Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 298: Kinh Hãi

Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:35:18
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn Hành : “Bọn họ mới bắt đầu đ.á.n.h thôi, chắc lát nữa sẽ định chơi theo cách nào.”

Căn cứ Vị Lai đúng là quá liều lĩnh. Nếu là đ.á.n.h với mấy căn cứ nhỏ lẻ thì kiểu đ.á.n.h phủ đầu mạnh mẽ thế khi hiệu quả, thể nhanh chóng chiếm ưu thế.

đây là căn cứ của chính phủ, thể xem thường như .

nghĩ chính phủ chắc chắn nghiên cứu kỹ về các dạng dị năng ,” Cố Cẩn Hành suy nghĩ, “Rất mong đợi luôn. Họ chắc chắn hệ thống nghiên cứu sâu hơn.”

Biết học hỏi ho.

“Anh cũng thấy tò mò đấy,” Tiêu Dã cảm thấy đói bụng lật tìm đồ ăn vặt bàn , “Tin thứ ba, là hôm nay dạo một vòng quanh căn cứ Vị Lai, thấy cũng nhiều tụ tập ở đó. So với bên chính phủ thì bên tổ chức lỏng lẻo hơn nhiều. còn mấy ngày nay căn cứ Vị Lai hơn 1.000 c.h.ế.t .”

Dưới bàn chỉ mấy gói snack như khoai lát và kẹo. Tiêu Dã tìm một gói khoai nguyên vị, bóc ăn luôn.

“Khi nào mới ăn cơm ? Bùi Dữ với Xu Xu còn xuống nữa hả?” Tiêu Dã ăn hỏi.

“Giờ xuống chắc là ngủ ,” Cố Cẩn Hành đồng hồ. “Còn hai đứa ... lười nấu quá, ăn tạm lẩu tự sôi với cơm .”

Tiêu Dã ngửa mặt than trời: “Trời ơi! Đợi Xu Xu dậy nhắc em đừng thức khuya nữa, em dậy là ăn tử tế!”

Cố Cẩn Hành bật : “Chỉ hai tụi thì nấu nướng gì. Cậu mà ngại thì tự .”

“Thôi khỏi,” Tiêu Dã , “ cũng lười, ăn lẩu tự sôi cho nhanh!”

Ăn tối xong, hai gom mấy thông tin lẻ tẻ họ thu thập ghi , bao gồm cả phân tích và ý kiến riêng. Để lát Bùi Dữ xuống thì thể đưa luôn cho xem.

Tiêu Dã lúc mấy thứ thì khá là nghiêm túc.

Khi tổng hợp xong, cổng sắt vang lên tiếng đẩy, lớn nhưng cũng đủ gây chú ý.

Cả Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã cùng , sân.

Ngoài cổng, là Hạ Duệ và Trần Cạnh Chi, bên cạnh còn một nhóm lạ mặt, chắc là dân chạy nạn.

Hai bên đối mặt. Hạ Duệ và Trần Cạnh Chi chặn cửa, lưng về phía trong sân.

Tiêu Dã liếc một cái ngay đám là dân lang thang tới.

“Mấy gì mà đập cửa nhà hả?” Tiêu Dã cau mày, giọng vui, “Đang giờ nào , trong nhà còn đang ngủ đấy!”

điều.

Hạ Duệ tiếng, gật đầu với họ: “Bọn từ trong núi về, thấy mấy lén lút nên theo tới đây.”

“Lén lút cái gì!” Có trong nhóm bất mãn, “Ở đây bao nhiêu nhà, ai cũng thể mà! Bọn chỉ ở thôi, gì sai?”

Cố Cẩn Hành trong hành lang, đẩy gọng kính: “Mấy khu . Từ tới ?”

Thái độ của nhóm hống hách.

“Liên quan gì đến mấy ! Thức thời thì dọn khỏi chỗ , bọn ở!”

Họ quan sát , nơi là sạch sẽ nhất, còn sáng đèn, còn ngửi mùi đồ ăn, chắc chắn đồ bên trong.

Ngoài căn nhà , họ cũng để ý đến căn bên cạnh, cũng sạch sẽ, xe trong sân. sân đó hàng rào gai, dễ động . Tụi mệt và đói, rắc rối nên mới chuyển qua nhắm chỗ bên .

Bây giờ thấy chỉ Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành, họ cũng thấy gì đáng sợ, vì bên họ tới chín .

Chiếm xong căn , nghỉ ngơi vài hôm, tính chuyện chiếm luôn căn bên cạnh.

“Kiêu căng thật,” Tiêu Dã đám ngớ ngẩn đó, chỉ thấy buồn , “Không cần lắm lời, thì đ.á.n.h thử coi.”

Cố Cẩn Hành chẳng thèm tay, chỉ khoanh tay trong hành lang xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-298-kinh-hai.html.]

“Meo~”

Tiểu Bình Quả từ phòng khách lững thững , xổm bên chân Cố Cẩn Hành, đôi mắt xanh ngọc đám ngoài cổng, bình tĩnh y như chủ nó.

Tiêu Dã dứt lời, bên ngoài lập tức im bặt. Mãi đến khi họ kịp phản ứng, Tiêu Dã ngay cánh cổng sắt.

Cậu vung nhẹ tay, từng chiếc băng trùy bay vút lên như tuyết rơi, lả tả rơi xuống.

“Trời má!”

“A!”

Đám hoảng hồn bỏ chạy. Có trúng chân, trúng tay, còn hai xui nhất thì trúng ngay đầu, ngã gục rõ sống c.h.ế.t.

Tiêu Dã đám loạng choạng bỏ chạy, cảm giác như đ.ấ.m bông .

“Tưởng ghê gớm lắm,” Tiêu Dã trợn mắt, “Chưa gì chạy !”

Hạ Duệ và Trần Cạnh Chi thấy Tiêu Dã tay thì né sang sát tường, ảnh hưởng gì.

Trần Cạnh Chi hai đang đất, nuốt nước bọt: “Hai đó…”

“Anh kiểm tra giùm xem c.h.ế.t ,” Tiêu Dã tươi, “Chưa c.h.ế.t thì một tiếng, c.h.é.m thêm phát nữa.”

Nghe rợn…

Dù tận thế mạng rẻ thật, nhưng ngờ gọn !

Trần Cạnh Chi hoang mang, nhúc nhích.

Ngược Hạ Duệ bước đến đá đá hai , xem tình hình.

“Nhìn là sống nổi,” Hạ Duệ , “Dạo bên loạn lắm, chỉ căn cứ Vị Lai đ.á.n.h , chỗ khác cũng . Đám là từ chỗ khác chạy tới.”

Lúc đó Cố Cẩn Hành cũng bước cửa, liền hỏi: “Chỗ mấy chứ?”

Hạ Duệ lắc đầu: “Ổn, bọn lên núi hàng rào gai, vây quanh khu nhà … Mấy cần ?”

“Tạm thời thì cần,” Cố Cẩn Hành , “Cảm ơn mấy hôm nay. Hai để tụi xử lý.”

Hạ Duệ gì thêm, “Ok, cần gì cứ gọi .”

Mấy từng giúp họ nhiều , cũng coi như ơn.

Khi nhóm Hạ Duệ rời , Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành cửa hai xác đó. Máu chảy lênh láng.

“Giờ đây?” Tiêu Dã quanh, trời tối đen, “Cứ để ?”

Cố Cẩn Hành nghĩ một lúc : “Chôn thì cũng hôi, tạm để đây , cũng là cách để dọa mấy khác điều.”

Đợi Bùi Dữ xuống, tính cách xử lý t.h.i t.h.ể .

Tiêu Dã ngẫm nghĩ: “Nếu để dọa, là treo lên tường?”

Cái thì kinh.

Cố Cẩn Hành do dự: “Thôi, để ở sân cũng , hiệu quả chắc tương đương.”

Tiêu Dã gật đầu: “Vậy cũng , khỏi quan tâm nữa, vô nhà thôi.”

Dù hai cái xác đủ để dọa bộ, nhưng chắc chắn đám chạy trối c.h.ế.t sẽ đồn chuyện , kiểu gì cũng lan truyền trong phạm vi nhỏ.

 

Loading...