Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 302: Chửi Lại Cho Ra Trò

Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:35:22
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Dã lật mặt, cực kỳ khinh thường, cũng nhịn nữa, gân cổ hét lớn:

“Mấy hét cái gì mà hét? Đám tang thi đó là ai đưa tới?”

“Mỗi ngày đều gây thêm rắc rối cho bọn !”

“Cái bọn ăn ! Tang thi vẫn đông như kiến!”

“Mấy trò trống gì ? Sống tới giờ nhờ khác bảo vệ mà còn lớn tiếng? Còn cái tên dắt tang thi tới, não mày vấn đề ? Muốn sống mà kéo khác c.h.ế.t theo là ?”

“Còn tru tréo nữa là tao đ.á.n.h thật đấy!”

Tiếng Tiêu Dã vang ầm cả khu, dội ngược cả âm thanh . Đám đang gào rú quát cho cứng họng, đơ vài giây, mới hồn, mặt ai nấy trông đều khó coi cực kỳ, trong đầu cứ lặp lời Tiêu Dã mắng.

Ngay cả Ôn Xu cũng sững sờ.

Tiêu Dã mắng xong thì tâm trạng sảng khoái hẳn, đầu thì thấy Ôn Xu đang ngẩn , liền hừ nhẹ một tiếng.

“Sao hả? Có thấy ngầu ?” Tiêu Dã đắc ý nhường chỗ, cạnh Ôn Xu, “Xu Xu, thử c.h.ử.i hai câu ?”

Ôn Xu lập tức lắc đầu, ngoan ngoãn : “Anh giỏi thật đấy!”

“Chuyện kiểu cứ để .” Cố Cẩn Hành vỗ vai Tiêu Dã bước lên xuống lầu, “Tang thi đó chất thành đống .”

Khi họ đang quan sát tình hình, đám mắng cuối cùng cũng phản ứng , như đổ thêm dầu lửa, chuẩn ầm lên. còn kịp mở miệng, vài kẻ nóng m.á.u động tay luôn.

Trong đó hai dị năng giả hệ hỏa và một hệ thổ, thẳng tay phóng kỹ năng về phía nhóm Tiêu Dã.

Một trong đó tấn công ngay hướng Ôn Xu đang , gần nhất.

Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã phản ứng cực nhanh, lập tức tạo hai tấm khiên băng chắn hết đòn tấn công.

Ngay đó, ba tia sáng tím vụt qua, nhắm thẳng ba dị năng giả tay. Chỉ trong ba giây, cả ba biến thành tro đen, từ tóc, da cho đến nội tạng, điện giật sạch.

Một cơn gió thổi qua, tro kịp rơi xuống cuốn bay sạch.

Đám sống sót còn kịp nổi nóng, cảnh tượng cho câm nín. Ai nấy như trời trồng, mặt mũi biến sắc.

Tiêu Dã sáng mắt lên, “Oa, Bùi đúng là càng ngày càng mạnh!”

Giải quyết xong ba tên , Bùi Dữ tiếp tục sạch tang thi lầu, biến tất cả thành tro đen. Gió thổi qua, như đàn quạ bay loạn.

Một đợt tang thi dữ dội, kết thúc chỉ trong nháy mắt.

Bùi Dữ quét mắt một vòng, ai dám thẳng .

“Sảng khoái thật!” Tiêu Dã lẩm bẩm một tiếng nhắc, “Có gió , mau xuống lầu thôi!”

Không thì tro bay dính là hết vui.

ai gì thêm, nhưng khí thế của Bùi Dữ đủ câm nín, chẳng còn ai dám há mồm mắng c.h.ử.i nữa.

Ôn Xu Bùi Dữ dắt xuống lầu, tâm trạng vô cùng vui vẻ, “Tối nay mấy âm thanh khó chịu đó nữa .”

đúng!” Tiêu Dã hùa theo, “Lâu mới yên tĩnh, ban đầu quen tí nào.”

Nghe lâu thấy cũng bình thường.

Sợ Ôn Xu ngã, Bùi Dữ bế cô xuống, cực kỳ chắc tay.

Anh nghiêng đầu hỏi: “Tối qua em mặt khô khó chịu, giờ còn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-302-chui-lai-cho-ra-tro.html.]

“A!” Ôn Xu chớp chớp mắt, chột , “Còn, còn chứ!”

Thật hôm qua chỉ là cái cớ.

Tối qua bọn họ ăn lẩu, Bùi Dữ còn uống ít rượu.

Tửu lượng của cực , uống xong chỉ trở nên lười biếng, ánh mắt nếu Ôn Xu thì trông lạnh lùng, xa cách.

Ôn Xu tưởng say , nên khi về phòng liền hẳn lên , cho nhúc nhích, còn đòi xem cơ bụng.

Bùi Dữ mặc kệ cô loạn, một lời, chỉ yên lặng cô.

Thế là Ôn Xu tưởng chắc chắn say thật, nên càng to gan hơn, đưa tay sờ cơ bụng, sờ ngực…

Kết quả là chạm “phản ứng”... Mà vị trí cô đang đúng chỗ nhạy cảm, cô lập tức dám nhúc nhích, ngoan ngoãn kéo áo xuống, định trốn nhà tắm.

Không ngờ Bùi Dữ tỉnh rụi, kéo cô ôm lòng, hôn mãi thôi.

Lúc Ôn Xu đang lim dim sắp ngủ, bỗng cảm giác quần kéo xuống, lạnh toát cả , tỉnh bơ. Nhìn đôi mắt trong veo của Bùi Dữ, cô bối rối cả buổi, cuối cùng viện lý do “da mặt khó chịu”.

Bùi Dữ giúp cô lau mặt mới tắm.

Nhớ chuyện tối qua, Ôn Xu càng thấy ngại, liền hôn chụt một cái lên má .

Ôn Xu: “Tối đắp mặt nạ là mà.”

“Ừm, đắp cái mặt nạ .” Bùi Dữ sờ mặt cô một cái, “Trong gian nhiều đồ chăm sóc da lắm.”

Lúc Ôn Xu biến dị thành , mấy thứ con gái dùng, đều cẩn thận gom đủ.

Ôn Xu nghĩ nghĩ gật đầu: “Được đó.”

“Mặt gì mà khô chứ,” Tiêu Dã tình cờ hai họ chuyện, đầu , “Mặt Xu Xu trông ẩm mịn thế cơ mà?”

Bùi Dữ nhẹ, liếc Ôn Xu.

Ôn Xu liếc Tiêu Dã một cái, thở phì phì.

đắp mặt nạ, mà cũng gần tối , nên Bùi Dữ và Ôn Xu về phòng luôn, phòng khách nữa.

Về phòng chỉ còn hai , Ôn Xu sợ nhắc chuyện tối qua, liền ôm cổ nũng: “Anh giúp em đắp mặt nạ nha, em dơ tay.”

“Được.” Bùi Dữ lấy một miếng mặt nạ từ trong gian , thật rành lắm mấy thứ , “Xu Xu chọn , em thích loại nào?”

nhiều loại, công dụng khác .

Ôn Xu chọn miếng hồng nhạt: “Cái nè, màu xinh ghê.”

Bùi Dữ cầm lên xem, khéo là loại cấp ẩm.

“Vậy dùng cái .” Trước khi đắp, dùng khăn ướt lau mặt cô một lượt, “Mặt em sạch , .”

Lau mặt xong, mới mở gói mặt nạ đắp cho cô.

Hai gần , Bùi Dữ đầu chuyện , lóng ngóng nên nước từ mặt nạ dính cả lên áo.

Ôn Xu nhắm mắt nên thấy, nhưng cô mặc quần đùi, cảm giác lạnh lạnh liền ngay.

Cô nhắm mắt, lông mi khẽ run, “Em mở mắt ?”

“Mặt nạ , mặt em nhỏ quá.” Bùi Dữ chỉnh miếng mặt nạ, khẽ .

 

Loading...