Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 287: Đụng Là Nổ

Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:35:07
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâu quá thấy cái đuôi, tự nhiên thấy thiếu thiếu.

Tất cả là tại Bùi Dữ!

Ôn Xu càng nghĩ càng bực, ngẩng đầu lên c.ắ.n một phát cằm Bùi Dữ.

Bị c.ắ.n bất ngờ, Bùi Dữ khựng một chút, đó đưa tay nhéo nhẹ cổ Ôn Xu, cô liền ngoan ngoãn buông .

Bùi Dữ thấy cái đuôi xù xì của cô cứ lắc qua lắc theo bước chân khi xuống lầu, liền lấy áo khoác lông vũ khoác lên cho cô.

“Em ăn gì tối nay?” Anh tiện tay nhéo nhẹ cái đuôi cô, “Phòng khách chỉ hai cái máy sưởi, tí xuống ghế sofa nhớ mặc áo khoác cho ấm.”

Ôn Xu vẫn còn “trả đũa”, nhào tới bên c.ắ.n thêm phát nữa, miệng mơ hồ , “Muốn ăn sủi cảo…”

Bùi Dữ tét một cái m.ô.n.g cô, “Em coi là đồ chơi để c.ắ.n hả?”

“Ai bảo cho em hóa mèo nhỏ,” Ôn Xu cãi , “Cho nên c.ắ.n cho bõ tức!”

Nhắc đến chuyện , Bùi Dữ im bặt.

Thà bé mèo c.ắ.n còn hơn để cô thường xuyên biến thành mèo.

Nói thật thì… chuyện đó quá nguy hiểm.

Một khi phận “mèo nhỏ” lộ, cho dù là dị năng giả hệ lôi cũng ngăn nổi những kẻ tò mò ý đồ .

cứ kìm nén hoài cũng , chắc cách vài tháng cho biến một , hoặc thỉnh thoảng như bây giờ, chỉ thả tai mèo và đuôi mèo chơi cũng .

Nghĩ , Bùi Dữ đưa tay sờ nhẹ hai cái tai mèo đầu Ôn Xu.

Cảm giác mềm mềm, thích thật.

Cả hai xuống lầu khá trễ, lúc đến tầng một thì Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành chuẩn bữa tối trong bếp.

Tiểu Bình Quả từ sớm chờ ở chân cầu thang, giờ thấy họ xuống liền lon ton chạy theo Bùi Dữ phòng khách.

Bùi Dữ đặt Ôn Xu xuống ghế sofa, Tiểu Bình Quả liền “meo meo” chạy tới, nhảy lên sofa chui gấu áo lông của cô, định l.i.ế.m cái đuôi mèo.

Ôn Xu sợ nó hỏng nên vội vàng ôm nó , nhẹ nhàng :

“Tiểu Bình Quả, l.i.ế.m lông nhé.”

“Meooo—”

Tiểu Bình Quả chẳng hiểu lắm, chỉ cô với ánh mắt long lanh.

Ôn Xu nghĩ nghĩ cẩn thận nâng nó lên một chút, :

“Liếm tai mèo thì .”

Bùi Dữ bật , bế Tiểu Bình Quả đặt góc ghế sofa:

“Lát nữa cái tai mèo đó chắc nước miếng của nó mất.”

Dù Ôn Xu ghét Tiểu Bình Quả, nhưng cô sạch sẽ lắm. Nếu nó l.i.ế.m ướt cái tai mèo khi đang ở dạng , chắc chắn sẽ gội đầu ngay.

Mà gội đầu thì phiền cực.

Thế là cô bỏ luôn ý định cho nó l.i.ế.m lông, chui xuống gầm bàn tìm một cây đồ chơi mèo, dụ Tiểu Bình Quả chơi.

gõ nhẹ dụ:

“Có đồ ăn vặt cho mèo nè, l.i.ế.m Tiểu Miêu nữa nha!”

Bị dụ bằng đồ ăn, Tiểu Bình Quả đành từ bỏ cái đuôi mèo của Ôn Xu.

Bùi Dữ xoa đầu cô:

“Anh bếp nấu sủi cảo cho em ăn.”

Xém nữa sờ trúng chân tai!

Ôn Xu che đầu , trừng mắt bằng đôi mắt long lanh như sắp .

Trong bếp, Tiêu Dã gọt khoai tây liếc ngoài, thấy Bùi Dữ thì vội đầu .

Cố Cẩn Hành thấy liền cằn nhằn:

“Làm gì lén thế? Lo mà gọt cho đàng hoàng, cẩn thận gọt luôn thịt tay đấy.”

“Không tại cái tai mèo của Xu Xu quá đáng yêu !” Tiêu Dã nhăn nhó, “Không sờ thì thôi, nhưng Tiểu Bình Quả cũng cho sờ luôn! Có cào cũng chịu mà!”

Cố Cẩn Hành chậm rãi đáp:

“Vì em là mèo của . Nếu thích, tự núi bắt một con thú nhỏ về nuôi, cũng như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-287-dung-la-no.html.]

Tiêu Dã bĩu môi:

trong núi mèo…”

Lúc Bùi Dữ .

“Ăn gì tối nay?” hỏi.

Cố Cẩn Hành đáp:

“Bắp bò xào khoai tây, tôm hấp, thịt xào cay, mì thịt thái lát với ớt xanh xào.”

“Thêm một đĩa sủi cảo nhé.” Bùi Dữ lấy sủi cảo , “Xu Xu thèm.”

Cố Cẩn Hành gật đầu: “OK.”

Có thêm , tốc độ nấu ăn tăng vèo vèo.

Nửa tiếng , bữa tối thành.

Ôn Xu l.i.ế.m môi, dài lên bàn chằm chằm đống đồ ăn:

“Bùi Dữ, em uống nước trái cây.”

“Muốn uống gì?” Bùi Dữ đưa cô một bát mì, phía đầy sủi cảo như cô thích, “Trời lạnh, chỉ uống một ly thôi đó.”

Ôn Xu nghĩ nghĩ:

“Loại dấm táo màu xanh !”

“Rồi,” Bùi Dữ múc cho cô một muỗng nước lèo, “Em uống cái .”

Ôn Xu ngoan ngoãn cầm đũa ăn mì.

Khi họ đang ăn, tin tức Bùi Dữ trở về cũng nhanh chóng lan khắp căn cứ.

Các căn cứ lớn nhỏ, cả bên chính phủ lẫn hàng xóm đều nhắn hỏi thăm. Bùi Dữ chẳng thèm , xóa sạch luôn.

Quyền Phong tin Bùi Dữ về, lập tức gọi cho Cố Dư.

“Họ về , cô thấy giờ sang xin hợp ?”

Thực tế, ba căn cứ lớn đang căng như dây đàn. Nếu tối nay thì là mai, chắc chắn nổ chiến tranh.

Câu hỏi thật xin hợp lý , mà là còn cơ hội để kéo Bùi Dữ về phe .

Cố Dư chẳng thèm ngẩng lên:

“Khuyên nên bỏ ý định đó . Lửa chiến tranh tới sát chân mày, giờ mà mất thêm vật tư thì đúng là ngu xuẩn.”

Quyền Phong im lặng mấy giây, giận điên lên.

Khốn kiếp.

Nếu chính phủ lừa bằng tin giả, gây sự với Bùi Dữ gì.

Quyền Phong nghiến răng:

“Tối nay bảo em chuẩn kỹ! Chỉ cần động tĩnh là lập tức nghênh chiến!”

Hắn tin.

Căn cứ của với trai mà đấu đám chính phủ?

Sớm muộn gì cũng chiếm cái ổ của tụi nó!

Hiện giờ, ba căn cứ lớn ngoài mặt thì bình yên, nhưng bên trong đều như đang chờ bão tới. Ngay cả dân bình thường cũng cảm thấy bất an, hạn chế ngoài, ai cũng rút nhà.

khi chiến tranh nổ thì ai cũng thoát .

Sau bữa tối, Ôn Xu như ý với ly dấm táo, sofa xem phim uống từ từ.

Bùi Dữ và mấy khác cũng đó, bàn chuyện phân công canh gác tối nay.

Anh mở tin nhắn Cố Dư gửi, :

“Tối nay khả năng nổ chiến là cao. Từ nay về , mỗi tối cần túc trực.”

“Để canh,” Tiêu Dã cầm lon bia, “Nếu thật sự chuyện tối nay, sẽ gọi dậy.”

Chờ đợi bao lâu nay , đừng một đêm, ba ngày ngủ cũng chịu .

Bùi Dữ gật đầu:

“OK, tối nay canh. Cẩn thận một chút.”

 

Loading...