Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 269: Một Ngày Bị Tranh Giành

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:20:30
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V8xsrupF2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ rời lâu thì Quý Ngộ Phong cũng đến.

Lúc Quý Ngộ Phong tới, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã đang ngoài chặt cây, cắt cỏ. Gần đây trời lạnh dần, họ cần tích trữ thêm vật tư.

Còn Bùi Dữ thì đang tắm lầu. Chỉ Ôn Xu và Tiểu Bình Quả ở phòng khách.

Nghe thấy tiếng động ngoài sân, Ôn Xu ngạc nhiên. Hôm nay thật là đông vui, ai cũng tới hết.

Cô ôm Tiểu Bình Quả mở cửa, thò đầu về phía cổng sân.

Thấy Ôn Xu, Quý Ngộ Phong đoán ngay chắc lớn trong nhà đều đang bận, mặt.

Anh ngập ngừng một chút lên tiếng:

“Chào cô Ôn, cho hỏi Bùi Dữ ở nhà ?”

“Có,” Ôn Xu do dự, nên mở cửa , “Anh tìm việc gì?”

Tuy Quý Ngộ Phong trông giống , nhưng Ôn Xu nghĩ nhất nên tự tiện mời lạ nhà. Nhỡ xảy chuyện gì, đáng thương nhất vẫn là Tiểu Bình Quả bắt mất.

Quý Ngộ Phong mỉm :

“Chỉ là ghé qua chút, tiện thể mang ít đồ tới thôi.”

Ôn Xu đầu liếc lên cầu thang, mong giây tiếp theo Bùi Dữ sẽ xuất hiện.

“Vậy đợi chút nha, đang tắm,” cô xổm luôn cửa, đặt Tiểu Bình Quả xuống đất, “ đây canh luôn.”

Quý Ngộ Phong gật đầu: “Được.”

Bùi Dữ tắm nhanh, đến hai phút xuống lầu. Thấy Ôn Xu đang xổm ở cửa, còn định đến cùng, nhưng ngẩng đầu lên thấy Quý Ngộ Phong ngoài cổng.

Ôn Xu thấy xuống thì liền bế Tiểu Bình Quả lên:

“Bùi Dữ, Quý Ngộ Phong tìm .”

“Ừm,” Bùi Dữ xoa đầu cô, :

“Bé mèo con thông minh lắm, em nghỉ chút .”

Anh mở cổng:

“Nghe dạo bận lắm hả?”

“Cũng bận,” Quý Ngộ Phong đưa túi quà cho , “ gặp bạn cũ vẫn dành thời gian.”

Bùi Dữ nhận túi:

“Nhà cái gì cũng .”

Hai cùng trong. Ôn Xu lúc đó đang ăn trái cây, thấy Bùi Dữ thì vỗ tay chỗ bên cạnh, ý bảo xuống.

Bùi Dữ , cô đút cho miếng dâu tây. Loại chua chua ngọt ngọt vốn thích ăn, nhưng vẫn nhận lấy chén và nĩa đút ngược cho cô.

Quý Ngộ Phong hai họ tương tác mà như đang suy nghĩ điều gì đó.

Bùi Dữ là kiểu tỉnh táo, lý trí, năng lực. khi ở bên Ôn Xu thì dịu dàng, quan tâm hết mực, chẳng khác nào xem cô là báu vật.

, điều hôm nay... chắc thể lay chuyển Bùi Dữ.

Quý Ngộ Phong lựa lời bắt đầu:

“Tận thế mà vẫn thấy cặp đôi nào ngọt ngào như hai đúng là hiếm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-269-mot-ngay-bi-tranh-gianh.html.]

Bùi Dữ :

“Cảm ơn.”

“Thật hôm nay đến là giới thiệu chút về căn cứ chúng ,” Quý Ngộ Phong thẳng, “Căn cứ Vị Lai tới 90% là dị năng giả, thực lực mạnh. quan sát thấy chất lượng cuộc sống của dân cao, đặc biệt là phụ nữ, già, bệnh dị năng, khó sống thoải mái.”

Anh lấy từ trong túi vài tờ giấy gấp, mở là các bản thiết kế A4 in hai mặt chi chít nội dung.

“Bùi , đại diện cho căn cứ chính phủ, mang đến bản thiết kế căn cứ ở thành phố Kim Bảo. Tầng một tầng hai xây xong, phần gạch đứt nét là đang chuẩn thi công.”

“Nếu đồng ý gia nhập căn cứ của chính phủ, chúng sẽ ưu tiên hỗ trợ. Anh cũng thể chọn một khu vực riêng biệt, nơi đó sẽ thuộc quyền quản lý độc lập của .”

“Thêm đó, trong đội sẽ đãi ngộ cao nhất, dùng chung tài nguyên ưu tiên với lãnh đạo căn cứ.”

“Tất nhiên, điều đó cũng nghĩa là khi xảy chuyện lớn, cần hỗ trợ chúng , như định chiến sự tham gia viện trợ khẩn cấp. bình thường thì hiếm khi cần đến các .”

Chuyện Bùi Dữ đồng ý tham gia lễ kỷ niệm của căn cứ Vị Lai khiến các căn cứ xung quanh xôn xao. Dù họ thấy rõ, nhưng nhiều nơi vẫn đang âm thầm theo dõi động tĩnh của Bùi Dữ và đồng đội.

Hơn nữa, Quý Ngộ Phong chẳng dạng kín tiếng. Tin Bùi Dữ đến căn cứ Vị Lai khách, chẳng mấy chốc ai cũng .

Lúc Quý Ngộ Phong , Bùi Dữ vẫn đút trái cây cho Ôn Xu, trông chẳng hề bận tâm.

Quý Ngộ Phong tiếp lời:

“Chế độ căn cứ của chúng thiện, khí giữa sống sót cũng hòa thuận. Dị năng hệ phụ trợ cũng đãi ngộ cao, địa vị ngang bằng hệ tấn công. nghĩ các thể cân nhắc.”

Thật , việc hai căn cứ lớn tranh giành ngược kế hoạch ban đầu của Bùi Dữ.

Anh chỉ định tìm một căn cứ an để sống yên . Đời đời đều sống vất vả, luôn trốn chạy. Anh Ôn Xu cũng chịu khổ như .

điều đó nghĩa sẽ vì căn cứ mà việc vô điều kiện.

Bùi Dữ đút miếng trái cây cuối cùng cho Ôn Xu đặt chén lên bàn , phát tiếng "keng" giòn tan.

Ôn Xu ăn xong, thấy lạnh lạnh, liền nhét tay túi áo trong của Bùi Dữ để sưởi, tựa hẳn vai , sang Quý Ngộ Phong.

Bùi Dữ :

tham gia chiến đấu cùng các .”

Quý Ngộ Phong mím môi:

“Cường giả chiến đấu, tranh giành, sống ẩn dật giữa núi rừng, kiểu đó đúng là lý tưởng và yên bình.”

chỉ lo cho bản thì thế lực khác bỏ qua một ‘miếng bánh lớn’ như ? Nếu gia nhập căn cứ, đến một ngày, sẽ trở thành kẻ thù của tất cả các căn cứ.”

“Thay vì đến lúc đó xem là miếng mồi ngon, sớm chọn chỗ thích hợp, hỗ trợ , bảo vệ . Như mới là giải pháp thỏa.”

Bùi Dữ gật đầu:

“Anh cũng đúng, nhưng đ.á.n.h giá thấp . Cái gọi là thực lực mạnh của các , trong mắt chẳng là gì cả.”

Quý Ngộ Phong lập luận:

“Thực lực ở , nhưng cả đội đều mạnh như . Anh chắc chắn bảo vệ hết ? Ngoài còn nhiều mạnh hơn, chẳng lẽ mấy căn cứ lớn cộng còn đ.á.n.h ? Dù đ.á.n.h bại , cũng sẽ thương.”

Bùi Dữ nhẹ:

“Anh chắc như đinh đóng cột, dám đảm bảo căn cứ các sẽ mãi mãi bảo vệ chúng ? Phòng nghiên cứu bí mật của các bao nhiêu dị năng giả bước , kể ? Ngay chính trong căn cứ các , những thứ đen tối giấu bức màn còn bao nhiêu nữa?”

“Anh là đẩy tiếp xúc với , nhưng thật sự hiểu rõ căn cứ đang đại diện ? Nếu một ngày họ dùng bên cạnh để uy hiếp, căn cứ phía liệu thật sự từng nghĩ đến chuyện đó ?”

 

Loading...