Cố Dư bên đó đang bận, hai trò chuyện thêm vài câu cũng dừng .
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Cố Dư chuẩn rời khỏi tòa nhà văn phòng thì đụng mặt thủ lĩnh căn cứ Vị Lai – Quyền Phong.
Quyền Phong nhướng mày:
“Làm cả đêm luôn ?”
Cố Dư gật đầu:
“Vừa họp xong. Về chuyện hợp tác với Bùi Dữ, định thế nào?”
Quyền Phong nhún vai, giọng thản nhiên:
“Cô gấp ? thấy bên đó cũng chẳng thật lòng hợp tác. Căn cứ của chúng phần lớn là dị năng giả, cô thấy nếu đ.á.n.h thật thì ai thắng ai thua?”
Cố Dư khách khí đáp:
“Gấp là căn cứ chứ . Còn chuyện thể điều bộ dị năng giả chiến , đó mới là vấn đề chính.”
Quyền Phong hỏi :
“Ý cô là dùng hết lực lượng dị năng giả thì mới thắng bọn họ ?”
“Anh đấy, .” Cố Dư thẳng mắt , nhún vai.
Thực cả hai đều hiểu rõ.
Trừ khi bất đắc dĩ, ai tự biến thành kẻ thù của nhóm dị năng hệ lôi như họ. Làm chỉ bất lợi cho căn cứ.
Quyền Phong cô chằm chằm mấy giây, nhíu mày:
“Cô chuyện với với thái độ kiểu đấy hả?”
Cố Dư vẫn dửng dưng:
“Thái độ gì cơ?”
Cố Dư trong bụng nghĩ: “Mặc kệ .”
Nếu còn ở thu thập thông tin và báo thù, cô sớm rời .
Quyền Phong lạnh mặt, bước nhanh lướt qua cô, thêm gì.
Cố Dư chẳng buồn đoán xem đang nghĩ gì, xoay bỏ .
Sau cơn mưa, khí mát mẻ dễ chịu.
Ôn Xu đang dài ghế sofa ăn trái cây xem phim, xem tập trung thì điện thoại của Bùi Dữ để bàn rung lên.
Cô cầm lên xem thì thấy là Trần Cạnh Chi gọi đến.
“Alo, chào .” Ôn Xu lễ phép lên tiếng.
“Có chuyện gì tìm Bùi Dữ ?”
Lúc Bùi Dữ đang cho gà ăn ngoài sân, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã thì dầm mưa ruộng cắt cỏ.
Nuôi dê trong nhà là , phiền nhất là cứ cắt cỏ thường xuyên.
Trần Cạnh Chi bất ngờ vì Ôn Xu bắt máy, nhưng vẫn lịch sự trả lời:
“À, chào cô. Chuyện là thế , tụi hàng tháng đều ngoài thu thập vật tư. Dự định ngày mai sẽ , bên cô tham gia ?”
Ôn Xu suy nghĩ đáp:
“Để hỏi Bùi Dữ báo nhé.”
“Ok, chờ tin.” Trần Cạnh Chi .
Cuộc gọi kết thúc, Ôn Xu liền dậy chạy sân tìm Bùi Dữ.
“Bùi Dữ!”
Anh đang mặc áo mưa, đội mũ, cho lũ gà ăn giun đất. Nghe tiếng gọi thì đầu , thấy là cô thì nhanh chóng để bát giun chuồng cho tụi gà tự giành ăn.
“Sao ?” Anh về phía cô hỏi.
“Trái cây ăn nhiều , em ăn xong là hết đấy.”
“Em ăn hết mà!” Ôn Xu đưa điện thoại cho , “Trần Cạnh Chi gọi, hỏi mai thu thập vật tư cùng họ .”
Bùi Dữ vội cầm, :
“Chờ xíu, cởi áo mưa cái .”
“Em hỏi ?” Bùi Dữ hỏi thêm.
“Chưa ạ. Để em lên nhóm hỏi thử.”
“Ừm.” Bùi Dữ cởi áo mưa và mũ, vò một cục.
“Anh nhà vệ sinh một lát.”
“Ok ok!”
Ôn Xu lên nhóm nhắn tin:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-241-ra-ngoai-tim-vat-tu.html.]
Miêu: [@Trần Cạnh Chi bên định tìm vật tư ?]
Trần Cạnh Chi: [Tụi định sang thành phố bên cạnh. Nơi đó vài chỗ kiểm soát, nên việc thu thập vật tư sẽ tốn thời gian hơn, cũng nguy hiểm hơn. thu hoạch thường khá.]
Đó cũng chính là nơi họ từng sống nên khá rõ tình hình.
Lý do nơi đó kiểm soát là vì nhiều zombie và thực vật đột biến, ảnh hưởng đến sinh hoạt, dễ thu hút động vật đột biến tới.
Trần Cạnh Chi: [Đường cũng khá xa, một ngày một đêm. Nếu bên đồng ý thì mai xuất phát sớm.]
Bùi Dữ rửa tay xong bước , thấy Ôn Xu còn chăm chú tin nhắn.
“Bên đó ?” Anh hỏi.
“Họ bảo sang thành phố bên cạnh, khá xa, mất một ngày một đêm mới đến nơi.”
Bùi Dữ cầm điện thoại xem qua :
“Đi xem thử cũng . Em ?”
“Muốn!” Ôn Xu dí sát xem nhắn tin,
“Anh em đó nha!”
Bé mèo nhỏ chỗ nào cũng cùng.
Bùi Dữ xoa đầu cô, nhắn:
Miêu: [Tập hợp lúc mấy giờ?]
Nhìn phong cách nhắn tin là ngay do Bùi Dữ gửi.
Trần Cạnh Chi: [Trễ nhất là 6 giờ sáng.]
Miêu: [Ok, mai gặp.]
Nhìn thấy tin nhắn phản hồi, cả nhóm bên Trần Cạnh Chi đều thở phào nhẹ nhõm.
Trần Cạnh Ngôn vui vẻ :
“Vậy là . Có bọn họ cùng thì dễ dàng hơn hẳn.”
Dựa một nhóm dị năng mạnh là điều may mắn.
Hạ Duệ gật đầu:
“Cũng may là họ tính toán gì với .”
Nếu đổi là khác, chắc giúp công như .
Hà Nguyệt nghĩ một lúc:
“Vậy để chuẩn chút vật tư mang theo.”
Chuyến kéo dài, an nếu chỉ để vài trong căn cứ nên cả nhóm đều tham gia.
Bên , Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã về đến nhà, Bùi Dữ liền kể chuyện thu thập vật tư.
Tiêu Dã phấn khởi:
“Hay quá! Khoảng cách cũng quá xa.”
Cố Cẩn Hành trầm ngâm:
“Để lập danh sách vật tư cần mang. Không bên đó nhiều zombie .”
Tiêu Dã :
“Chắc chắn chút thử thách. Nếu thì mời bọn cùng?”
Nhóm Hạ Duệ đông , tiêu hao nhiều, nếu dễ thì họ tự . Trong thời kỳ tận thế, phần lớn đều như .
Tuy nhiên, nhóm của Bùi Dữ cũng quen đường xá bên đó, nên chuyến cũng là cơ hội .
Huống hồ, Bùi Dữ còn gian trữ đồ.
Nghe bàn bạc, Ôn Xu nghĩ đến Cố Dư, nhỏ giọng hỏi Bùi Dữ:
“Hay báo cho chị Cố Dư một tiếng?”
Lỡ chị rảnh tới tìm thì gặp.
“Cũng .” Bùi Dữ ngoài trời âm u, bế Ôn Xu lên lầu,
“Để chọn bộ đồ mai mặc cho bé cưng nhé..”
Trận mưa to khó hiểu khiến ai cũng mặc quần dài áo tay dài.
Lên lầu, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã phiền cặp đôi nữa, dắt dê ăn cỏ.
Cố Cẩn Hành :
“Hôm qua xem tin tức, thấy chính phủ chọn địa điểm xây dựng, bắt đầu xây móng .”
Thông tin đó cũng hẳn là chính thức. Là do một sống sót từ căn cứ Vị Lai trong lúc tìm vật tư phát hiện , còn chụp ảnh và video từ xa.
Nhìn ảnh thì thấy nhiều , ai cũng cầm vũ khí, mặt che kín, mặc đồ đen từ đầu đến chân. Nếu cái vòng tay biểu tượng của chính phủ, chắc tưởng là tổ chức khủng bố nào đó luôn.