Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 264: Mưa Đá

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:20:25
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía chính phủ vốn dự tính sẽ đưa một nhóm sống sót đến nơi trong tháng, nhưng do thời tiết quá , máy bay thể bay tới, nên kế hoạch trì hoãn.

Phía Nam vẫn đang mưa ngớt, nhiều thiệt mạng vì thời tiết khắc nghiệt.

Nghĩ đến đây, Bùi Dữ bỗng nhớ hai tháng , Hà Văn Hi còn liên lạc với nữa.

Bùi Dữ suy nghĩ một lúc, nhắn tin hỏi Quý Ngộ Phong:

Miêu: [Anh quen ai tên Hà Văn Hi ?]

Có lẽ Quý Ngộ Phong đang tăng ca, nên trả lời nhanh:

Quý Ngộ Phong: [Không quen, nhưng thể để ý giùm. Người quen của ?]

Miêu: [Kẻ thù.]

Thấy hai chữ đó, vẻ mặt Quý Ngộ Phong lập tức trở nên nghiêm túc.

Bởi vì, nếu là kẻ thù của Bùi Dữ, thì đó chính là “món quà” mà họ thể dâng lên cho .

Đây là cơ hội .

Quý Ngộ Phong: [ mạo hỏi, đây là kiểu kẻ thù “một mất một còn” đúng ? Nếu đúng thì sẵn lòng giúp xử lý.]

Bùi Dữ khẽ gõ lên màn hình bằng ngón tay, ánh mắt cụp xuống.

Tới nước , cũng nhất thiết tự trả thù nữa. Dù thì... giờ những điều quan trọng hơn cả sự báo thù.

Tuy , Bùi Dữ cũng định để minh mang ơn khác vì chuyện , nên thẳng .

Miêu: [Trước tiên cứ tìm , tính tiếp.]

Trước cả khi Bùi Dữ nhắn , Quý Ngộ Phong âm thầm đưa tên Hà Văn Hi danh sách truy nã cấp cao nhất.

Chỉ vài phút , cái tên đó chính thức trở thành nhiệm vụ đặc biệt ưu tiên hàng đầu của tổ hành động, kéo dài trong một thời gian ngắn.

Quý Ngộ Phong: [Ok, sẽ dốc sức tìm . Bên căn cứ mới của chúng đang ảnh hưởng bởi thời tiết đột biến nên tiến độ chậm . Chắc hai tháng nữa, chúng sẽ mời các sang chơi.]

Hai căn cứ lớn đều sốt sắng mời Bùi Dữ qua thăm, như thể ai mời thì đó thắng.

Phải rằng họ xây căn cứ cứ như đang thi sống c.h.ế.t , ngày nào cũng trợn mắt lăn việc, khuân gạch, xây tường, trộn xi măng.

Mưa gió cản họ, nửa đêm cũng nghỉ.

Trước đây lúc trời mưa, bên căn cứ Vị Lai thì ngại c.h.ế.t, đội mưa . Còn bên phía căn cứ chính phủ thì tất cả vẫn kiên trì bám trụ.

Với tinh thần việc kiểu “ cần mạng”, tốc độ xây dựng mà chậm ?

Sau khi tán gẫu xong, Bùi Dữ vẫn ngủ , định lướt điện thoại tiếp thì một bàn tay từ bên cạnh duỗi , đập nhẹ lên màn hình che mất ánh sáng.

“Anh còn ngủ?” Ôn Xu mở mắt , giọng ngái ngủ, mềm nhũn, “Lại đây ôm em nè.”

Không ôm “mèo con” thì “mèo con” lạnh lắm.

Bùi Dữ thấy thì còn tâm trí nghịch điện thoại, tắt máy luôn, ôm bé mèo nhỏ nũng trong lòng mà dỗ giấc ngủ.

Anh cứ nghĩ cơn mưa hôm nay cũng như những , chỉ là mưa lớn một chút sẽ qua.

Ai ngờ sáng hôm , trời kịp sáng rõ thì từng trận mưa đá ào ào rơi xuống.

Bùi Dữ lập tức bật dậy, định lao cứu đàn gà, dê và cả đám cây cối sân thượng.

đầu thấy bé “heo con” bên cạnh vẫn ngủ say như c.h.ế.t, liền tạm gác ý định đó.

Đây là lúc thấy rõ giá trị của đồng đội.

Ngay khi Bùi Dữ còn đang do dự, Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành quăng chăn lao ngoài. Một chạy lên sân thượng, xuống sân .

Chưa kịp thở phào thì thấy chỗ ban công gió thổi rụng mấy chậu hoa, liền vội vàng bò dậy cứu cây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-264-mua-da.html.]

Anh bê hết đống chậu hoa trong nhà xong thì Ôn Xu tỉnh dậy.

Không gọi dậy, mà là… lạnh quá nên tỉnh!

Gió lạnh từ ban công thổi như đang nhét đá lạnh .

Chưa kịp định hình, tiếng mưa đá rơi ầm ầm ngoài trời khiến cô tỉnh hẳn.

“Trời ơi, đang mưa đá ?” Ôn Xu tò mò hỏi.

“Ừm.” Bùi Dữ thấy cô tỉnh thì hỏi, “Em xem ?”

“Muốn!”

Bùi Dữ rửa sạch tay giúp cô mặc quần áo, đeo vớ và dép bông.

“Thời tiết thế mà mưa đá thì cũng hiếm gặp,” Bùi Dữ bế cô ban công, chỉ tay xuống sân, “Em xem kìa, mấy viên đá to cỡ quả trứng luôn. Mưa đá thì nên ngoài , dễ thương lắm.”

Ôn Xu gật đầu, “Em mà!”

Cô áp mặt lên cửa kính, chăm chú mấy viên đá hỏi: “Có giữ ?”

“Không ,” Bùi Dữ gõ nhẹ lên đầu cô, “Dơ lắm. Nếu em chơi đá lạnh, để trời ấm hơn bảo Cẩn Hành với Tiêu Dã tạo đá cho em chơi.”

Ôn Xu chỉ tò mò hỏi thôi, cũng đòi chơi nữa. “Ừm.”

Xem một lúc, Bùi Dữ bế cô xuống lầu.

Dưới phòng khách, Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành mặt. Quần áo hai mặc rối tung rối mù, Cố Cẩn Hành mang hai chiếc vớ cùng đôi, Tiêu Dã còn tệ hơn, khăn quàng cổ quấn cổ, vớ giày mỗi bên một kiểu.

Trông khá… thảm.

Ôn Xu trốn lưng Bùi Dữ khúc khích, “Hai mặc đồ kiểu gì ?”

Cố Cẩn Hành ngại, kéo ống quần, “Vội quá nên chạy sân bắt gà, đuổi dê.”

“Anh cũng !” Tiêu Dã lôi cái quần đang vắt cổ xuống, vò thành cục, “Nghe tiếng là mưa đá ! Vừa mở mắt túm đại quần áo mặc . Cái khăn quá giống cái quần nên mới !”

Dù họ nhanh, nhưng vẫn tránh khỏi thiệt hại.

Có hai con dê mưa đá đập rách đầu, chảy máu. Nhà gỗ hư hỏng nhẹ. Nặng nhất là hai chậu cây nhất sân thượng mưa đập nát.

“Không ,” Bùi Dữ , “Trồng . Hai đá trúng ?”

Tiêu Dã vênh mặt: “Tất nhiên là ! né như thần long, mưa đá đuổi kịp!”

Câu chỉ Ôn Xu thấy ngầu, hai còn im luôn, sợ lây bệnh khùng.

Hôm nay kẹt trong nhà vì mưa đá, ai cũng dậy sớm. Nghĩ tới nghĩ lui, quyết định nấu bữa sáng ngon một chút.

Mọi khi thường ăn bánh bao, bánh mì hấp. Hôm nay hoành thánh.

Ôn Xu ăn cay, sợ cô thèm nên dọn hoành thánh nước trong để ăn cùng cô.

Tiêu Dã thì thỉnh thoảng lén bếp ăn một bát ớt cay, giả vờ ăn đồ nhạt như bình thường.

Tuy hành động rõ ràng , mà Ôn Xu phát hiện nào.

Sau bữa sáng, cả nhóm xuống ghế sofa thì nhận tin nhắn từ Cố Dư:

Cố Dư: [Hôm nay đừng ai khỏi nhà. Mưa đá mạnh, dày đặc và diện rộng.]

Cố Dư: [Phía Quý Ngộ Phong hơn 20 c.h.ế.t vì đá rơi trúng, hơn 100 thương, trong đó hơn chục chấn thương đầu, mất m.á.u nhiều mà c.h.ế.t luôn.]

Căn cứ Vị Lai bệnh viện, nhưng thể mở cửa miễn phí cho bên Quý Ngộ Phong, vì họ là phe đối lập.

Vậy nên, những thương nặng, nếu thể chất yếu hoặc trúng chỗ hiểm thì khả năng cao là qua khỏi.

 

Loading...