Chỉ là… mỗi Miêu Miêu kỳ động dục, trông vẻ khó chịu.
Bùi Dữ ôm Miêu Miêu lòng, hôn lên trán một cái:
“Nếu thấy khỏe thì với , đừng tự chịu đựng một .”
“Meo~”
[Miêu Miêu khó chịu!]
[ mà ôm ấp, dính thôi!]
Miêu Miêu dụi đầu tay Bùi Dữ, đôi mắt màu hổ phách long lanh như đang phát sáng.
“Thật sự thấy khó chịu hả?” Bùi Dữ lo lắng, liền lấy điện thoại tra thử xem triệu chứng gì liên quan.
Miêu Miêu nhà đầu kỳ động dục, mà cứ thế nhẹ nhàng trôi qua, đúng là do quá lơ là …
Anh vốn định hỏi Cố Cẩn Hành, nhưng Ôn Xu bây giờ chỉ là một bé mèo nữa, hỏi mấy chuyện nhạy cảm như cũng kỳ cục.
Anh tìm thông tin mạng thì thấy khá nhiều trường hợp về mèo động dục, nhưng Miêu Miêu nhà chỉ khớp đúng một điểm: cực kỳ dính .
Không tiếng kêu meo meo liên tục, khó chịu, cũng cáu gắt lờ đờ chán ăn.
Bùi Dữ mấy bài , càng xem càng thấy rối:
“Triệu chứng chẳng giống mấy cái mạng. Bé con, chắc chắn là đang trong kỳ động d.ụ.c hả?”
Nói xong, Miêu Miêu tròn lăn tròn lóc nhào tới, đôi tai mèo nhỏ run run, trông tò mò.
“Meo~”
[Không nhầm mà.]
Ôn Xu cũng thắc mắc, nghiêng đầu chính một hồi, hổ mặt .
Thì mèo cái kỳ động d.ụ.c sẽ ưỡn m.ô.n.g lên…
Cô nhẹ nhàng ưỡn một cái, nhanh chóng như cũ, cúi đầu l.i.ế.m lông móng.
Mèo chuyện “quá đáng”.
Giờ Miêu Miêu ngại !
Bùi Dữ đang phân vân nên hỏi Cố Cẩn Hành , để ý đến mấy hành động nhỏ của Miêu Miêu.
“Để hỏi Cẩn Hành thử xem,” Bùi Dữ xoa đầu Miêu Miêu hỏi, “Được , bé cưng?”
Ôn Xu lo, nên dụi đầu n.g.ự.c :
“Meo~”
[Được mà.]
Sau khi đồng ý, Bùi Dữ mở khung chat với Cố Cẩn Hành, nhắn tin hỏi:
Miêu: [Cẩn Hành, Tiểu Bình Quả từng trải qua kỳ động d.ụ.c ?]
Cố Cẩn Hành hai phút mới thấy tin nhắn:
Cố Cẩn Hành: “Rồi, nhưng là khi tận thế. Với , khi tận thế xảy , cho Tiểu Bình Quả triệt sản .”
Miêu: Có triệu chứng gì ?
Cố Cẩn Hành: [Sẽ kêu liên tục, ưỡn mông, đây là những dấu hiệu khá điển hình… Mèo nhà đang kỳ động d.ụ.c ?]
Dạo gần đây thời tiết ấm dần, tuyết tan, khí như đang chuyển mùa, kỳ động d.ụ.c cũng quá bất ngờ.
Miêu: [Giờ Miêu Miêu thể hóa hình , nhưng trong các triệu chứng chỉ ‘dính ’ là trùng khớp.]
Cố Cẩn Hành cau mày, suy nghĩ một lúc:
Cố Cẩn Hành: [Có dấu hiệu nào khác ? Có thấy khó chịu? Có cáu gắt chạy lung tung, c.ắ.n đồ bậy bạ ?]
Miêu: [Không , ngoan. Thỉnh thoảng c.ắ.n vài thứ chơi thôi, cũng thường xuyên.]
Cố Cẩn Hành: [ đoán là do Miêu Miêu tiến hóa thành , hơn nữa tận thế còn trải qua quá trình tiến hóa nữa, thể cơ thể cũng đổi ít nhiều.]
[Giống như đang dần giống con hơn.]
Cố Cẩn Hành: [Nếu thấy khó chịu thì cần quá lo . Kỳ động d.ụ.c chắc cũng sắp kết thúc. Đợi đến khi Miêu Miêu biến thành thì xem thêm.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-292-trieu-chung-khong-khop.html.]
Bùi Dữ xong tin nhắn, cuối cùng cũng thấy nhẹ lòng hơn.
Miêu: [OK, .]
khi gửi tin nhắn, lập tức nhận thông báo gửi tin.
Bùi Dữ điện thoại — mất sóng. Anh thử mở trang web của sống sót nhưng cũng truy cập .
“Meo~…”
Ôn Xu cạnh chờ từ nãy, thấy cứ chăm chăm điện thoại, liền đưa móng khều áo nghiêng đầu màn hình.
Bùi Dữ bế cô lòng, xoay màn hình về phía cô:
“Chắc chiến sự gì . Mạng mất, tín hiệu, web cũng .”
Xem tình hình thì căn cứ chính phủ tổn thất nhỏ.
Miêu Miêu mở to mắt chằm chằm màn hình, tò mò một hồi lâu.
Cái điện thoại chẳng còn tác dụng gì nữa, Bùi Dữ tắt máy, để lên tủ đầu giường.
Anh cúi xuống hôn lên mép Miêu Miêu:
“Cẩn Hành chỉ cần em thấy khó chịu thì . Đợi vài ngày nữa em biến , xem nữa.”
Miêu Miêu gật đầu “”, đó ôm lấy cánh tay , dụi dụi đầy nhõng nhẽo.
Dính quá trời!
Bùi Dữ , gãi gãi cằm Miêu Miêu:
“Đi, lên sân thượng coi Quyền Phong bọn họ đ.á.n.h đ.ấ.m thế nào .”
Lúc bế Miêu Miêu lên sân thượng, thấy cả Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành đều mặt.
Thấy đến, Cố Cẩn Hành theo phản xạ ngay Miêu Miêu trong lòng . Thấy cô vẫn khỏe mạnh, lông mềm mượt, tinh thần , mới yên tâm.
Cố Cẩn Hành: “Lại đ.á.n.h nữa , kiểu là ‘đánh lạc hướng’.”
Bằng , trùng hợp đến thế — ngưng chiến xong thì căn cứ chính phủ phá sóng, mất mạng, chắc chắn là kế hoạch sắp từ , chỉ chờ đúng thời điểm hành động.
Cố Cẩn Hành nhịn thẳng :
“Lúc xây dựng căn cứ, nhiều dị năng giả tham gia là ngoài hệ thống, cả mấy cái căn cứ nhỏ xung quanh gom .”
Dù lúc đó căn cứ chính phủ xây dựng khá chỉnh.
Tiêu Dã bỏ ống nhòm xuống, ăn dưa cảnh hỗn loạn:
“Tội mấy căn cứ nhỏ xung quanh. Bị đánh, diệt, chẳng ai ngó ngàng gì.”
Bùi Dữ: “Nếu như giờ vẫn , căn cứ chính phủ chắc sẽ mở khu sơ tán hoặc tiếp nhận sống sót.”
Giống như hồi ở phía Nam, nhiều từ các căn cứ nhỏ cuối cùng gom về căn cứ chính phủ.
Trong khi căn cứ Vị Lai chỉ nhận dị năng giả hoặc trẻ khỏe mạnh, thì căn cứ chính phủ vẫn giữ phần ‘nhân đạo’.
Ít nhất cũng cho bình thường một con đường sống.
Cố Cẩn Hành gật gù:
“ cũng cực lắm. Vừa đ.á.n.h trận, nuôi bao lạ, kể tuyển đ.á.n.h mà chắc chả mấy ai tình nguyện.”
“Chưa đến chuyện huấn luyện, căn cứ chính phủ còn đào tạo bài bản, chứ mấy thì tản mác, khó kiểm soát.”
Tiêu Dã nhún vai:
“Thì cho họ một chỗ ở là , còn để họ tự lo.”
Chỗ ở giờ cần gì nhiều, tìm chỗ đất trống là xong.
“ mà…” Tiêu Dã rút điện thoại xem, thở dài:
“Không ngờ tận thế lâu , rốt cuộc cũng đến ngày mất sóng mất mạng tập.”
Hồi đầu tận thế cũng từng rơi cảnh , nhưng đó căn cứ chính phủ lập web sống sót, duy trì tín hiệu , ngay cả lúc bão lũ cũng .
Ai mà ngờ bây giờ cắt đứt .