Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 233: Danh Phận Mới

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:19:54
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai đang trò chuyện thì thấy tiếng bước chân vang lên từ cầu thang.

Cả hai ngẩng đầu lên, thấy Bùi Dữ đang chậm rãi bước xuống. Nhìn sắc mặt cả đêm qua cũng ngủ ngon, dấu hiệu thức khuya cũng chẳng kém gì bọn họ.

Bùi Dữ thẳng bếp:

“Cẩn Hành, hôm nay nấu chè đậu xanh , giải nhiệt chút.”

Cố Cẩn Hành đáp:

“Ừ, cũng đang tính .”

“Anh Bùi, là tụi đốn cây ?” Tiêu Dã gãi đầu, trông vẻ bực bội, “ thấy đầy năng lượng mà chỗ xả đây nè, việc là hợp lý nhất!”

Nghe cũng lý thật.

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành trong bếp.

Cố Cẩn Hành :

“Vậy , đốn ở chân núi gần đây là .”

Nếu gặp động vật biến dị thì cũng tiện tay giải quyết luôn, coi như xả bớt sức lực.

“Ok,” Bùi Dữ mặc thêm áo chống nắng, “Tiêu Dã, thôi!”

Thường thì uống cà phê để tỉnh táo, ngờ giờ cảnh ăn thịt nai để lấy tinh thần.

Cố Cẩn Hành nghĩ tới đó cũng bật .

Ai mà ngờ thịt nai tác dụng như chứ.

câu của Tiêu Dã thật sự lý. Chè đậu xanh thì chỉ cần để bếp nấu là , cần canh. Cố Cẩn Hành rảnh rỗi, cảm thấy bứt rứt, nên quyết định dọn dẹp phòng khách.

Tối qua Liễu Hoan Hoan và mấy c.h.ế.t ở đó, quét dọn cho sạch sẽ mới .

Cố Cẩn Hành cầm chổi quét khắp phòng khách, từ góc nhà, nền nhà, cả khu bếp, luôn cả căn phòng từng nhốt hai tên trộm, tất cả đều lau dọn sạch sẽ. Sau cùng còn dùng cây lau nhà lau một lượt, để sót chút bụi nào. Nắng chiếu xuống sàn mà thấy vết nước bụi bẩn gì luôn.

Mấy ông trong nhà thì bận rộn việc, còn Ôn Xu thì ngủ đến khi tự nhiên tỉnh. Tỉnh dậy thấy Bùi Dữ , cô thấy lạ.

Cô gọi vài tiếng nhưng ai trả lời, nên đơ một lúc mở điện thoại xem thử, quả nhiên thấy tin nhắn Bùi Dữ gửi đến.

Ngoài tin của Bùi Dữ còn cả tin của Cố Dư và Hà Nguyệt.

Miêu: [Bé con, với Tiêu Dã chặt cây đây.]

Miêu: [kèm hình ảnh]

Đáng Yêu Tiểu Miêu: [ảnh Tiểu Miêu gật đầu.gif]

Ôn Xu trả lời xong tin nhắn của Bùi Dữ thì lập tức mở tin nhắn của Cố Dư, mà cô lo lắng nhất.

Dạo gần đây, Cố Dư gần như mất liên lạc. Cô hồi âm , nên Ôn Xu cũng dám gửi nhiều, nhưng mỗi thấy cảnh cô vẫn chụp gửi cho Cố Dư xem.

Cố Dư: [Xu Xu, xin vì dạo trả lời tin nhắn của em.]

Cố Dư: [Giờ chị an . Dạo gần đây chị gia nhập căn cứ Vị Lai để tìm hiểu thêm thông tin. Bây giờ trở thành trong ban lãnh đạo quyền thủ lĩnh căn cứ.]

Cố Dư: [Chị các em ở , sẽ sớm tìm cách gặp .]

Cố Dư: [Khi đó sẽ giải thích thêm với các em.]

Đọc mấy dòng , Ôn Xu bất ngờ.

Cố Dư giỏi, nhưng ngờ giỏi tới mức thẳng hàng ngũ lãnh đạo của căn cứ Vị Lai.

Như chắc nhiều chuyện thâm cung bí sử lắm đây…

cách thì vẻ Cố Dư gia nhập căn cứ là mục đích riêng.

Ôn Xu bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Đáng Yêu Tiểu Miêu: [Cố Dư ơi, chị nhớ cẩn thận nha. Lo cho bản hết. Căn cứ Vị Lai em thấy chút nào .]

Liễu Hoan Hoan để cho cô ấn tượng quá tệ, nên Ôn Xu cũng cảm thấy căn cứ Vị Lai chắc cũng giống kiểu như – khó tin, nguy hiểm.

Đáng Yêu Tiểu Miêu: [Khi nào thì chị mới qua đây ?]

gửi tin thì Cố Dư trả lời ngay.

Cố Dư: [Chào buổi sáng, Xu Xu.]

Cố Dư: [Chị đến bên nửa tháng . Nhớ hồi đó mấy em sẽ tới đây, đúng lúc chị đang truy đuổi thì gặp của căn cứ Vị Lai nên theo luôn.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-233-danh-phan-moi.html.]

Cố Dư: [Mới định mấy ngày nay thôi.]

Cố Dư: [Giờ chị chút việc xử lý, để sẽ nhắn thêm cho em nhé.]

Ôn Xu chớp chớp mắt, ban đầu còn định hỏi thăm tình hình gần đây của Cố Dư cơ mà…

Đáng Yêu Tiểu Miêu: [ảnh Tiểu Miêu gật đầu.gif]

Sau đó cô mới mở tin nhắn của Hà Nguyệt.

Hà Nguyệt: [Xu Xu ơi, xin phiền chút nha. Bên căn cứ Vị Lai gửi tin hỏi bọn chị, hỏi xem Liễu Hoan Hoan còn ở chỗ các em . Không bên em trả lời thế nào thì ?]

Dù Hà Nguyệt thiên về phía Ôn Xu hơn là căn cứ Vị Lai, nhưng mối quan hệ đó vẫn giữ vững và cẩn thận.

Ôn Xu cũng quyết chuyện , nghĩ nghĩ dậy rửa mặt.

sốt ruột thì Liễu Hoan Hoan cũng chẳng còn ở đây nữa.

Bùi Dữ nên Ôn Xu rửa mặt nhanh hơn hôm, nhưng lúc chọn đồ thì tốn cả đống thời gian, thành cũng nhanh hơn là bao.

Cô xuống lầu thì tới 9 giờ rưỡi.

Ở phòng khách, Cố Cẩn Hành vẫn đang chăm chỉ lau dọn, dùng khăn lau bàn ghế, cả bệ cửa sổ.

Anh ysaacàng càng hăng, còn tranh thủ cho gà ăn nữa.

Thấy Ôn Xu xuống, ânhasy tạm dừng tay,

“Xu Xu, Bùi Dữ với Tiêu Dã đốn cây . Trong phòng ăn chè đậu xanh, bánh mì kẹp, trứng và thịt nguội.”

Ôn Xu xong, cắm đầu chạy xuống cầu thang.

“Cẩn Hành, Hà Nguyệt nhắn tin !”

“Cẩn thận kẻo ngã.” Cố Cẩn Hành đẩy gọng kính, “Bình tĩnh thôi.”

“Cô bên căn cứ Vị Lai hỏi thăm về Liễu Hoan Hoan, hỏi đang ở chỗ tụi .”

Cố Cẩn Hành suy nghĩ :

“Em nhắn bảo cô gửi thông tin liên lạc của bên căn cứ đó qua cho , sẽ xử lý.”

“Ok.” Ôn Xu cúi đầu nhắn tin trả lời.

Dọn xong cửa sổ là thành luôn phòng khách.

Anh tăng tốc, đó mang khăn dơ bếp giặt sạch.

“Xu Xu, em ăn sáng . Chắc Bùi Dữ và Tiêu Dã sắp về đó.”

Ôn Xu theo lưng :

“Họ chặt cây ở chỗ hôm qua hả?”

“Không, ở ngay chân núi bên thôi.” Cố Cẩn Hành giặt khăn trả lời, còn cúi xuống bế Tiểu Bình Quả.

Nghe , Ôn Xu yên tâm ăn sáng.

Vừa ăn xong thì ngoài sân vang lên tiếng xe .

Tiêu Dã hô lớn:

“Anh Cố! Xu Xu! Tụi về nè!”

Hiệu suất hôm nay cực kỳ cao, chỉ hơn một tiếng mà hai đốn cả chục cây, còn cắt gọn thành khúc vặn.

Trước chắc mất ba tiếng là ít.

Ôn Xu từ nhà ăn bước , gặp Tiêu Dã và Bùi Dữ.

Ban đầu định về phòng khách, nhưng thấy hai về nên dừng chào:

“Về hả?”

“Về !” Tiêu Dã to.

Bùi Dữ liếc đồng hồ:

“Hôm nay dậy sớm ghê , Xu Xu.”

Với lịch sinh hoạt như , chỉ là khen cô dậy sớm thôi.

 

Loading...