Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 327: Cái Gì Đặc Biệt Ấy

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:24
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau một trận mưa gió tơi bời, căn nhà mới vẫn vững đẽ như ban đầu, chỉ là tường ngoài dính đầy lá cây và rác bẩn, cần dọn dẹp .

Tiêu Dã dừng xe, xuống mở cổng, đó lái xe chạy sân, đỗ cửa biệt thự của Bùi Dữ và Ôn Xu.

“Nhiều rác thật đấy... May mà tay chân zombie vương vãi xung quanh…”

“Thế thì kinh quá. Nhà mới còn dọn mà gặp cảnh đó thì thôi luôn.”

Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành trò chuyện lấy túi rác và kẹp từ cốp xe, chuẩn dọn dẹp sạch sẽ quanh nhà.

“Để Xu Xu xịt rửa tường ,” Bùi Dữ dắt tay Ôn Xu lầu, “Làm sẽ nhanh hơn chút.”

Cố Cẩn Hành gật đầu, “Vậy bọn lùi một chút.”

Rửa tường kiểu , với Ôn Xu thì chẳng khác gì chơi nước.

Vừa vui, nhẹ nhàng.

Hiện tại, năng lực của Ôn Xu trong nhóm vẫn là yếu nhất, nhưng nếu so với bình thường thì cũng mạnh .

Rửa xong một mảng tường, Ôn Xu liền chạy rửa đống tiếp theo, nhảy nhót, trông vui vẻ.

Tiêu Dã lầm bầm, “Rõ ràng là mèo con, mà giờ giống thỏ ghê.”

Ngủ thì như con heo con nữa chứ.

Cố Cẩn Hành , “Thỏ cũng dễ thương mà.”

là, lúc hành động của Xu Xu cũng giống thỏ thật.

Đều là những loài động vật nhỏ dễ thương.

Bọn họ tốn chút thời gian dọn sạch ba căn biệt thự, đó nhà kiểm tra xem dột nước .

Căn cứ chính xây dựng cũng kỹ lưỡng thật, dùng vật liệu , thợ cũng tâm nên chung bên trong thấy vấn đề gì lớn.

Tiêu Dã dãy nhà lớn thế , nhớ tới chỗ đang ở tạm giờ, trong lòng cũng chuyển tới đây luôn.

Nghĩ tới nghĩ lui, quyết định hỏi Cố Cẩn Hành một chút.

“Thật đợi tận hai tháng mới chuyển đây ?”

“Ai với hai tháng ?” Cố Cẩn Hành đẩy kính, quanh phòng khách, “Theo an mà tính, ít nhất cũng nửa năm đến một năm.”

“Hả?” Tiêu Dã há hốc, “ hỏi Xu Xu, em bảo thế mà.”

Cố Cẩn Hành bật , “Chắc là Bùi Dữ để dỗ Xu Xu thôi, ai ngờ cũng tin luôn.”

Tiêu Dã, “…”

lâu quá trời!

“Chỗ bọn ở bây giờ trần nhà còn dột mà?”

Mưa ngớt, bọn họ lên mái xem thử, phát hiện trần dột là do vật nặng đè thủng, chứ sét đ.á.n.h như tưởng tượng ban đầu.

Nghe thì vô lý, nhưng đúng là thật.

“Rồi cũng sẽ chuyển thôi,” Cố Cẩn Hành sang Ôn Xu đang chơi đùa với Tiểu Bình Quả, “ đây chỉ là suy đoán của , đừng với Xu Xu vội.”

Tiêu Dã hừ nhẹ, “ ngốc. Không .”

Muốn thì để Bùi Dữ chứ.

“Đi thôi,” Bùi Dữ đồng hồ, “Hôm nay đến căn cứ Nam Phương ăn cơm, giờ .”

Ôn Xu bế Tiểu Bình Quả tới, “Thì là căn cứ Nam Phương , em tưởng căn cứ Vị Lai mời.”

Lời mời là gửi đột xuất, phần gấp gáp.

Vừa Bùi Dữ cũng việc cần tìm hiểu, nên đồng ý luôn.

“Cứ tới căn cứ Vị Lai căn cứ hoài cũng .” Bùi Dữ bế cô lên. Tiểu Bình Quả thấy liền nhảy phắt từ tay Ôn Xu lên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-327-cai-gi-dac-biet-ay.html.]

Ôn Xu l.i.ế.m môi, ôm cổ , “ bánh kem ở căn cứ Vị Lai ngon mà.”

Bùi Dữ , “Căn cứ Nam Phương cũng , còn ngon hơn.”

là gió đổi chiều.

Hồi căn cứ Vị Lai tổ chức đại hội thi đấu, mời Bùi Dữ bọn họ đến xem, ăn uống linh đình, căn cứ Nam Phương với căn cứ Tân Nam sốt ruột lắm.

giờ thì khác. Căn cứ giờ đang loạn vì mưa ngập, vết nứt, hư hại, còn cầu cứu khắp nơi. Thành giờ tới lượt căn cứ Nam Phương “lên sóng”.

Làm khách ở căn cứ Nam Phương là một trải nghiệm khá mới lạ.

Điểm đặc biệt là tầng trệt căn cứ xây dạng treo, leo cầu thang lên mới bên trong.

Trên cầu thang thể bao quát xung quanh, thấy cả sống lẫn zombie phía .

"Chào mừng ," Một lãnh đạo căn cứ đón, “Hôm nay đúng dịp mưa lớn dứt, trời trong sáng, quá ha.”

Cố Cẩn Hành mỉm , “Chuyện đến đôi, đúng là trời phù hộ.”

Tiêu Dã thì , mà chẳng hiểu hết, chỉ mấy chuyện thật.

Sau vài câu hỏi thăm xã giao, bọn họ dẫn đến phòng ăn.

Người phục vụ mở cửa, bên trong hai chục sẵn, thấy khách tới thì đồng loạt dậy chào hỏi.

Ôn Xu cạnh Bùi Dữ, đôi mắt long lanh quanh, hề bối rối.

Không khí ở căn cứ Nam Phương vẻ nghiêm túc, trầm lắng hơn so với căn cứ Vị Lai, thiếu cảm giác nhẹ nhàng.

Đối với một cô bé như Xu Xu, cảm thấy áp lực cũng đúng.

Chào hỏi xong, ai nấy xuống, bắt đầu trò chuyện.

Ôn Xu hứng thú với mấy chủ đề đó, xuống chăm chú quả đào đỏ mọng bàn.

Cô đang thì một bàn tay vươn tới, nhẹ nhàng gắp lấy trái đào, đặt ngay ngắn chén cô.

Ngước lên theo tay đó, ngoài dự đoán, chính là Bùi Dữ.

Anh vẫn đang chuyện với bên cạnh.

Ôn Xu len lén bóp tay một cái, c.ắ.n một miếng đào.

Tê… Suýt rụng răng!

Mặt cô nhăn , nhanh tay lén bỏ trái đào c.ắ.n dở chén Bùi Dữ.

Bùi Dữ cúi đầu, thấy quả đào gặm, liền rót cho cô cốc nước.

Ôn Xu uống một ngụm, thì phục vụ bắt đầu mang đồ ăn .

Trên bàn còn rượu.

Bùi Dữ định uống, lấy lý do lái xe để từ chối.

uống thì Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành uống , chỉ một vòng thôi mà hơn chục ly.

Đừng thấy Cố Cẩn Hành nhã nhặn, chứ tửu lượng thì thuộc hàng đỉnh.

Hồi mới trợ lý cho Bùi Dữ, thường mặt thư ký đàm phán, dần dà, luôn đảm nhiệm luôn vai trò đó.

Dù chức danh là “trợ lý đời sống”, nhưng việc gì cũng . Tiền lương và đãi ngộ thì , Bùi Dữ còn mua cả nhà và xe cho .

Giờ nghĩ , tận thế đúng là quá khủng khiếp.

Bao nhiêu tài sản tích góp trong nhiều năm, một đêm bay sạch.

Thấy Tiêu Dã bắt đầu chếnh choáng, Cố Cẩn Hành đè vai xuống ghế, tiếp tục nâng ly, đối phó với những xung quanh cực kỳ thành thạo.

“Nè…” Tiêu Dã lảo đảo, ghé tai Ôn Xu thì thào, “Em thấy Cố trông… đặc biệt kiểu gì ?”

 

Loading...