Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 301: Lũ Phiền Phức

Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:35:21
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực , Bùi Dữ vẫn luôn để ý đến đổi xung quanh.

Khi nhóm sống sót dắt theo cả một bầy xác sống đến, Tiêu Dã tức đến mức c.h.ử.i thề.

Cái đám gây rối mất luôn cái quyền ngoài tự do hít thở, giờ chỉ thể ngày ngày sân thượng canh chừng động tĩnh, hoặc cầm ống nhòm ngó nghiêng khắp nơi cho đỡ chán.

Lúc bầy xác sống dẫn đến, Bùi Dữ bàn với nhóm từ là tạm thời tham gia dọn dẹp chúng.

, trong khi cả đám đang vất vả đ.á.n.h dọn xác sống, họ chỉ chọn chỗ nào góc để quan sát, để xem dị năng của đám sống sót mạnh yếu thế nào, nắm từng đội bao nhiêu năng lực chiến đấu.

Mặc cho nhóm sống sót than thở vì nhóm họ giúp, Bùi Dữ và âm thầm điều tra gần hết thực lực và lượng dị năng giả trong từng nhóm.

Buổi sáng, họ tay dọn xác sống. Tới chiều thì bắt đầu mắng chửi.

“Bên hình như đúng ? Mọi đều đang đ.á.n.h với xác sống, mấy đó chịu giúp?”

“Bốn đó ! Mấy thằng đàn ông cao to mà rụt đầu như rùa gặp chuyện là ?”

“Cho dù dị năng yếu nữa, cũng yêu cầu tiền tuyến! Ít nhất cũng nên phụ một tay chứ!”

Bị nhốt mấy ngày, ai cũng bực bội, mà nhóm Bùi Dữ trở thành cái bao cát cho trút giận.

Dù gì thì đám xác sống cũng do họ mang tới.

Dù họ mới chính là ở đây .

Bùi Dữ và cả nhóm thèm đáp những lời mắng mỏ .

Tính từ lúc mấy sống sót đó lượt đến đây tá túc cho đến khi tất cả cùng lao dọn xác sống, cũng hơn một tuần trôi qua.

Cái chỗ vốn yên mấy “hàng xóm” phá cho tan nát thế , Bùi Dữ đuổi họ là nhân nhượng lắm .

Phải rằng ba căn cứ lớn đều công nhận khu vực thuộc quyền kiểm soát của Bùi Dữ. Muốn núi còn xin phép và giới hạn .

Thời gian gần đây, hai căn cứ Vị Lai và Vi Lai bắt tay tấn công căn cứ chính phủ. chính phủ quá nhiều phân tích và kế hoạch huấn luyện nghiêm ngặt cho dị năng, nên cũng dễ đ.á.n.h bại.

Cuộc chiến giữa ba căn cứ kéo dài khiến sống sót trong đó dần nảy sinh đủ loại tâm tư.

Chiến tranh tiêu hao tài nguyên ghê gớm. Dị năng giả và họ thì ưu tiên cung cấp vật tư. Còn những ai tham chiến hoặc giành nhiệm vụ thì từ ba bữa cơm/ngày thành hai, giờ còn sắp xuống một bữa.

Đời sống tụt dốc khiến bất mãn, cướp bóc, đ.á.n.h lộn xảy hàng ngày, khí ngột ngạt.

Điều khiến những sống sót lánh nạn ở vùng ngoài cũng thấy lo.

Họ chỉ yên sống qua ngày, dính chiến tranh. Nên tạm thời ở tạm quanh đây, tìm cách thích nghi.

“Haizz…”

Tiêu Dã tiếng gào của xác sống bên ngoài, kèm theo tiếng c.h.ử.i đổng của vài kẻ sống sót, bực chịu nổi, thở dài.

“Đám đó đúng là vấn đề thật.”

Quá phiền!

Cậu chỉ cho thằng mồm to nhất thế nào là lễ độ!

So với Tiêu Dã đang phát cáu, Cố Cẩn Hành và Bùi Dữ thì bình tĩnh sofa, còn Ôn Xu thì thoải mái đùi Bùi Dữ chơi game di động.

Cố Cẩn Hành nhẹ giọng trấn an:

“Không , nếu tối nay bọn họ vẫn dọn sạch đám xác sống đó, Bùi sẽ tay thôi.”

Cho bọn họ thế nào mới là mạnh thật sự.

Đến lúc đó chẳng cần ai gì, tự họ sẽ câm miệng hết.

“À mà,” Ôn Xu choáng vì chơi game lâu, dậy tựa vai Bùi Dữ, “Cứ c.h.ử.i rủa cũng chẳng giải quyết gì, cuối cùng vẫn đói bụng thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-301-lu-phien-phuc.html.]

Thấy cô cuối cùng cũng rời mắt khỏi game, Bùi Dữ nhanh tay lấy điện thoại của cô cất , đưa cho cô một ly nước ép, bắt đầu “ép uống”.

“Vậy cho g.i.ế.c cái tên mồm to nhất ?” Tiêu Dã bực bội hỏi, “Hoặc ít nhất cho g.i.ế.c cái đứa dẫn cả đàn xác sống tới đây . nhớ mặt nó mà!”

Cố Cẩn Hành liếc xéo, đ.ấ.m nhẹ vai :

“Nói gì mà bạo lực ? Đám hề đó đáng để quan tâm ?”

Tiêu Dã xoa vai: “Thì chỉ thôi mà…”

“Anh Bùi tay là để thị uy…” Tiêu Dã nghĩ ngợi lẩm bẩm, “Nhỡ đám tưởng Bùi giúp họ thật thì ? Lúc đó chắc chắn phiền toái cực luôn…”

Lỡ cả lũ kéo tới đòi nhờ giúp thì c.h.ế.t!

“Trước khi tay thì cứ để ý xem ai mắng to nhất.” Bùi Dữ đút dâu tây cho Ôn Xu. Thấy cô nhăn mặt vì chua mà mở to mắt , nhẹ, “Đến lúc đó thì dọn cả đám lẫn xác sống luôn.”

Ôn Xu nuốt dâu tây xong, rùng : “Chua quá… Em ăn dâu tây .”

“Được .” Bùi Dữ lấy sữa cho cô, “Uống cái ngọt chút.”

Cô uống hai ngụm, vị ngọt lan , tâm trạng lên ngay.

ngẩng đầu lên thấy Tiêu Dã đang chằm chằm ly sữa.

Ôn Xu chớp mắt kéo tay Bùi Dữ:

“Anh ơi, Tiêu Dã cũng uống!”

Tiêu Dã lập tức thẳng dậy:

!”

Thực hôm nay uống một ly .

dạo thời tiết nóng, ai cũng mặc đồ ngắn, bật quạt suốt ngày. Tiêu Dã nóng , dễ đổ mồ hôi, nên cực kỳ thèm đồ mát lạnh.

Bùi Dữ thấy buồn , đưa luôn cho một ly khác:

“Thèm thì , gì ngại.”

Tiêu Dã còn định chối, nhưng sữa đặt ngay mặt, cuối cùng cưỡng nổi, vui vẻ nhận lấy.

“Cảm ơn !”

Lúc rảnh rỗi quá thì thời gian đúng là trôi chậm.

, màn đêm cũng buông xuống.

Cả ngày, nhóm sống sót quần thảo với lũ xác sống, g.i.ế.c khá nhiều. đồng thời cũng kéo thêm xác sống đến, cảm giác như càng đ.á.n.h thì chúng càng kéo đến nhiều hơn.

Nhóm Hạ Duệ cũng tham gia dọn xác sống, tiến độ nhanh hơn nhóm khác, nhưng vẫn chẳng ích gì, xác sống c.h.ế.t thì chất đống ở cổng, mà phía vẫn liên tục tràn .

Lúc , xác sống cũng tiến hóa. Chúng di chuyển nhanh hơn, tứ chi linh hoạt hơn nhiều, ngã xuống là bò tiếp, gặp dốc còn thể dậy mà .

Nên khu vực sườn núi gần nhà Hạ Duệ cũng còn an nữa, giờ xác sống .

Khi mệt và cáu gắt, nhóm Bùi Dữ bước sân thượng.

Ngay lập tức, sự xuất hiện của họ thu hút ánh .

“Trời đất, tới tối mới chịu ! Mau giúp chứ!”

mấy sống sót họ mạnh! Đêm nay chắc cơ hội kiếm thêm vật tư !”

“Này ! Đừng đó mà ngó! Vào giúp cái !”

 

Loading...