Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 322: Hạng Nhất

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:19
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian nghỉ trưa dành cho thật đến nửa tiếng.

Ôn Xu mới lên giường vài giây ngủ mất, rõ ràng là một bé mèo nhỏ mà lúc ngủ cứ như heo con .

Thấy cô ngủ say sưa, Bùi Dữ lặng lẽ phòng đồ lấy thêm đệm .

Thời tiết ở thành phố Kim Bảo nóng cũng lạnh, giống như giao mùa xuân – hè, khá dễ chịu.

Sàn đấu tổ chức ngoài trời, chỗ họ mái che nhưng vẫn nóng. Anh chuẩn một tấm đệm mỏng màu trắng, chính giữa in hình một chú thỏ lông dài đáng yêu, trắng mịn tròn trĩnh, khá giống Ôn Xu.

Ngoài , còn mang theo một chiếc quạt mini dùng pin lâu, và một bình giữ nhiệt to tròn bên trong đựng đầy nước lê tuyết mát lạnh.

Bình giữ nhiệt giữ nóng , giữ lạnh , bên trong để gì khác cũng thấy, tiện mang ngoài.

Sắp xếp xong mấy thứ , còn hơn 10 phút nghỉ trưa, Bùi Dữ lên giường ôm Ôn Xu một lát.

Không ngủ , nhưng ôm yêu mềm mại thơm thơm thế trong lòng, tâm trạng dễ chịu hơn nhiều.

Sau nghỉ trưa, kéo khán đài xem thi đấu.

Buổi chiều các trận đấu hấp dẫn hơn sáng, thí sinh đang chờ thi ở khu vực nghỉ ngơi, phần lớn cởi áo, để lộ cơ bắp săn chắc.

Hầu hết ai dám cởi áo đều hình rèn luyện kỹ càng.

Ôn Xu mắt mở to, trái , tìm ai đó để chia sẻ nhưng dám với Bùi Dữ, đầu định tìm Cố Dư, nhưng Bùi Dữ giữa cản mất.

Bùi Dữ cô như như , hỏi:

“Em đang tìm ai đấy?”

“Đâu ~” Ôn Xu chớp chớp mắt, nắm tay nhẹ nhàng bóp bóp, ánh mắt vô tội, giọng ngọt ngào:

“Nhìn chứ ai. Anh trai nhất.”

"Ngọt xớt," Bùi Dữ bật , “Bé mèo con, em học hư .”

Ôn Xu bĩu môi phản đối:

“Em thật mà!”

Hừ, tìm yêu ngoan ngoãn như em chứ?

Bùi Dữ xoa xoa tóc cô, rút món “chuộc ” –

“Nước lê tuyết mát, em uống ?”

Lê tuyết hầm với đường phèn, ngọt thanh mát lạnh.

Ôn Xu gật đầu lia lịa, đôi mắt cong cong hạnh phúc:

“Uống!”

Chuyện lúc nãy cũng cô quên sạch.

Thật cô thấy dáng Bùi Dữ là chuẩn nhất, khác hoặc là quá gầy, hoặc thô, chỉ là cân đối, hút mắt.

Giá mà thể cho lên sàn so trực tiếp với thì càng .

Ôn Xu ngậm ống hút của bình giữ nhiệt, uống nước chăm chú lên sàn đấu xem các dị năng giả chiến đấu.

Trận chiều thực sự căng thẳng, vì đây là vòng nâng hạng, ai cũng nghiêm túc.

Khu của họ là nơi thi đấu của dị năng giả. Có tổng cộng 140 , vòng loại loại một nửa, vòng nâng hạng cũng tiếp tục loại nửa còn , đó sẽ bán kết và chung kết.

Mọi nghiêm túc thi đấu nên tiến độ nhanh hơn hẳn vòng loại, trung bình mỗi trận chỉ kéo dài 2 phút rưỡi.

Tiêu Dã là cuối cùng của nhóm lên sàn, sáng nay quá ấn tượng nên chẳng ai thèm cược nữa, ai cũng tin chắc trận Tiêu Dã thắng.

Và đúng như thật.

Sau khi Tiêu Dã xuống sàn, ban tổ chức bắt đầu thống kê danh sách vòng ghép cặp.

Tiêu Dã khéo là đầu tiên gọi.

Vừa mới xuống khỏi sàn đầy 5 phút, lên tiếp.

Ôn Xu nghiêng đầu, thắc mắc:

“Sao sắp như nhỉ?”

“Không ,” Bùi Dữ lo, liền an ủi:

“Trước sức mạnh thật sự thì may rủi chẳng nghĩa lý gì.”

Ôn Xu gật đầu:

, Tiêu Dã nhất định thắng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-322-hang-nhat.html.]

Bùi Dữ :

“Chuẩn.”

Tiêu Dã thi đấu chỉ là cho vui thôi, chứ mấy món thưởng , cho cũng chẳng cần.

đối thủ trông vẻ “đáng gờm” hơn, chắc tận thế từng vệ sĩ đấu sĩ gì đó.

Bùi Dữ thì Tiêu Dã đương nhiên cũng thấy, nghiêm túc.

Còi báo hiệu vang lên, cả hai vội đòn mà quan sát để tìm điểm yếu.

Sau mười mấy giây, hai bắt đầu tấn công.

“Wow, trận vẻ căng đây.”

“Các đoán ai thắng? vẫn nghiêng về Tiêu Dã.”

“Sáng đoán thua, suýt sấp mặt. Giờ đoán thắng cho chắc!”

“Cái đù! Đối thủ chơi dơ thế ?!”

“Nhìn đau quá… May mà Tiêu Dã tránh kịp, thì... mất mặt thật.”

“Đẹp! Một cú đá ngang đầu! Đối thủ chắc ngất luôn haha!”

“Đừng mà… mới cược thua… Lần cho Tiêu Dã thắng mà!”

“Cút ! cược Tiêu Dã đó!”

Tiếng bàn tán của khán giả nhỏ thôi, chắc vọng lên sàn .

chiêu hiểm của đối thủ khiến Tiêu Dã nổi nóng, đòn dứt khoát hơn. Hai bên đều ăn đòn.

Ôn Xu đỏ mặt, tức giận :

“Tên chơi quá!”

Theo luật thì đ.á.n.h chỗ nguy hiểm ảnh hưởng tính mạng.

Cố Cẩn Hành cũng nghiêm mặt:

“Không , Tiêu Dã nổi điên , đối phương chuẩn ăn hành .”

Về khoản đòn hiểm thì Tiêu Dã thiếu bài học.

Vì đối thủ rõ vi phạm nên cũng xử phạt ngay.

Bùi Dữ tham gia cuộc chuyện, chỉ mở nắp bình đưa Ôn Xu uống nước lê tuyết.

5 phút tiếp theo, khán giả đều hiểu thế nào là đ.á.n.h “một chiều”.

Mỗi đối thủ định giơ tay xin thua, Tiêu Dã đều nắm tay , híp mắt tặng thêm một cú đấm.

Tiêu Dã đ.á.n.h sướng tay, khán giả cũng xem mắt”.

Mọi càng thêm nể sợ Tiêu Dã và nhóm của Bùi Dữ.

Chọc nhầm , lỡ trả thù thì chịu nổi… thôi thì cứ qua đường là nhất.

Sau trận, đối thủ tuy thương nặng, nhưng đau đến mức nổi, đỡ xuống sàn.

Sau vòng bán kết là đến trận chung kết.

Trận cuối cùng diễn cực nhanh, chỉ hơn 10 phút, kết thúc.

Quán quân: Tiêu Dã.

Phần thưởng: một rổ trứng, một rổ tinh hạch, một rổ rau củ và trái cây.

Mấy thứ Tiêu Dã thiếu, nhưng là của thì nhất định lấy, tuyệt nhường ai.

Giữa ánh mắt đầy ngưỡng mộ và ghen tỵ của , Tiêu Dã hí hửng xách bốn cái rổ tìm nhóm của Ôn Xu.

Sau khi xác nhận Tiêu Dã là đầu, Ôn Xu chụp vài tấm hình từ xa, kéo Bùi Dữ rời khỏi khán đài, ngoài đợi.

Tiêu Dã thấy vẫy tay gọi, lộ nụ rạng rỡ tám cái răng trắng bóc:

“Xu Xu! Chụp hình cho đúng ?”

“Chụp ! Nhiều lắm luôn!” Ôn Xu tươi trả lời.

Tiêu Dã chạy tới, đầy vài giây mặt mặt họ.

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành mỗi phụ xách một cái rổ.

 

Loading...