Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 239: Hai Chiếc Nhẫn

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:20:00
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Dư mỉm :

sẽ bàn với lãnh đạo, hy vọng thể mang đến cho một kết quả hợp lý. Ngoài , gần đây căn cứ Vị Lai xây dựng một bộ phận y tế, hiện tại bắt đầu đưa hoạt động. Nếu hai bên chúng hợp tác, thiết chữa trị cũng sẽ mở cửa cho sử dụng, hơn nữa đãi ngộ y hệt dị năng giả bên căn cứ, chỉ thu phí điều trị thôi.”

Nói thật, mấy chuyện chữa trị cũng khiến Bùi Dữ cảm thấy hứng thú lắm.

Anh yên tâm để bên căn cứ Vị Lai – nhất là dị năng giả khám cho của . Anh sợ bọn họ sẽ giở trò, lén bỏ t.h.u.ố.c hoặc tăng liều lượng.

Nghe thì mang tính âm mưu, nhưng Bùi Dữ từng sống một đời, quen với việc nghi ngờ và đề phòng ngoài, đặc biệt là những ai tiếp xúc với Ôn Xu.

, chuyện điều trị cũng vô dụng… Việc chẩn đoán rõ ràng, hiểu bệnh, phương pháp điều trị và lời khuyên hợp lý, những điều đó cũng khá ích.

Cố Cẩn Hành cũng suy nghĩ giống hệt Bùi Dữ trong chuyện .

“Thật với chúng thì đề nghị cũng hấp dẫn lắm.” Cố Cẩn Hành nhẹ, “Ai mà yên tâm giao tính mạng của tay khác , đúng ? Cố tiểu thư, cô cũng nghĩ chứ?”

Cố Dư gật đầu, đồng hồ :

“Nếu thì phiền nữa. Những nội dung trao đổi hôm nay sẽ báo trung thực với cấp … Hy vọng sẽ một ngày chúng thể hợp tác.”

Cố Dư dậy, thêm:

“Căn cứ xin về những rắc rối mà Liễu Hoan Hoan gây cho các . đại diện cho căn cứ gửi lời xin , mong việc ảnh hưởng đến quan hệ giữa đôi bên.”

Nói xong, Cố Dư và những của căn cứ Vị Lai đều cúi đầu xin họ.

Cố Cẩn Hành lịch sự đáp :

“Không , chỉ là chuyện nhỏ thôi.”

Anh cũng lên, :

tiễn .”

Trước khi rời , Ôn Xu cơ hội chuyện riêng với Cố Dư, chỉ thể từ xa lặng lẽ theo cô rời .

Bên ngoài mưa to gió lớn, Cố Cẩn Hành ướt mưa tắm nữa, nên chỉ tiễn họ đến cổng .

Cố Dư giúp họ khóa cổng, ngẩng đầu về phía cửa chính, Ôn Xu đang nép khung cửa, chỉ lộ nửa khuôn mặt.

Mưa to mờ tầm , rõ gương mặt biểu cảm của cả hai bên.

“Xu Xu, nhà mở quà ,” Cố Cẩn Hành cũng cảm thấy lạnh, “Mưa gió thế kinh quá.”

Lúc Cố Dư cũng lên xe chuẩn rời , Ôn Xu đành gật đầu, phòng khách mở gói quà xin từ căn cứ Vị Lai.

Tiêu Dã chờ sẵn từ lâu:

“Xu Xu! Mau mở !”

Cậu khá tò mò cái túi to như bên trong gì.

“Đến liền!” Ôn Xu ghế sofa, bắt đầu tháo lớp gói ngoài, “Bên trong còn túi hồng nhạt nữa cơ.”

Bên trong túi đen là một túi hồng nhạt, bên trong khá nhiều món nhỏ lẻ: vài hộp t.h.u.ố.c gia đình thông dụng, hai gói hạt giống rau, sáu hũ cháo bát bảo, năm gói muối, ba gói đường trắng, hai chai dầu ăn 500ml, hai hũ trái cây ngâm đường, ba bao t.h.u.ố.c lá, hai cái bật lửa, mười cây nến, hai gói đường phèn và hai hộp bánh khô.

Ngoài còn một chiếc hộp nhỏ gói bằng ruy băng hồng nhạt, cột nơ bướm, phía ép một mảnh giấy nhỏ.

Thấy chiếc hộp , Ôn Xu lập tức đoán đây là quà riêng của Cố Dư dành cho .

“Không ngờ cái túi đựng nhiều thứ luôn á…” Tiêu Dã lật qua lật mấy món, lẩm bẩm, “Cũng coi như điều, mấy món còn dùng .”

Cố Cẩn Hành bước tới kiểm tra đồ cùng họ, thấy hộp quà trong tay Ôn Xu thì hỏi:

“Của Cố Dư tặng ?”

“Dạ!” Ôn Xu hí hửng tháo ruy băng, mở tờ giấy xem, “Là của chị Cố Dư tặng!”

Bình thường tặng đồ ăn ngon đồ chơi thì cứ đưa thẳng, kiểu như Cố Dư thế – đóng gói tỉ mỉ, giống kiểu mở quà bất ngờ thì đúng là đầu tiên Ôn Xu nhận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-239-hai-chiec-nhan.html.]

Bùi Dữ cầm chiếc hộp giấy lên cân thử:

“Muốn giúp mở ?”

Hộp nhẹ tênh, chắc là mấy món đồ trang trí hoặc đồ handmade nhỏ nhỏ.

“Không cần ,” Ôn Xu lấy d.a.o nhỏ từ bàn , vỗ vỗ hộp, “Em tự tay mở!”

Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành vốn đang kiểm tra vật tư, liền tò mò thò đầu xem.

Hộp to lắm nhưng mở thì bên trong kín đầy: một chiếc vòng tay thuỷ tinh màu hồng, hai kẹp tóc hình thỏ đáng yêu, một sợi dây chuyền hình trái tim kiểu Mạc Tang, một túi đá nhỏ và… hai chiếc nhẫn.

Tất cả đều bọc trong túi zip nhỏ riêng biệt.

Ôn Xu thích mấy món sáng lấp lánh, trong suốt và xinh thế , đặc biệt là túi đá nhỏ và hai chiếc nhẫn!

“Cái là nhẫn…” Ôn Xu lấy cả hai đeo lên tay, nhưng một cái rộng quá, “Cái đeo .”

Cố Cẩn Hành hai chiếc nhẫn, trêu:

“Hay là... đây là nhẫn tặng cho em và Bùi Dữ?”

“Oa!” Tiêu Dã vỗ tay, “Xịn nha! Cô dám tặng luôn!”

Ôn Xu ngơ ngác, đó đưa một chiếc nhẫn cho Bùi Dữ, tò mò hỏi:

“Sao cả của ?”

Bùi Dữ đeo thử vì là nhẫn nên vặn hảo.

Anh Ôn Xu , đan tay tay cô. Hai chiếc nhẫn tay họ khẽ chạm , phát tiếng lách cách nhẹ.

“Bảo bối vẫn hiểu ?”

Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã , lập tức xách đống vật tư chạy vội bếp.

Cẩu lương giữa hai , bọn họ nuốt nổi.

Sợ nghẹn c.h.ế.t.

Ôn Xu phản ứng chậm, lúc hiểu thì ngại ngùng, nhưng thấy hai chạy mất thì cảm xúc hổ cũng bay theo luôn.

Cô vui vẻ nép vai hỏi:

“Vậy chụp một tấm hình ?”

“Đương nhiên .” Bùi Dữ xoa đầu cô, giơ tay hai lên chụp một tấm, hai chiếc nhẫn là điểm nhấn ở giữa, “Anh thật sự thích món quà .”

Đôi mắt Ôn Xu sáng lấp lánh:

“Em cũng thích!”

Ngoài hai chiếc nhẫn, món cô thích nhất là vòng tay thuỷ tinh màu hồng và túi đá nhỏ hình thù kỳ lạ.

Bùi Dữ đeo vòng tay cho cô, ánh nến khiến thuỷ tinh phản chiếu màu sắc , khiến Ôn Xu càng thêm rạng rỡ.

“Đẹp quá…” Cô kìm chụp thêm một tấm nữa, “Tấm với ảnh chiếc nhẫn lúc nãy, em sẽ gửi cho chị Cố Dư.”

Bùi Dữ :

“Được, nếu rảnh, Xu Xu thể mời cô đến chơi.”

Ôn Xu lén Bùi Dữ một cái.

Tuy từng , nhưng cô Bùi Dữ thích cô tiếp xúc với Cố Dư lắm, thể là vì ghen, cũng thể là vì cảnh giác, chắc là cả hai.

Nên điều đó hôm nay… thật sự khiến cô cảm động.

 

Loading...