Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 280: Ra Oai

Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:35:00
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai căn cứ lớn phái đến, đa đều là dị năng hệ tấn công. Trong đó, dị năng hệ hỏa chiếm hơn phân nửa.

Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã phối hợp tạo một lớp lá chắn băng bằng dị năng, bao bọc bảo vệ cả nhóm an .

Bùi Dữ ôm Ôn Xu, giọng dịu dàng:

“Xu Xu, em thử dùng dị năng hệ thủy xịt mạnh giống kiểu vòi phun nước áp lực cao, dập tắt lửa của bọn họ ?”

Ôn Xu lo lắng, chút căng thẳng:

“Để em thử xem… nhưng nếu đủ mạnh thì đừng mắng em nha.”

Bùi Dữ bật :

“Không , chỉ là chơi chút thôi, đừng lo… Cẩn Hành, mở một trống .”

“Được .” Cố Cẩn Hành tạo một lỗ tròn lá chắn, “Kích cỡ ?”

“Ổn .” – Bùi Dữ xoa mặt Ôn Xu, “Nào, em thử xem nào.”

Ôn Xu hít một thật sâu, vẻ mặt nghiêm túc, dồn sức kích hoạt dị năng.

Ngay khoảnh khắc đó, dòng nước phun như mưa lớn, ào ào xối thẳng xuống đầu, mặt và của những dị năng giả từ hai căn cứ.

Cả Cố Dư cũng dội ướt sũng, nền tuyết lạnh mà run cầm cập.

“Cái quái gì thế ?! Ai ?”

“Lửa của dập hết !”

cũng thế!”

“Làm lắm!” Bùi Dữ xoa đầu Ôn Xu, sang với Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã, “Hai rút dị năng , cho bọn họ cơ hội tấn công .”

Tiêu Dã hưng phấn rút ngay dị năng:

“Bọn tưởng giỏi lắm chứ, hóa c.h.é.m gió!”

Lúc , đám dị năng giả phía còn đang đoán ai chơi trò phun nước, thì thấy Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã thu lá chắn , tưởng nhóm họ sợ.

“Rồi ? Tới lúc hết đường chống cự hả?”

“Thằng dị năng hệ lôi ? Không mạnh lắm ? Giờ còn để bảo vệ ?”

“Xem tụi bây gục… Cái —má—!”

Bọn chúng kịp hết câu thì trời đột nhiên sáng rực ánh tím, sét giăng đầy bầu trời, như nuốt chửng cả trung. Đó chính là kết quả của việc chúng khiêu khích dị năng giả hệ lôi.

Cả đám trợn mắt há mồm, sợ đến mức lùi mấy bước, choáng váng đến mức tưởng sắp xỉu.

Dị năng kiểu thường ?

Quá kinh khủng. Quá quái dị.

Cái … là quái vật thì đúng hơn!

Ánh tím lúc mờ lúc sáng treo đỉnh đầu bọn chúng, tia sét lóe liên tục như xé cả bầu trời.

“Anh ơi! Đại ca! ép buộc…”

Chưa kịp hết câu, hàng trăm tia sét đồng loạt giáng xuống, xuyên qua từng tên một. Còn kịp xin tha, sinh mạng bọn chúng chấm dứt. Trong mắt, khi c.h.ế.t, vẫn còn in bóng tia sét tím rực.

Ánh tím chiếu sáng bầu trời hai giây, biến mất .

Không gian chìm yên lặng tuyệt đối.

Tại căn cứ Vị Lai, Quyền Phong đang quan sát từ xa bằng ống nhòm, run tay đ.á.n.h rơi kính vỡ tan tành.

Chỉ còn hai sống sót: Cố Dư và đại diện căn cứ Vi Lai.

Mặc dù dị năng của Bùi Dữ đáng sợ, nhưng khi chứng kiến tận mắt, Cố Dư vẫn sững vì sốc. Còn đại diện thì sợ đến mức ướt cả quần, bám c.h.ặ.t t.a.y Cố Dư, nếu chắc ngã quỵ.

Trong lúc cả hai còn đang đờ đẫn, sân thượng truyền đến tiếng động nhỏ.

Cả hai lập tức ngẩng lên, thấy Bùi Dữ từ lúc nào gần.

Anh tựa tay lên tường sân thượng, ánh mắt bình thản nhưng đầy uy lực:

“Về với căn cứ các , nếu kết thúc như bọn họ, thì đừng bao giờ động nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-280-ra-oai.html.]

Nói xong, dẫn rời khỏi.

Cố Dư định gì đó, thì bên cạnh cô lăn bất tỉnh.

“……”

Ban đầu lầu còn đông nghẹt , giờ chỉ còn những cái xác cháy đen.

Đám dị năng giả núp trong bóng tối lúc cũng nín thở, im lặng .

Một lúc , ai đó mới thì thầm:

“…Chúng nên rút ?”

“Rút thôi.”

Không ai thêm gì nữa.

Đội dị năng là do chính phủ phái đến, gồm 100 là tinh , dẫn đầu bởi Quý Ngộ Phong.

Họ cài cắm căn cứ Vị Lai từ , giữ chức vụ khá cao để dễ thu thập tin tức.

Ngay khi căn cứ Vị Lai xác định kế hoạch tiêu diệt Bùi Dữ, bên họ nhận thông tin gần như ngay lập tức.

Chính phủ tổ chức cuộc họp khẩn, tính chơi chiêu “ hùng cứu mỹ nhân”. Còn cứu thật thì tùy tình hình hiện trường và đ.á.n.h giá của Quý Ngộ Phong.

Kế hoạch ban đầu là đợi khi Bùi Dữ và nhóm rơi thế yếu mới tay.

Ai ngờ… chứng kiến một màn hoành tráng đến kinh hoàng.

Lúc , trong đầu tất cả đều chỉ một suy nghĩ:

Căn cứ tiêu .

Sau màn “ oai”, Bùi Dữ thèm để ý đến diễn biến bên ngoài nữa.

Khi xuống lầu, vẫn bế Ôn Xu trong tay.

Cô lo lắng cho , giãy dụa tự :

“Anh mệt đúng ? Để em tự mà!”

“Không ,” Bùi Dữ nhẹ nhàng trấn an, “Anh vẫn . Ngược là bé mèo con em, đầu dùng hết dị năng, đang đau đầu ?”

Ôn Xu lầm bầm phản đối:

“Em dùng hết… vẫn còn chút ít.”

Cố Cẩn Hành thấy cô vui, liền khen:

“Vừa Xu Xu , đầu thử thành công .”

Tiêu Dã cũng thêm :

“Phô diễn đỉnh thật! Hoành tráng lắm!”

mấy đang nịnh , nhưng Ôn Xu vẫn kìm mà cong môi .

Tới tầng 3, Bùi Dữ bế cô phòng.

Cô đang đau đầu, đặt lên giường là ôm chăn định ngủ.

Bùi Dữ nhẹ giọng dỗ:

“Xu Xu, ngủ , hấp thu tinh hạch bổ sung năng lượng .”

“Không hấp thu! Em ngủ!”

Đồ đáng ghét, khen thì chớ, còn gọi em là ‘bé mèo con’.

chuyện yếu ớt, thì vẻ giận nhưng giống như đang nũng hơn.

Bùi Dữ mỉm , cởi áo khoác của cả hai vứt tạm lên ghế, ôm cô lòng, đắp chăn cẩn thận, bắt đầu dỗ dành.

Mèo nhỏ đúng là dễ dụ.

Chỉ cần khen vài câu, ôm một cái, là từ “bé mèo nổi giận” biến thành “bé mèo bám ”.

 

Loading...