗi ngày đều chạy chạy giữa căn cứ Vị Lai và nhà, giống như công chức: sáng , chiều về.

Từ khi thời tiết bắt đầu trở , căn cứ Vị Lai cũng tranh thủ tái thiết. Trận mưa to khiến nơi thiệt hại nặng nề. Bây giờ tranh thủ thời tiết thuận lợi, họ bắt đầu xây từ từ, từng khu một.

Bên căn cứ Vu Lai cũng đang xây dựng , nên nhân lực hai bên đều thiếu hụt. Vì họ mở thông báo tuyển thêm dị năng giả hỗ trợ khuân gạch, đổi một bữa trưa mỗi ngày. Đối tượng tuyển dụng là những sống sót đang lang thang ở thành phố Kim Bảo.

Coi như là giúp những vô gia cư công việc tạm thời, ít nhất đói.

Tiêu Dã chần chừ, thấy tin lái xe đến ghi danh ngay. Từ đó, bữa trưa nào cũng ăn ở căn cứ Vị Lai.

Còn Ôn Xu và Bùi Dữ thì khi ở nhà để Ôn Xu đan khăn, thật là đan luôn cả khăn trải giường, do Tiểu Miêu nổi hứng đòi, ai can cũng . Giờ thành một phần ba . Khi thì hai lái xe hẹn hò, ăn gần hết các quán ở căn cứ Vị Lai và Nam Phương.

Cũng trong thời gian , Bùi Dữ cuối cùng xong cặp nhẫn tự chế để cầu hôn.

Thật nhẫn quá khó, khó là ở chỗ cầu , chỉ cần chỗ nào ý là mài, sửa ngay. Mỗi tối đợi Ôn Xu ngủ say mới lén , nên tiến độ chậm.

Làm xong nhẫn, bắt đầu chuẩn luôn kế hoạch cầu hôn. đây là chuyện quan trọng, nên đợi khi hai dọn nhà mới mới thực hiện.

Mà chờ đợi thì luôn dài lê thê.

Một bên giấu diếm Ôn Xu, một bên bí mật chuẩn sân khấu và những bất ngờ nhỏ.

Trải qua mấy tháng ròng rã, cuối cùng biệt thự mới của họ cũng sẵn sàng.

Hôm dọn đến nhà mới, ngoài Ôn Xu thì ai cũng hồi hộp háo hức.

Ôn Xu cảm nhận khí khác lạ, nhưng vì nghĩ chỉ đơn giản là dọn nhà, nên cũng nghi ngờ gì.

Hôm đó cô mặc một chiếc váy ngắn xinh xắn màu hồng nhạt, xếp tầng bồng bềnh như bánh kem. Tóc cũng tạo kiểu kỹ càng theo kiểu “tai mèo công chúa” đang hot, phần tóc còn uốn nhẹ như lông mèo xù xù – đúng gu Tiểu Miêu luôn.

Bùi Dữ bảo: “Hôm nay là ngày đầu dọn nhà mới, thật xinh .” Rồi còn cẩn thận tô son cho cô khi khỏi nhà. Màu son hồng nhẹ, bóng lấp lánh đáng yêu.

Thật , họ chọn ngày dọn nhà từ cả tuần . Xác định xong, Bùi Dữ liền bàn với Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã về kế hoạch cầu hôn.

Họ dọn dẹp và trang trí bộ biệt thự. Sau đó trồng đầy hoa hồng quanh ba căn biệt thự, bên ngoài sân thì là hoa hồng đỏ, còn xung quanh nhà thì là hoa hồng hồng phấn, tạo thành một dải hoa rực rỡ từ mạnh mẽ đến mộng mơ.

Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, họ chỉ sạch nhà mới mà còn tìm đủ hoa hồng, nhổ và trồng . Cuối cùng là trang trí tường ngoài biệt thự. Một công trình cực kỳ lớn.

Dù khối lượng công việc cực nhiều, nhưng họ nhất quyết tự hết, ngoài tham gia.

Chuyện cầu hôn , chỉ cần vài thiết là đủ, vì quãng đường họ qua đến giờ, cũng chỉ mấy bên cạnh.

Khoảng thời gian đó, Bùi Dữ cực kỳ bận: ban ngày ở bên Ôn Xu, tối ăn cơm xong liền viện cớ chạy sang nhà mới việc, đến tận 11 giờ đêm mới về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-332-dien-ra-trong-im-lang.html.]

Sau khi về thì đến lượt Cố Cẩn Hành lái xe tiếp tục. Ôn Xu vốn ở trong phòng nên hề khỏi nhà.

Tiêu Dã thì dễ hơn nhiều, giờ vẫn việc ở căn cứ Vị Lai. Gần đây ngưng việc, nhưng vẫn đúng giờ ngoài như thường, ai cũng nghĩ , thực chất là trang trí sân cầu hôn.

Dưới sự cố gắng ngừng của ba , cuối cùng đến đêm qua, bông hồng cuối cùng cũng trồng xong, bộ sân khấu cũng chuẩn chỉnh.

“Căng quá...” Tiêu Dã thì thầm với Cố Cẩn Hành.

Đêm qua còn mất ngủ vì hồi hộp. Trời sáng bao lâu gọi dậy. Để tránh lỡ sự cố, ai cũng cố gắng sinh hoạt đúng giờ.

Cố Cẩn Hành đang lái xe, thì gương chiếu hậu, khẽ “suỵt”: “Đừng , giờ đang đường .”

Trời hôm đó , nắng vàng, mây trắng. Họ chọn đúng thời điểm, chỉ nửa tiếng nữa là đến lúc hoàng hôn, cũng là lúc Bùi Dữ cầu hôn xong.

Hoàng hôn phủ ánh vàng lên sân đầy hoa hồng, nghĩ thôi thấy mộng mơ và đến nao lòng. Không khí lãng mạn ngập tràn.

Lộ trình chỉ mỗi màn cầu hôn, còn cả màn “lộ diện”, ôm, hôn, chụp hình… nghĩ tới là thấy hồi hộp.

Cố Cẩn Hành vốn là ghi hình chính, đáng ghế phụ. vì Tiêu Dã hôm qua mất ngủ, hôm nay còn căng thẳng run tay, sợ gây tai nạn, nên lên lái xe .

Lúc Tiêu Dã cứ như đống lửa. Mỗi lúc xe tiến gần nhà mới, tim đập càng loạn.

Dù vai chính , cũng chẳng hiểu hồi hộp đến thế, còn lo luôn cho Bùi Dữ nữa.

Cố Cẩn Hành thì vẫn giữ bình tĩnh. Dù khẩn trương nhưng trải qua bao chuyện lớn nhỏ, nên đầu óc vẫn tỉnh táo.

Xe sắp rẽ con đường dẫn đến nhà mới.

Lúc , Bùi Dữ lấy một dải ruy băng màu hồng nhạt: “Xu Xu, đeo cái nhé.”

“Hở?” Ôn Xu nghiêng đầu sợi ruy băng, tò mò hỏi: “Sao đeo cái ?”

Bùi Dữ : “Vì trang trí nhà mới thật , còn chuẩn cho em một điều bất ngờ nữa.”

Nghe đến hai chữ “bất ngờ”, Ôn Xu lập tức hào hứng. Cô nhắm mắt đưa mặt gần để buộc ruy băng.

“Đeo ! Là gì thế? Hèn gì hôm nay tóc cho em còn tô son nữa. Hóa là lén chuẩn bất ngờ!”

Bùi Dữ đúng là tuyệt vời!

Cho dù bất ngờ đó chỉ là một bó hoa, cô cũng sẽ cực kỳ vui.

Cô nhắm mắt, nên thấy vẻ mặt hồi hộp của Bùi Dữ lúc đó.

 

Loading...