Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 313: Chốt Chỗ Ở Mới

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:10
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện tại đường phố khá nhiều sở hữu dị năng đang dọn dẹp xác zombie.

Đội nào đội nấy đều đông, ba bốn chục . Họ g.i.ế.c zombie lấy tinh hạch xong thì mang dị năng hệ hỏa chuyên phụ trách thiêu hủy xác.

Khi thấy xe của nhóm Bùi Dữ qua, những đều một chút tiếp tục việc.

Trong thời buổi tận thế, ai xe để chạy thì hoặc là mạnh, hoặc là thế lực chống lưng, như Quyền Phong chẳng hạn, đầu một căn cứ. Những kiểu đó thể chọc , nên cũng dám gây chuyện.

Sau khi ba căn cứ lớn ngưng chiến, zombie trong thành phố gần như tiêu diệt sạch. Bây giờ ngoài đường thấy sống còn nhiều hơn zombie.

Tiêu Dã xoay vô lăng:

“Xem tụi chỉ thể đến mấy khu chung cư cũ hoặc khách sạn quanh đây tìm thử.”

Vừa nãy lái một vòng, phát hiện mấy khu dân cư khá khang trang đều ba căn cứ chiếm giữ, chắc thuộc quyền quản lý của họ, chỉ là sử dụng đến thôi.

“Cũng ,” Cố Cẩn Hành gật đầu, “Dù gì cũng chỉ ở tạm, dọn dẹp sạch sẽ một chút là ở .”

Tiêu Dã tiếp tục chạy vòng vòng và cuối cùng cũng tìm thấy một khu nhà xây kiểu tự phát, sân nhỏ và sân thượng lộ thiên.

Nhà lớn lắm, khá gần mấy tòa bên cạnh.

Bùi Dữ sơ qua bên ngoài căn nhà :

“Xuống xem thử .”

Tiêu Dã tháo dây an :

“Ok.”

Dù căn nhà nhỏ nhưng sân. Tuy nhiên sân nhỏ, chỉ đủ để đặt một bộ bàn ghế nhỏ và xích đu.

Bùi Dữ nắm tay Ôn Xu dắt . Vừa tới cửa, mùi rêu ẩm mốc xộc lên khá khó chịu. Sân lát đá cuội nhưng giờ cỏ dại mọc um tùm che hết lối .

Trừ Ôn Xu và Tiêu Dã, mấy còn đều mặc quần dài. Cỏ ở đây cao đến đầu gối Bùi Dữ, đất còn ẩm.

Anh khom lưng bế Ôn Xu lên bằng một tay, tay còn đỡ eo cô, dẫn đường.

Cỏ quét chân ngứa, nhưng với Tiêu Dã thì chẳng vấn đề gì. Cậu nhẹ nhàng theo đến cửa tầng trệt.

Cửa sắt khóa, thì phá. phá cửa thì còn tìm cái khác , khá phiền.

Cố Cẩn Hành ôm Tiểu Bình Quả quanh:

“Xem cửa sổ nào chui ?”

“Biết mà!” Tiêu Dã quan sát từ lúc dừng xe, “Mấy đợi đây, để phá cửa sổ trong.”

Bùi Dữ ôm chặt Ôn Xu:

“Được.”

“Ở đây hôi quá,” Ôn Xu ôm cổ , xung quanh bất ngờ chỉ tay:

“A! Bùi Dữ! Có con sâu siêu to luôn!”

Bùi Dữ theo tay cô, thấy một con sâu xanh to đùng cỏ gần chân Cố Cẩn Hành.

“Cẩn Hành,” nhắc, “Ngay cạnh ống quần kìa.”

Cố Cẩn Hành cúi gật gù:

“Thảo nào Tiểu Bình Quả cứ nhảy khỏi tay, thì thấy con sâu.”

Bùi Dữ :

“Cậu tránh sang một bên , dọn bớt cỏ trong sân.”

Sân quả thật ẩm và rậm rạp.

Cố Cẩn Hành sang chỗ khác, yên thì cả bãi cỏ bỗng tối sầm, như một mảnh đen sì. Mặt đất cũng đen, tổng thể còn thê t.h.ả.m hơn lúc nãy, nhưng cảm giác ẩm thấp đỡ hơn.

Cửa sắt lúc Tiêu Dã mở từ bên trong .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-313-chot-cho-o-moi.html.]

“Vào nhanh ,” gọi, “Chỗ coi bộ chủ cũ khá sạch sẽ đấy.”

Ôn Xu còn hiểu , đến khi Bùi Dữ bế mới rõ. Phòng khách tầng trệt màu trắng, vài món đồ nội thất đơn giản.

Nhà gần như chẳng đồ đạc gì – chỉ một cái sofa, một tấm thảm, và một chiếc điều hòa cây. Tường, trần, sàn đều là màu trắng. Trần còn gắn một đèn tròn âm trần.

Phòng khách thông với ban công, nhà vệ sinh chung, bếp và phòng ăn nhỏ.

Thiết kế đơn giản, sáng sủa, khác hẳn vẻ ngoài cũ kỹ của tòa nhà, khá đối lập.

Chỉ điều, vì nhà bỏ hoang lâu ngày nên sofa và t.h.ả.m đều mốc meo, bụi bặm nhiều.

Ôn Xu bước liền hắt xì, lấy tay dụi mũi.

“Bụi quá,” Bùi Dữ lấy khẩu trang từ gian đưa cho , “Đeo hết .”

Anh đeo khẩu trang cho Ôn Xu :

“Lên lầu hai và ba xem thử .”

Mọi lên lầu. Tầng hai vẫn theo phong cách đơn giản, chỉ một phòng ngủ nhưng rộng, ban công và nhà vệ sinh riêng. Ngoài còn một phòng việc và một phòng bên cạnh phòng điện.

Tầng ba cũng chỉ một phòng ngủ, thêm một phòng vẽ và một thư phòng.

Tầng bốn là sân thượng lộ thiên. Chủ cũ để hai ghế bập bênh và một bàn nhỏ, nhưng phơi nắng mưa lâu ngày nên hỏng hết .

Cố Cẩn Hành xuống :

thấy trong nhà trang trí tệ, chắc chủ nhà chuộng kiểu tối giản. Đồ đạc ít nên dọn dẹp cũng dễ.”

Tiêu Dã gật đầu:

“Hướng nhà cũng , chỉ là thiếu phòng ngủ. Nếu ở thì đổi một phòng thành chỗ ngủ.”

Cũng may trong gian của Bùi Dữ sẵn giường và đồ dùng cá nhân.

Bùi Dữ sang hỏi Ôn Xu:

“Xu Xu thấy ?”

Cô chớp mắt:

“Ổn chứ.”

Thật chuyển cô cũng thấy , miễn là cùng .

“Vậy quyết định ở đây ,” Bùi Dữ , “Dọn dẹp xong tối nay chuyển đồ qua.”

“OK luôn!” Tiêu Dã quanh phòng khách, “Mà… đồ mốc meo đem vứt ?”

“Vứt tạm sân ,” Bùi Dữ ôm Ôn Xu lên lầu, “Tí xử lý .”

Ôn Xu ngả đầu lên vai , xuống phòng khách:

“Bọn lau dọn ?”

“Bụi nhiều quá,” Bùi Dữ , “Anh sẽ dọn sân thượng , em chơi tạm ở đó một lát.”

em cũng giúp!”

“Đừng vội,” , “Chờ mang xong hết đồ sân sẽ gọi em phụ.”

“Phải gọi đó nha!”

“Nhất định .” Anh xoa đầu cô.

Sân thượng nhiều đồ dọn. Mấy món như ghế bập bênh bàn nhỏ thể ném từ tầng 4 xuống sân , ảnh hưởng đến đang trong phòng khách.

Chỉ là tiếng động lớn nên mấy ngoài đường cũng thu hút sang.

thấy xe đang đậu ngoài cửa, họ dám gần, chỉ dám xa xa quan sát.

 

Loading...