Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 265: Căn Cứ Vị Lai Đến Trước

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:20:26
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Dư : [Vận xui của Quý Ngộ Phong cũng nhẹ, đúng lúc gặp trận mưa đá khi đang ở công trường, trúng tay nên thương. Bên đó giờ thì tạm ngừng bộ thi công.]

Bây giờ bên Quý Ngộ Phong đúng là hỗn loạn như nồi cháo.

Tiêu Dã nghĩ tới tình cảnh lúc đó mà còn thấy sợ: “May mà lúc đó bọn còn đang ngủ, bình thường cũng thói quen ngoài chạy bộ buổi sáng.”

Mưa đá vẫn dứt, tình hình ngày càng nghiêm trọng hơn.

Số thương ở căn cứ Vị Lai liên tục tăng, vì thời tiết ở nhà, việc trồng rau, trái cây đồ đạc trong nhà đều hư hại ở mức độ khác .

Sau khi nhận tin từ Cố Dư, ai cũng bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về trận mưa đá bất ngờ .

Ban đầu còn định chơi game giải khuây, giờ chẳng còn tâm trạng nào mà chơi nữa.

Bùi Dữ đơn giản lấy tinh hạch , đặt lên bàn : “Thôi tăng cấp dị năng .”

cũng rảnh, thà tranh thủ cải thiện bản , còn những chuyện bên ngoài loạn thế nào thì cũng liên quan gì đến họ.

Ôn Xu bế Tiểu Bình Quả lên, đặt lên đùi vuốt ve một lúc bắt đầu hấp thụ một viên tinh hạch.

Tiểu Bình Quả hiểu mấy đang gì với mấy viên pha lê , tò mò chạy tới lắc thử một viên. Bị Ôn Xu vỗ nhẹ lên đầu, nó nhảy xuống sofa, chạy đến chân Cố Cẩn Hành, chờ bế lên thì tiếp tục lắc viên tinh hạch .

Cố Cẩn Hành ngăn , để nó rớt tinh hạch xuống đất, viên đó còn lăn hai vòng.

Cố Cẩn Hành ấn nó , vỗ nhẹ hai cái, mới thả thì Tiểu Bình Quả nhanh chóng c.ắ.n tay một cái chạy biến về phía Ôn Xu.

“Em đúng là nghịch lắm đấy, Tiểu Bình Quả.” Ôn Xu xoa đầu nó, đặt viên tinh hạch mặt nó: “Nè, cái cho em.”

Tiểu Bình Quả kêu một tiếng, ngửi ngửi tinh hạch ôm lấy c.ắ.n một miếng.

Trận mưa đá tuy vẻ kinh hoàng nhưng thực chỉ kéo dài tới trưa là ngớt. Chiều đến, bầu trời trong xanh tì vết, sáng nay mưa đá.

Thấy thời tiết , Quý Ngộ Phong đội mũ xong liền vội đến công trường xem tình hình thương tích của .

Chính phủ cũng cử một đội y tế đến hỗ trợ, nhưng t.h.u.ố.c men đem theo nhiều, nên họ thương lượng với căn cứ Vị Lai để đổi lấy.

Thế nhưng, t.h.u.ố.c men món dễ trao đổi, với một căn cứ lớn, nó thậm chí còn quý hơn cả lương thực. Nói cách khác, thương lượng gì nhiều.

Những thương nặng thì chỉ thể băng bó cầm m.á.u tạm thời, t.h.u.ố.c kháng viêm, t.h.u.ố.c giảm đau đều đủ.

Còn những dị năng và vẫn còn khả năng hành động thì ưu tiên điều trị hơn.

Trận mưa đá khiến họ mất khá nhiều nhân lực, Quý Ngộ Phong buộc xin thêm hỗ trợ từ căn cứ chính phủ.

Phía nam cũng đang quá tải, nên quyết định điều động 10.000 tới đây bằng máy bay. Phần lớn là lao động, chỉ một ít là cấp cao của căn cứ, còn già, trẻ nhỏ, bệnh tật thì vẫn chờ căn cứ xây xong mới thể chuyển đến.

Còn việc họ thể chờ đến lúc đó , thì còn là điều căn cứ cần quan tâm nữa.

Quý Ngộ Phong với tư cách là quản lý cấp cao nhất hiện tại, chỉ trấn an dân, mà còn đưa phương án bồi thường hợp lý cho những thương, bận đến mức thở nổi.

Không chỉ bận, bên căn cứ Vị Lai cũng đang tất bật kém.

Cố Dư gần như chạy khắp căn cứ Vị Lai, còn tranh thủ một chuyến tới căn cứ Vi Lai. Sáng trưa đều kịp ăn cơm, bận rộn từ sáng tới tối để thống kê thiệt hại.

Thiệt hại lớn nhất là rau củ, vì trồng ngoài trời nên hầu hết cây trồng đều hư hại ở mức độ khác .

Nói cách khác, trừ nhóm Bùi Dữ thì ai cũng đang tất bật.

Chính vì quá bận rộn nên cả Quyền Phong và Quý Ngộ Phong cũng rảnh để quan tâm tới nhóm của họ.

Phải đợi đến khi Quyền Phong thời gian rảnh thì sự kiện mưa đá cũng qua một vòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-265-can-cu-vi-lai-den-truoc.html.]

Lần Quyền Phong đến là để mời cả nhóm tham quan căn cứ Vị Lai.

Hôm nay là kỷ niệm một năm thành lập căn cứ Vị Lai. Quyền Phong vốn m.á.u mặt, nên quyết định cho tất cả nhân viên nghỉ một ngày, còn tổ chức cả lễ hội ẩm thực nữa.

Giá đồ ăn trong lễ hội sẽ rẻ hơn so với bình thường một chút.

Tổ chức một lễ hội lớn với giá rẻ như thực sự là một khoản lỗ nhỏ với căn cứ.

cuối cùng vẫn thực hiện – chỉ vì một câu của Cố Dư.

Chỉ cần là lễ hội ẩm thực, Ôn Xu chắc chắn sẽ quan tâm.

Mà nếu Ôn Xu quan tâm, thì Bùi Dữ theo?

Tuy là như , nhưng khi Quyền Phong tới, tâm trạng vẫn hồi hộp và phức tạp.

Càng là dị năng giả mạnh, càng dễ dàng yêu đương.

Anh bản thì chẳng yêu ai, còn các cấp cao khác thì yêu cũng chỉ là chơi cho vui thôi.

Lúc Cố Dư đề xuất ý tưởng , còn tưởng cô stress đến mức bậy, suýt nữa kéo cô khám bác sĩ tâm lý.

“Em ?” Bùi Dữ sang Ôn Xu, “Nếu thì .”

Ôn Xu giờ khỏi ho , mấy ngày nay cũng còn ho nữa, nhưng vẫn giữ chế độ ăn thanh đạm.

Nghe thấy hai chữ “ẩm thực”, Ôn Xu lập tức sáng mắt, gật đầu thật thà: “Đi chứ!”

Bùi Dữ liền gật đầu với Quyền Phong: “Vậy thôi.”

Quyền Phong bất ngờ, theo bản năng Ôn Xu thêm vài : “Ngồi xe , chở.”

Trước cứ tưởng Cố Dư linh tinh, ai ngờ là nghiêm túc thật.

Bốn một mèo, cộng thêm Quyền Phong là đủ chỗ .

Mọi thu dọn sơ qua, theo Quyền Phong lên xe đến căn cứ Vị Lai.

Khoảng nửa tiếng khi họ rời , Quý Ngộ Phong cũng đến nơi, thấy cổng đóng kín thì tới trễ.

Trên đường tới căn cứ Vị Lai, Tiêu Dã lái xe, Cố Cẩn Hành bế Tiểu Bình Quả ghế phụ, còn phía .

Trên đường , Quyền Phong dựa bàn phía , trong lòng chợt nhận cố gắng, mà là nỗ lực sai hướng.

Căn cứ Vị Lai cách chỗ nhóm Bùi Dữ vẫn còn khá xa, chạy xe hơn hai mươi phút thì thấy biển hiệu “Căn Cứ Vị Lai” thật to phía .

Bốn chữ “Căn Cứ Vị Lai” lớn và hoành tráng, sơn màu xanh dương, nổi bật bức tường xám.

Hai bên cổng lính gác, thấy xe Quyền Phong thì lập tức cho qua, còn tất cả nhân viên đều hai bên cúi đầu chào nghiêm chỉnh.

Tiêu Dã lái xe lẩm bẩm trong bụng:

“Gã Quyền Phong cũng hưởng thật đấy.”

Không trách bình thường tỏ vẻ, hậu thuẫn như thế, kiêu căng cũng là chuyện dễ hiểu.

Xe thẳng căn cứ Vị Lai, hai bên đường vô cùng náo nhiệt.

Các quầy ăn vặt bày khắp nơi, sống sót đem tinh hạch theo bên , dắt theo bạn bè, dạo phố. Mỗi xe chạy tới là họ nhanh chóng tránh đường.

 

Loading...