Cố Dư định thôi, nghĩ đến dị năng của Ôn Xu, cuối cùng vẫn kiềm :
“Xét theo góc độ những sống sót từ căn cứ Vị Lai, thì mong các sẽ tới. nếu từ góc độ bạn bè, khuyến khích gia nhập căn cứ Vị Lai . Không khí ở đó khá căng thẳng, trộm cắp, tranh giành, chèn ép... chuyện gì cũng .”
Quyền Phong thì mấy quan tâm, cảm thấy nếu là đồ khác tự tay kiếm thì là do bản lĩnh. Mình giành thì chấp nhận chịu thiệt thôi.
Bùi Dữ gật đầu:
“Cho nên đang nghĩ đến căn cứ của chính phủ.”
Căn cứ của chính phủ hệ thống quy củ, chắc chắn sẽ hơn nhiều so với căn cứ Vị Lai.
“Cũng đáng để cân nhắc đấy,” Cố Dư suy nghĩ tiếp, “ căn cứ chính phủ hiện tại vẫn đang xây dựng, gần đây mới bắt đầu kế hoạch chuyển đến, chắc cần một thời gian để định.”
Tạm thời thể thăm dò sâu .
Lúc đang trò chuyện, thời gian trôi qua nhanh.
Cố Dư đưa họ về nhà an rời luôn, chỉ tạm biệt với Ôn Xu từ trong xe.
Sau chuyến , tâm trạng Ôn Xu rõ ràng hơn nhiều, cứ nhảy chân sáo Bùi Dữ nắm .
“Giờ em ăn bánh kem luôn ?” Ôn Xu hỏi.
Bùi Dữ đưa tay sờ bụng cô, nhưng trời lạnh thế chỉ chạm lớp áo bông dày cộp.
“Em ăn vặt xong bao lâu mà,” cầm theo hộp bánh, dẫn cô phòng khách, “Đợi tí nữa ăn nha?”
Ôn Xu thèm :
“Anh đồng ý nhé, em ăn liền bây giờ!”
Bùi Dữ cô cho bật :
“Thật là em chỉ lý do ăn bánh thôi đúng ?”
Cố Dư mang đến hai chiếc bánh kem, một lớn một nhỏ. Chiếc lớn là kiểu hoa văn trang trí, chiếc nhỏ thì từ kẹo ngọt, tầm 10cm, đủ một ăn.
Bánh lớn cỡ 15cm, đủ cho cùng chia.
Bùi Dữ bày cả hai lên bàn, mở cho Ôn Xu chọn.
“Xu Xu ăn cái nào ?”
“Ừm…” Ôn Xu suy nghĩ một lúc, “Thôi ăn bánh lớn , chia cho luôn.”
Cái nhỏ tuy , nhiều màu sắc, cô thích lắm, nhưng đủ chia.
Bùi Dữ cất chiếc nhỏ gian lưu trữ:
“Rồi, cái nhỏ để dành mai chiều ăn.”
Cố Cẩn Hành từ bếp mang d.a.o :
“Xu Xu, em cắt bánh ?”
“Dạ!” Ôn Xu cầm dao, do dự, “Cắt kiểu nào bây giờ ?”
Bùi Dữ :
“Cắt kiểu nào em thích là .”
Sau khi nghĩ một chút, Ôn Xu quyết định cắt thành hình chữ thập, mỗi một miếng là .
Trong lúc cô cắt bánh, Bùi Dữ tranh thủ video .
Vừa mới cắt xong thì ngoài sân vang lên tiếng của Hà Nguyệt.
Cô tới gì ?
Tiêu Dã :
“Để mở cửa.”
Bùi Dữ ngăn :
“Đợi . Cậu ăn một miếng bánh hẵng . Tránh mất công xảy chuyện vui.”
Họ vẫn giữ mối quan hệ hòa nhã với Hạ Duệ, khí quá khó xử ảnh hưởng đến tình bạn của Ôn Xu. Mà cái bánh cũng dễ , thể tự dưng chia cho khác ăn. Ai cũng thử một miếng , dù khách đến cũng thấy ngại khi từ chối.
Tiêu Dã gật đầu, xúc ngay một muỗng bánh:
“Ngon quá! Ngọt lịm! Xu Xu là phúc tinh!”
Ôn Xu nuốt nước miếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-268-banh-kem-cho-xu-xu.html.]
Bùi Dữ ghim nĩa miếng bánh nhỏ đưa cô:
“Xu Xu, cầm ăn .”
“Dạ!” Ôn Xu vui vẻ bưng bánh, ăn một miếng, ngọt ngào tan trong miệng, “Hạnh phúc ghê á. Sau nếu chị Cố Dư mở tiệm bánh kem, em chắc ngày nào cũng đến!”
Bùi Dữ bật . Ai mà ăn bánh kem mỗi ngày ngấy chứ.
Vừa ăn xong vài miếng, Tiêu Dã đưa Hạ Duệ và Hà Nguyệt nhà.
“Xu Xu,” Hà Nguyệt , “Lâu gặp ha. Nghe em khỏi bệnh nên qua thăm.”
Bánh ngọt quá thơm, hương vị cứ lan khắp phòng.
Hà Nguyệt lặng lẽ bánh kem bàn và cách trang trí trong phòng khách.
Ôn Xu nuốt miếng bánh:
“Ừm, em khỏe mấy ngày .”
Hà Nguyệt ngại:
“Hôm mưa đá, chị loay hoay ngoài vườn, cũng sợ em khoẻ hẳn nên hôm nay mới tranh thủ qua.”
Hạ Duệ thì mang theo con gà và rổ rau đưa cho Cố Cẩn Hành:
“Rau nhà trồng, nhiều , mấy xem dùng .”
“Khách sáo quá,” Cố Cẩn Hành nhận lấy, “Rau thì thôi còn , mang cả gà đến? Trong sân bọn nuôi cũng hết, mang về .”
Hạ Duệ :
“Tới thăm bệnh thể tay đến. Nhà cũng nhờ bên nhiều lắm, con gà chẳng là gì.”
Nói Hà Nguyệt.
Cô gì thêm.
“Ngồi chơi , để vô pha ấm nóng.” Cố Cẩn Hành mời.
“Thôi, cần phiền ,” Hạ Duệ xua tay, “Tụi chỉ ghé thăm Ôn Xu một chút, thấy khỏe thì yên tâm, tụi về.”
“Đã đến thì uống miếng nước, nếu vội thì ở trò chuyện một chút.”
“Vậy cũng , phiền nhé.”
Thật chỉ định ghé về ngay, sợ Hà Nguyệt lỡ điều gì khiến quan hệ khó xử.
Ôn Xu thì quan tâm lắm, cứ ăn bánh, thỉnh thoảng đút cho Bùi Dữ một miếng.
Bùi Dữ thích đồ ngọt lắm, ăn một miếng là cau mày, nhưng Ôn Xu phát hiện.
Cô thì càng lúc càng vui, cứ chơi đùa đút ăn.
Hà Nguyệt cũng ý gì , chỉ là ghen vặt, đôi khi kiểm soát .
Cô xuống cạnh Ôn Xu:
“Xu Xu, mấy căn cứ Vị Lai ? Chị bên đó hội chợ ẩm thực hoành tráng lắm!”
“ ,” Ôn Xu gật đầu, “Ngon thật, nhưng mua, mà đồ ăn chỉ một chút thôi tốn năm sáu viên tinh hạch !”
Hà Nguyệt tin:
“Thiệt đó? Mấy , mời ăn miễn phí ?”
“Đâu ,” Ôn Xu bình thản, “Tụi em của căn cứ đó.”
Hà Nguyệt tin Ôn Xu dối, nên cũng thấy bất ngờ:
“Vậy bánh kem chắc cũng mắc lắm ha?”
Nếu trong khả năng, cô cũng mua một cái ăn thử.
Ôn Xu ăn nhỏ:
“Bùi Dữ trả tiền đó, chị hỏi ảnh .”
Hà Nguyệt dám hỏi.
lúc đó, Cố Cẩn Hành bưng nên cô cũng gì thêm.
Hạ Duệ thấy vợ gì lố nên cũng yên tâm, cùng trò chuyện về thiệt hại do mưa đá qua.
Ngồi chuyện thêm tầm nửa tiếng, Hạ Duệ và Hà Nguyệt cũng xin phép về.