Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 266: Tham Quan Khu Ăn Vặt

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:20:27
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở căn cứ Vị Lai, phép lái xe đều là thuộc tầng lớp cấp cao.

Quyền Phong bảo Tiêu Dã lái xe tới bãi đỗ, đó lượt xuống xe. Anh dẫn cả nhóm chậm rãi ngoài.

Quyền Phong khẽ đầy ẩn ý, “Hôm nay bộ sống sót trong căn cứ nghỉ, nên khí náo nhiệt. Nếu mấy quen với kiểu đông đúc thì thể đến nhà chơi, ăn gì cũng thể gọi mang tới.”

Bùi Dữ quanh, nở nụ : “Không cần phiền . Bọn dạo một vòng, cảm nhận khí nơi một chút.”

Quyền Phong thầm suy nghĩ.

Muốn “cảm nhận khí căn cứ”? Chẳng là đang đ.á.n.h giá xem nơi đáng để ở lâu dài ?

Nghĩ tới đây, cảm thấy vui. Vậy chẳng là họ đang cân nhắc chuyện định cư ở căn cứ Vị Lai ?

Quyền Phong gật đầu, “Được thôi, mấy mới đến còn lạ nước lạ cái, hôm nay để hướng dẫn viên một ngày, dẫn mấy tham quan kỹ một chút.”

Với phận của Bùi Dữ, đích Quyền Phong dẫn cũng hợp lý, nên từ chối.

Mọi cùng bộ tới khu phố chính đang nhộn nhịp.

Trên đường , Quyền Phong âm thầm vài chỉ thị, yêu cầu đảm bảo an ninh trật tự trong căn cứ hôm nay: để xảy đ.á.n.h , tranh cướp đồ ăn; mỗi con phố đều hàng quán mở bán, buôn gì cũng .

Cố Dư – phụ tá đắc lực của gần đây tất nhiên cũng nhận chỉ thị .

Lúc đó cô đang bánh kem cho Ôn Xu, chỉ liếc qua là sai quyền bám theo nhóm của Quyền Phong.

Dọc đường, mùi đồ ăn thơm phức lan tỏa khắp nơi, nhưng mỗi quầy chỉ bày vài món nhỏ, thường chỉ 2–3 phần để khách nếm thử.

Ôn Xu thèm đến chảy nước miếng, mắt khắp nơi.

“Bùi Dữ!” Cô kéo tay , ánh mắt long lanh về một quầy hàng phía . “Em ăn cái !”

Bùi Dữ ngẩng lên : “Là món thịt thỏ cay ?”

Quyền Phong ở bên cạnh giới thiệu: “Bình thường dân dễ gì ăn thịt. Quầy hàng đó do chính phủ căn cứ mở, đảm bảo về mặt an thực phẩm.”

Thấy Ôn Xu thật sự thèm, Bùi Dữ tiến đến mua cho cô một phần thịt thỏ.

Những món ăn vặt ở đây thường nhỏ, ăn cho mùi là chính, đủ để no bụng.

Tiêu Dã cũng mua một phần, ăn một phát là hết sạch.

Ôn Xu c.ắ.n một miếng, cay tới lè lưỡi, bèn đưa miếng còn cho Bùi Dữ.

“Cay quá!”

“Uống nước .” Bùi Dữ mở bình nước mang theo, đưa cho cô. “Đừng ăn cay nữa, em mới hết ho mà.”

Quyền Phong lúc mới để ý thì Bùi Dữ vẫn đeo theo bình nước to màu đỏ trắng đan xen lưng…

“Không lẽ ông yêu đương mờ lý trí luôn ...” nghĩ thầm.

Xung quanh nhiều sống sót qua , nhưng ai cũng giữ cách với nhóm của họ.

ai nhận Bùi Dữ và những cùng, nhưng tất cả đều mặt Quyền Phong, nên mỗi khi nhóm họ bước đến , đám đông đều tự động tránh , nhường đường.

Ánh mắt đ.á.n.h giá cũng ngừng dõi theo.

Thỉnh thoảng, Ôn Xu bắt gặp ánh mắt khác, họ lập tức cúi đầu tránh né.

Thấy tay họ đeo dây màu khác , cô tò mò hỏi: “Sao ai cũng đeo dây tay ? Màu cũng giống ?”

Quyền Phong giải thích: “Đó là ký hiệu phân biệt dị năng. Dây đỏ là hệ hỏa, dây xanh là hệ thủy. Dây xám là thường.”

Nhìn quanh một lượt, gần như thấy thường nào. Nếu thì cũng cắm đầu thật nhanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-266-tham-quan-khu-an-vat.html.]

Trong đống hàng ăn, cũng chỉ 2–3 quầy là do thường bán.

Không để họ hiểu lầm, Quyền Phong bổ sung: “Gần đây căn cứ mới bắt đầu tuyển sống sót dị năng, nên lượng còn ít. chế độ phúc lợi thì tệ.”

Cố Cẩn Hành xong, liếc sắc mặt xung quanh, trong lòng đ.á.n.h giá: câu của Quyền Phong... thiếu chân thật.

Cả nhóm dọc từ cuối phố tới đầu đường, ngược về. Đồ ăn phong phú lắm, nhiều món lặp .

Ôn Xu ăn thử mấy món, thấy hương vị bình thường, cảm thấy khá thất vọng.

Cứ nghĩ sẽ nhiều món ngon lạ miệng, ai ngờ bằng đồ Cố Cẩn Hành .

Bùi Dữ hỏi: “Xu Xu mệt ?”

Ôn Xu gật đầu, nhỏ giọng: “Không vui lắm, đồ ăn cũng ngon.”

Bùi Dữ , bế cô lên, sang Quyền Phong: “Ngoài khu ăn vặt , còn chỗ nào đáng tham quan nữa ?”

Quyền Phong liếc đồng hồ, : “Trong căn cứ, ngoài khu hành chính, còn bệnh viện và viện nghiên cứu đang trong quá trình thiện.”

“Các hứng thú thì dẫn xem thử?”

Bùi Dữ: “Được.”

Ba khu khá xa , trong đó viện nghiên cứu là hẻo lánh nhất.

Quyền Phong dẫn cả nhóm tham quan khu văn phòng , đến bệnh viện, cuối cùng mới tới viện nghiên cứu.

Căn cứ Vị Lai bên ngoài vẻ cũ kỹ, nhưng thực lực thể xem thường. Trong các căn cứ hiện , hiếm nơi nào bệnh viện viện nghiên cứu như ở đây.

Căn cứ chính phủ còn kịp thiện ở thành phố Kim Bảo, nên tạm thời tính.

Sau khi một vòng, cả nhóm cũng nắm cái tổng thể về căn cứ Vị Lai.

Dễ thấy là Quyền Phong nghiêm túc trong việc xây dựng căn cứ.

Tuy nhiên, mâu thuẫn giữa các nhóm trong căn cứ khá rõ ràng. Trình độ văn minh của cư dân thấp, căn cứ mang nét “thô ráp” và “đầy cạnh tranh”.

Lúc dạo khu ăn vặt, Bùi Dữ quan sát kỹ biểu cảm của bán và mua.

Nếu là dị năng giả hệ công kích đến mua đồ, bán sẽ tỏ cung kính, hỏi gì đáp nấy. Đặc biệt ở những quầy của chính phủ căn cứ, thậm chí còn âm thầm cho thêm phần.

Ngược , với thường hoặc dị năng hệ phụ trợ, bán tỏ thái độ lạnh nhạt, hờ hững.

Chuyện cho thấy hệ thống phân tầng nơi đây rõ ràng. Chế độ ưu đãi công bằng, mức độ cạnh tranh cao.

Tóm , nơi thích hợp để họ định cư lâu dài.

Đặc biệt là Ôn Xu – một dị năng giả hệ thủy, nếu ngoài mua đồ mà sắc mặt khác, thậm chí xem thường thì thể chấp nhận .

“Dạo hôm nay cũng đủ .” Bùi Dữ , “Bọn xin phép về . Cảm ơn Quyền thủ lĩnh dẫn bọn một vòng.”

Trên mặt Quyền Phong lộ rõ cảm xúc, chỉ gật đầu: “Không gì. Lần ghé thì sẽ tiện hơn nhiều. việc xử lý, để Cố Dư đưa mấy về.”

Bùi Dữ gật đầu: “Được.”

Họ về hướng bãi đỗ xe, Cố Dư cũng nhanh chóng đến nơi, nhận lệnh từ Quyền Phong.

“Cố Dư, cô đưa Bùi về an , hiểu chứ?”

“Biết . Anh việc .”

Sau khi Quyền Phong rời , Cố Dư dẫn cả nhóm xe. Trên đường, dù chuyện , nhưng vì xung quanh vẫn còn nhiều sống sót, nên đều giữ im lặng.

 

Loading...