Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 325: Cưng Chiều Miêu Miêu

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:22
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi bước khỏi nhà vệ sinh, Bùi Dữ lập tức chiếc quần dài ướt sang một chiếc quần đùi màu đen rộng rãi.

Bật điện lên, thứ từ nấu ăn tới đun nước đều tiện lợi hơn nhiều.

Trong gian của Bùi Dữ một bình nước ấm, đúng lúc phát huy tác dụng.

Anh bỏ gừng thái lát, táo đỏ, kỷ tử và một ít đường phèn nồi, thêm nửa bình nước ấm, chẳng mấy chốc là thể nấu xong.

Trong nhà lạnh, sợ Ôn Xu nhiễm lạnh nên Bùi Dữ bật sẵn máy sưởi ở một góc trong phòng, điều chỉnh nhiệt độ phù hợp. Đợi cô tắm xong ngoài là phòng ấm áp, dễ chịu.

“Ầm ——!”

Một tiếng sấm lớn vang lên, kéo theo là những rung động nhẹ, cứ như tia chớp nổ ngay bên tai.

Ôn Xu định tắm chậm rãi thư giãn, nhưng tiếng sấm thì sợ, vội vàng tắm nhanh, khoác lên chiếc váy ngủ tay dài mở cửa .

“Tắm xong ?” Bùi Dữ ngay ngoài cửa, thấy cô bước thì tự nhiên nắm lấy tay cô, dịu giọng : “Đừng sợ, kéo rèm kín , sét chiếu .”

Ôn Xu phía cửa sổ, rèm và lớp vải voan đều kéo xuống.

Không thấy cảnh vật bên ngoài, chỉ còn âm thanh, cũng còn đáng sợ lắm nữa.

Ôn Xu nắm c.h.ặ.t t.a.y Bùi Dữ, ngẩng mặt lên, nghiêm túc : “Anh mau tắm , nếu cảm thì phiền lắm đó.”

Bùi Dữ liếc sang bình nước ngọt đun xong tủ đầu giường, nhẹ giọng: “Không vội, để sấy tóc cho em .”

“Không cần,” Ôn Xu hừ nhẹ, “Người bẩn lắm, em tự .”

Bùi Dữ nhướn mày: “Thật sự cần sấy cho ?”

“Không cần!”

Tóc ướt khiến đầu nặng nề hơn nhiều.

Bùi Dữ cũng cảm thấy bẩn, nghĩ một lúc tắm.

Trước khi phòng tắm, còn cắm sẵn máy sấy tóc cho Ôn Xu, dặn cô cẩn thận khi dùng.

Miêu Miêu vẻ kiên nhẫn lắm.

Miêu Miêu cưng chiều.

Ôn Xu ở mép giường, cầm máy sấy bắt đầu sấy tóc. Tiếng máy sấy át hẳn tiếng sấm ngoài trời.

Tóc cô dài dày, sấy mất kha khá thời gian.

Giơ máy sấy lên bao lâu, cô cảm thấy mỏi tay.

Vừa định đặt máy sấy xuống thì đột nhiên cảm thấy nhẹ tay, Bùi Dữ cầm lấy nó.

Anh luôn tắm nhanh. Giờ giúp, Ôn Xu chỉ cần tận hưởng.

Tầng .

Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã cũng tắm xong, đang ở bếp rửa rau, chuẩn nấu ăn.

Bên ngoài sấm chớp ầm ầm, gió lớn hú rít đến mức trong nhà cũng thấy rõ.

So với cuộc sống ấm cúng của nhóm Bùi Dữ, những sống sót bên ngoài thật sự thê thảm.

Cơn mưa đến bất ngờ, cho ai kịp trở tay.

Mọi vẫn đang cố thành nhiệm vụ hôm nay thì mưa như trút nước ập xuống, gió lớn cuốn bay thứ đường. Cây lớn dù tiến hóa, cũng lung lay, lá rơi xào xạc, gió cuốn lên trung.

Giữa cơn mưa bão dữ dội, con nhỏ bé đến bất lực. Một thể nào tự chạy đến nơi trú , thậm chí còn khó giữ thăng bằng.

Mọi nắm tay , hỗ trợ mới tránh gió cuốn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-325-cung-chieu-mieu-mieu.html.]

Mưa quá lớn, lạnh buốt, thể mở mắt lâu. Một vài nhóm mười mấy cố chen mái hiên, tìm bất kỳ căn nhà cửa hàng nào để tạm tránh.

Còn những lẻ, gió cuốn dừng , thì chẳng mất tích lúc nào, sống c.h.ế.t khó đoán.

Bốn căn cứ lớn đây vốn chẳng ưa gì giờ cũng tạm thời cùng , im lặng chờ cơn bão qua.

Khi những sống sót đang chờ đợi thời tiết dịu xuống, bốn căn cứ lớn bắt đầu thống kê nhiệm vụ và triển khai cứu hộ.

Căn cứ Vị Lai và Vi Lai là “căn cứ em”, cùng điều bốn chiếc minibus cứu trợ .

Căn cứ Nam Phương và Tân Nam thì chia hành động. Họ đến từ miền Nam, nơi thường xuyên hứng lũ lụt và mưa lớn nên nhiều kinh nghiệm, hoạt động cứu hộ cũng diễn trơn tru.

Khi cứu hộ, Nam Phương và Tân Nam phân biệt từ căn cứ nào, thấy sống sót là giúp. Trong khi đó, hai căn cứ em ưu tiên của .

Tình hình những sống sót lang thang xung quanh thấy.

Cách phân biệt phe phái của Nam Phương và Tân Nam khiến nhiều cảm động. cũng ít nghiêng về phía căn cứ em, lẽ vì họ cảm thấy gắn bó hơn.

Dù cứu viện diễn khá nhanh, vẫn nhiều qua cơn mưa bão .

Và tai họa – chỉ mới bắt đầu.

Sau bữa tối, Ôn Xu mềm nhũn ghế sofa, thả đôi tai mèo lông xù .

Cố Cẩn Hành pha trong bếp, Bùi Dữ đang rửa chén.

Tiêu Dã việc gì, cũng sofa, chằm chằm đôi tai mèo xù xì của Ôn Xu.

“Xu Xu,” đôi tai mèo của cô lúc thì run nhẹ, lúc thì vểnh lên, nhịn : “Sao tai em cứ động đậy ?”

Ôn Xu gãi tai, vẻ mặt nghi hoặc: “Em cứ cảm thấy trong nhà âm thanh gì đó lạ lạ.”

Tai thường nhạy bằng tai mèo, nên cô mới thả tai mèo .

“Âm thanh gì cơ?” Tiêu Dã ngoáy tai, kéo kéo lỗ tai , “Anh chỉ thấy tiếng gió bão ngoài cửa sổ thôi mà.”

Ôn Xu thấy hành động buồn của thì bật khúc khích.

“Anh thế thì thấy cái gì chứ,” cô xong tò mò, cũng bắt chước , dựng tai mèo lên, thì thầm, “ em là mèo mà, chắc em .”

Tiêu Dã thì thấy ngốc, còn Ôn Xu thì đáng yêu vô cùng.

Tiêu Dã tiếp tục chằm chằm đôi tai mèo của cô: “Sao ?”

“Thật sự thấy luôn!” Ôn Xu sờ tai, dậy, “Tiếng phát từ lầu!”

Quả nhiên tai mèo khác biệt hẳn.

Tiêu Dã lẩm bẩm, thấy cô về phía cầu thang thì lập tức đuổi theo: “Anh với em. Trên lầu ai, tiếng ?”

Tiểu Bình Quả vẫn đang ngoan trong ổ ở phòng khách.

“Em rõ ràng mà,” Ôn Xu nghiêm túc, “Âm thanh nhỏ, nhẹ.”

Hai cùng lên lầu. Khi bước đến tầng hai, âm thanh lập tức rõ ràng hơn.

Tiêu Dã cũng thấy, nghi hoặc : “Nghe như tiếng nước nhỏ giọt… Không lẽ cửa ban công đóng chặt, nước mưa rò ?”

Nếu thì phiền thật.

Ôn Xu bước chậm rãi, hề hoảng loạn: “Thì là tiếng nước nhỏ giọt.”

Nghe âm thanh đó, vẻ tình hình nghiêm trọng lắm.

 

Loading...