Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 254: Nói Linh Tinh

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:20:15
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làn da siêu mịn, gương mặt xinh xắn, sống mũi nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn long lanh màu hổ phách, hàng mi cong vút, bàn tay thon dài…

Sao thể gom hết mấy đặc điểm đáng yêu một chứ?

Đã còn đúng gu đến lạ.

Ôn Xu phát hiện cô gái đang , liền đầu , nháy mắt khó hiểu cũng chăm chú .

Tiểu Lâm bối rối cúi mắt xuống ngay lập tức, ngại dám thẳng.

“Người dị năng hệ thủy thì cần ,” Bùi Dữ rót một ly nước cho Cố Dư, “ hệ hỏa thì dùng đấy.”

Cố Dư ly nước đưa qua, sững .

liếc mắt Ôn Xu như đang thầm hỏi: Chẳng lẽ là Xu Xu giúp ?

Nếu thì thái độ của Bùi Dữ hôm nay thật sự bất ngờ.

Cái ly nước uống mà thấy ... run.

Cố Dư tiếp, “Ngoài , hai đàn ông phía sức khỏe , việc nặng. Đây cũng là do căn cứ chỉ định để thuận tiện hỗ trợ.”

“Anh ơi!” Ôn Xu đầu gọi Bùi Dữ, “Chúng bây giờ cần cắt cỏ và bắt giun, đúng ?”

Bùi Dữ xoa đầu cô, “ .”

Rồi sang với Cố Dư, “Giờ nhiều việc cần sức lực. Cứ cho họ ruộng cỏ, bắt giun là .”

“Được.” Cố Dư gật đầu, “Đem quà .”

Hai đàn ông đặt bốn túi quà lên bàn .

Cố Dư lịch sự : “Trong là tinh hạch để bổ sung năng lượng và tiến hóa, kèm theo mỗi túi còn một cân gạo với một cân bột. Đây là quà mà lãnh đạo Quyền của căn cứ dặn gửi tặng .”

Bùi Dữ liếc , chỉ : “Cảm ơn.”

Sau đó, Cố Dư dẫn ba dị năng ruộng phân công công việc.

Tiêu Dã từ sớm thấy tiếng động, nhưng vì đang cá nên ám mùi, đành nhịn đến khi họ mới ló mặt .

“Sao !” Tiêu Dã phấn khích hỏi, “Thật sự là cắt cỏ ?”

Bùi Dữ “ừ” một tiếng: “Lát nữa Cố Dư và một cô gái nữa sẽ giúp nấu cơm.”

Lao động miễn phí, tận dụng thì phí quá.

Khoảng mười phút , Cố Dư cùng với Tiểu Lâm.

Vừa về tới, Cố Dư liền bếp hỗ trợ nấu ăn.

Tiểu Lâm việc gì , sợ đuổi nên âm thầm cầm khăn bắt đầu lau dọn.

Thấy Cố Dư bếp, Ôn Xu vài phút cũng theo.

“Chị Cố Dư!” Ôn Xu mắt sáng rỡ, cúi đầu lấy một nắm kẹo từ túi, “Tặng chị hết luôn!”

Tiêu Dã kêu lên: “Ơ kẹo sữa em thích nhất ?”

Cố Dư thả một ngọn lửa nhỏ đáy nồi, : “Cảm ơn Xu Xu, nhưng chị hảo ngọt lắm, em giữ mà ăn.”

“Vậy chị ăn trái cây ?” Ôn Xu ghé sát , thì thầm, “Quà chị tặng em hôm em thích lắm.”

Cố Dư đáp: “Chị ăn, miễn em thích là .”

Nói xong, Cố Dư liếc phòng khách, kéo Ôn Xu một góc.

khẽ: “Xu Xu, chị tặng quà, Bùi Dữ thật sự thích ?”

“Ừm ừm!” Ôn Xu giơ tay cho chị xem chiếc nhẫn, “Anh bảo em đeo đấy, còn tự cũng đeo nữa cơ!”

Thì .

Bảo hôm nay vẻ dễ chịu hơn hẳn, hóa vì món quà đúng ý.

Cố Dư nhướng mày, véo nhẹ má Ôn Xu, “Trong bếp chán lắm, em ngoài chơi .”

Má mềm thật, đáng yêu ghê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-254-noi-linh-tinh.html.]

Giống như một bé mèo nhỏ .

Trong khi hai đang thì thầm trong góc, Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành cũng lặng lẽ né qua một bên để họ gian riêng.

em còn chuyện hỏi chị nè!” Ôn Xu nghĩ nghĩ hỏi, “Chị từng chuyện gì đó về Trần Mộng Mộng , là ?”

Câu đó… hình như ý bảo chơi với Mộng Mộng cũng nguy hiểm gì gì đó?

Ôn Xu nhớ rõ, nhưng Cố Dư thì còn nhớ.

Cố Dư : “Ý chị là em còn nhỏ, đôi khi thể vô tình gây rắc rối cho em. Tuy giờ hai nhà là hàng xóm, nhưng nhất đừng ở một với các cô gái bên nhà đó, hiểu ?”

“Em ,” Ôn Xu nhét thêm mấy viên kẹo túi chị, “Em vẫn thích ở cạnh Bùi Dữ hơn.”

Cố Dư nhướng mày: “Câu mà em với Bùi Dữ, chắc ảnh vui lắm đấy.”

Không đời nào.

Nếu , thể nào tối nay ảnh cũng đòi ôm hôn cô mất.

“Xu Xu,” Bùi Dữ gọi từ phòng khách, “Tiểu Bình Quả đang tìm em đó, mau .”

Cố Dư đẩy cô cửa, “Đi .”

Ôn Xu ban đầu còn định hỏi thêm mấy chuyện, nhưng Bùi Dữ gọi thì quên sạch.

Ra tới chỗ sofa, mới thấy Tiểu Bình Quả ngoan ngoãn một góc ngủ, tìm cô gì cả.

Ôn Xu phồng má, liếc Bùi Dữ: “Anh linh tinh.”

“Anh ,” Bùi Dữ điềm nhiên lấy hai hộp đồ ăn, “Nó đúng là đang tìm em. Cũng sắp tới giờ ăn trưa , em cho Tiểu Bình Quả ăn hả?”

Bếp đầy mùi dầu mỡ, gì vui .

Ôn Xu thấy mặt chút tội nào, cũng đành tin, gọi Tiểu Bình Quả ăn.

Cố Dư lâu. Khi cơm nước xong xuôi, cô và Tiểu Lâm đồng phụ cắt cỏ.

Tiêu Dã: “Tưởng cô sẽ ở ăn cơm chứ.”

Cố Cẩn Hành: “Ở với tụi quá hòa hợp, chắc cho cô .”

Không chừng còn nữa kìa.

Lần Cố Dư đến, ngoài nhiệm vụ bên phía Bùi Dữ, thật còn chuyện gặp nhóm Hạ Duệ.

Họ lái đến hai chiếc xe.

Một trong đó là để giao dịch vật tư mà Hạ Duệ và nhóm đề cập tối qua.

Tầm đầu giờ chiều, Cố Dư tìm Hạ Duệ.

Lần đầu gặp, nhóm Hạ Duệ tỏ cẩn thận, thiện, như sợ Cố Dư sẽ khó họ.

Hà Nguyệt: “Cô Cố, mời .”

“Các sẽ đổi xe lấy vật tư, chuẩn xong hết ?” Cố Dư xuống, gật đầu với Hà Nguyệt, kín đáo quan sát từng một, “Giá cả thì hôm qua cũng , xe cũng mang đến.”

Hạ Duệ: “Chuẩn xong , nhưng mà… thể rẻ hơn một chút ?”

Cố Dư vẫn giữ thái độ nghiêm túc: “Đây là giá thấp nhất theo căn cứ quy định. Giao cho khác, mức giá các mua .”

hề tính phí thêm một xu nào.

Cũng lấy lợi ích riêng.

Chỉ vì thấy nhóm đối xử với Ôn Xu và tệ, nên mới nới điều kiện như .

Cố Dư: “Giá là do căn cứ quy định, nếu đổi ý, các sẽ chịu phí hủy giao dịch.”

Trần Cạnh Chi vội : “Không , sẽ ... Xe ở ? Giờ giao dịch luôn cũng .”

Cố Dư dậy: “Ngay gần nhà các , bên nhà hàng xóm. Cử một cùng nghiệm xe là .”

“Trùng hợp ghê.” Hà Nguyệt cũng dậy, “Chiếc xe vốn là định để bù cho nhóm Xu Xu mà.”

Hạ Duệ: “Vậy để mang vật tư cùng, nếu xe vấn đề gì thì ký nhận luôn.”

 

Loading...