Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 263: Trận Mưa Bất Ngờ

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:20:24
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa dứt lời, bên ngoài sân lập tức vang lên tiếng động. Lờ mờ còn thấy giọng Cố Dư.

Cố Cẩn Hành lập tức mở cửa. Cửa mở , đập mắt là cảnh sân rực lửa, lũ chuột đang hoảng loạn chạy tán loạn khắp nơi.

“Chít chít chít ——”

Cố Dư bước sân, chỉ khoanh tay cổng sắt, ánh lửa hắt lên khuôn mặt, ánh mắt cô bình thản đến lạnh lùng.

Phía Cố Dư là một đàn ông dị năng hệ hỏa, vóc dáng cao to như gấu, lặng lẽ lệnh, chỉ đ.á.n.h đó.

Ngọn lửa bùng lên dữ dội, lũ chuột như thủy triều tan rã, nhưng thương vong thì nặng nề.

Sau khi thấy tình hình , Cố Dư thu hồi dị năng.

Mặt đất trong sân cháy đen hết cả, nhưng Cố Dư kiểm soát lửa , lan đến hành lang khu vực nuôi gà.

Trên mặt đất, xác chuột la liệt, cháy đến cháy sém, thậm chí còn bốc mùi khét như đồ nướng.

Ôn Xu gọi lớn:

“Cố Dư!”

Cố Dư cô, vẫy tay:

“Trong nhà chắc con nào chạy nhỉ? Cần chị giúp tiếp ?”

“Không cần ,” Ôn Xu liếc xác chuột đất, vài con vẫn c.h.ế.t hẳn, “Chị xử lý hết !”

Cố Cẩn Hành định mở cửa cho cô , nhưng Cố Dư vẫy tay ngăn .

“Trễ , chơi nữa . Không chuyện gì thì về đây.”

Ôn Xu ngoan ngoãn dặn:

“Vậy chị đường cẩn thận nha.”

“Ừ, Xu Xu ngủ ngon nhé.”

Sau vụ , bầy chuột chắc sẽ dám bén mảng đến đây thêm một thời gian nữa.

Sân đầy xác chuột, cần dọn sạch. Tiêu Dã vội vàng chạy từ sân thượng xuống.

“Sân thượng cả,” Tiêu Dã cầm chổi, “ xác chuột quăng bây giờ?”

Bùi Dữ ngăn :

“Để lo.”

Anh dùng dị năng hệ lôi giật sét qua một cái, xác chuột lập tức hóa thành tro.

Sau đó chỉ cần quét dọn là xong.

Dọn sạch sân xong, phòng tắm rửa ngủ.

Ôn Xu tắm xong bước ngoài, lạnh đến phát run, liền nhào lòng Bùi Dữ.

“Lạnh quá …”

Trong nhà hai máy sưởi, nhiệt độ với Bùi Dữ thì nóng, nhưng với Ôn Xu thì vẫn thấy lạnh.

Bùi Dữ thậm chí mặc áo, nóng hầm hập, thế nên mỗi Ôn Xu tắm xong đều thích ôm , như ôm lò sưởi di động .

Anh bế cô lên giường, tháo khăn lau đầu giúp cô.

“Uống tí nước ấm sẽ thấy ấm hơn,” cơ bụng rắn chắc, mềm chút nào, “Lạnh đến ?”

Thật cảm nhận cái lạnh lắm. Người gần như đang toát mồ hôi .

Ôn Xu sờ cơ bụng , gật gù, “Ừm!”

Bị bệnh cũng cái lợi, thể sờ bạn trai thoải mái mà ai gì.

Dạo gần đây, Bùi Dữ chiều cô cực kỳ. Trừ chuyện ăn uống thì việc khác đều nhường cô hết.

“Bé mèo hư, đừng nghịch nữa,” nhẹ nhàng.

cô chẳng thèm để tâm.

lúc đó, ngoài cửa sổ lóe lên một tia chớp, là tiếng sấm đùng đoàng.

Gió thổi ào ào, cửa sổ rung bần bật.

Gió lùa Ôn Xu run lên.

“Sắp mưa ,” Bùi Dữ cau mày, đặt Ôn Xu lên giường đóng cửa sổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-263-tran-mua-bat-ngo.html.]

Cửa sổ cũng thể đóng kín hẳn, chừa một khe nhỏ để máy sưởi tắt.

Ôn Xu chui chăn, cuộn như cái bánh, che kín như mặc áo .

“Gió mạnh thật,” cô nghĩ ngợi hỏi, “Liệu sắp lốc xoáy ?”

Bùi Dữ bật :

“Chắc , nhưng mưa lớn là cái chắc. Thời tiết lạnh hơn .”

Anh kéo máy sưởi gần giường hơn:

“Cục cưng, em đây hong tóc thêm chút nữa, cẩn thận đừng để cháy tóc nhé.”

“Dạ,” Ôn Xu bọc trong chăn, cố gắng lết gần, “Anh mau tắm , em mệt .”

“Anh tắm nhanh thôi,” Bùi Dữ cầm quần áo nhà tắm.

Lúc tắm, phòng trở nên yên ắng. Ôn Xu hong tóc, nhắn tin trả lời Hà Nguyệt.

Ngoài trời sấm chớp nhưng vẫn mưa.

Hà Nguyệt: [Xu Xu, tụi em nhận lời mời ? Ngày mai căn cứ Vị Lai mời qua tham quan nè.]

Đáng Yêu Tiểu Miêu: [Có chứ, nhưng em đang bệnh nên Bùi Dữ từ chối .]

Hà Nguyệt: [Vậy thì lo giữ sức khỏe nhé, em uống t.h.u.ố.c đều đấy?]

Cả nhóm đều Ôn Xu ghét uống thuốc.

Đáng Yêu Tiểu Miêu: [Uống ! Uống thêm 3 ngày nữa là khỏe, cần t.h.u.ố.c nữa!]

Hà Nguyệt: [Haha quá, đến lúc đó chị ít bánh hoa quế mang qua cho em ăn.]

Mắt Ôn Xu sáng rực, l.i.ế.m môi một cái.

Đáng Yêu Tiểu Miêu: [Quá tuyệt!]

Hai tám chuyện thêm một chút dừng.

Vừa lúc đó, Bùi Dữ cũng tắm xong bước .

Anh vẫn mặc áo, phòng quá nóng, lấy khăn khác lau tóc cho Ôn Xu. Xong đấy thì cùng lên giường ngủ.

Nửa đêm, cơn mưa lớn đổ xuống, sấm sét như trong phim hành động, mưa rơi xối xả, gió thổi cây cối xào xạc rung động.

Về khuya, nhiệt độ tụt sâu, ai cũng lạnh mà tỉnh dậy.

Bùi Dữ mặc áo khi ngủ nên tỉnh mặc thêm đồ, kéo chăn lông đắp thêm, còn bật thêm một máy sưởi.

Ôn Xu cũng lạnh tỉnh, cuộn chăn của Bùi Dữ, mơ màng tìm thấy , đành mở mắt .

Bùi Dữ cúi hôn lên trán cô, nhét túi nước nóng lòng cô:

“Anh mang chăn cho Tiêu Dã với Cẩn Hành, Xu Xu chờ chút nhé.”

Ôn Xu ngáp dài, thì thầm:

“Về nhanh nha…”

“Ừm, nhanh thôi.” Anh xoa đầu cô rời khỏi phòng.

Không Bùi Dữ ôm, Ôn Xu thấy thiếu thiếu, ngẩn trần nhà.

Có lẽ sắp tuyết rơi.

Có thể tuyết cùng .

Bùi Dữ để cô đợi lâu, mang chăn và máy sưởi cho hai xong thì vội vã về.

Anh cởi áo khoác, sưởi một lát leo lên giường.

Vừa xuống, Ôn Xu liền rúc .

Không lâu , cô ngủ ngon lành.

Chuyện ngủ, cô chẳng bao giờ cần dỗ.

Bùi Dữ tỉnh nhưng ngủ , lấy điện thoại xem tin tức.

Quyền Phong và Quý Ngộ Phong đều nhắn cho , thời tiết thế chắc chắn sẽ tuyết rơi. Căn cứ Vị Lai cũng sẽ gửi thêm vật tư giữ ấm.

Tin từ Quý Ngộ Phong còn bao gồm cả một thông tin từ phía chính phủ.

 

Loading...