Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 231: Lại Mưa Rồi

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:19:52
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắp tới giờ ăn tối, Ôn Xu múc thêm một cái bánh bao để lên đĩa.

Khi mang bánh bao phòng khách, Tiêu Dã nhướng mày hít hà mùi thơm.

Anh chằm chằm cái bánh bao trắng trắng mập mạp, trầm trồ:

“Cái bánh bao thơm thật…”

Bánh bao trắng tròn, còn mắt nữa, khác hẳn mấy cái từng mua ở tiệm ăn sáng tận thế.

Trông là thấy ăn, nhưng nhỏ quá, ăn một miếng là hết.

Ôn Xu vui vẻ bẻ đôi cái bánh bao, đưa nửa cái cho Bùi Dữ, còn nửa giữ ăn.

“Anh thử !” cô .

Bùi Dữ đưa tay : “Tay còn bẩn, kịp rửa.”

“Vậy để em đút cho!” Ôn Xu nhất quyết bắt ăn thử .

Bùi Dữ dáng vẻ sốt ruột của cô thì nhịn , nghiêng c.ắ.n một miếng.

Ôn Xu hồi hộp : “Ngon ?”

“Ngon,” Bùi Dữ cẩn thận nếm kỹ gật đầu, “Mềm, thơm, ngọt, đấy.”

Nói xong cũng tiếc lời khen.

Ôn Xu sung sướng: “Chắc chắn là nhờ Cẩn Hành dạy !”

Giờ trong lòng , Cố Cẩn Hành đúng là đầu bếp một.

Bùi Dữ ăn xong thì cùng Tiêu Dã lên lầu tắm rửa.

Cố Cẩn Hành vẫn tiếp tục nấu ăn, còn Ôn Xu thì chuẩn đồ ăn cho Tiểu Bình Quả.

Cửa sổ phòng khách mở toang, gió ngoài trời từ lúc nào nổi lên, thổi cửa sổ rung rinh, như tiếng hú rít.

Ôn Xu mở hai lon thức ăn đổ bát cho Tiểu Bình Quả, thêm bột dinh dưỡng và vitamin trộn đều.

Tiểu Bình Quả dễ tính, lúc Ôn Xu ôm nó lên lầu nó cũng giận, giờ thì ngoan ngoãn ăn tối.

Sau khi chuẩn xong cho nó, Ôn Xu định đóng cửa sổ .

Tới gần mới phát hiện ngoài trời đang mưa. Mưa lớn, nhưng lâu lâu ánh sáng chiếu cũng thấy rõ.

Cô giơ tay thử, cảm thấy mưa lất phất chạm da, mới chắc chắn là trời thực sự đang mưa.

Bảo gió to thế.

Hôm qua và hôm nay đều mưa, lẽ mai trời sẽ dễ chịu hơn.

Cô đóng cửa sổ , đầu thì thấy Bùi Dữ và Tiêu Dã lượt xuống lầu, đầy mười phút.

Tiêu Dã nhanh chóng bếp phụ dọn cơm, còn Bùi Dữ thì mang tới cho Ôn Xu một chiếc áo len cổ rộng mỏng nhẹ.

“Trời mưa ,” tóc còn ướt, rũ xuống trông lộn xộn nhưng dịu dàng hơn hẳn, “Em lạnh ?”

Ôn Xu lắc đầu: “Không lạnh.”

Anh giúp cô mặc áo xong thì bế luôn cô lên, chậm rãi về phía ghế sofa.

Ôn Xu đung đưa chân, : “Em thích mưa, mai chắc trời sẽ mát mẻ hơn.”

Bùi Dữ mỉm : “Cảm giác như thu đang về.”

Tận thế khiến thời tiết thất thường, chẳng ai mùa thu kéo dài bao lâu, thật sự là thu .

Anh xoa má cô, :

“Bé con kể chuyện hồi nãy cho .”

Tuy Ôn Xu chỉ lên lầu một lúc, nhưng cô phòng ngay mà nấp ở cầu thang tầng 3 để theo dõi tình hình nhà.

Thế nên những gì xảy cô đều nhớ rõ, kể cho Bùi Dữ đầy đủ.

Mọi chuyện đúng như Bùi Dữ đoán.

Anh xoa đầu cô, dịu dàng : “Cảm ơn bé, hiểu .”

Ôn Xu tò mò hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-231-lai-mua-roi.html.]

“Vậy mấy con dê bên nhà thật sự sẽ thịt ngày mai hả?”

“Ừm,” Bùi Dữ gật đầu, “Mình giữ vài con nuôi, còn thì thịt, cất kho dự trữ.”

Căn cứ Vị Lai bên dù mất 4 cũng sẽ bỏ qua, chắc chắn còn cử khác tới thương lượng.

Lúc đó, dù là thịt dê thịt nai, đều thể đem trao đổi.

Chỉ mong tới điều, đừng dại mà dở trò.

Họ ở phòng khách gần nửa tiếng thì Cố Cẩn Hành cũng xào xong đồ ăn.

Tiêu Dã lau bàn, dọn chén đũa, bụng thì đói meo.

“Cái món thịt nai xào ớt thơm quá trời!” nuốt nước miếng.

Bùi Dữ nhắc nhở: “Thịt nai bổ dữ lắm, đừng ăn quá nhiều.”

Anh chỉ định ăn vài miếng nếm thử thôi.

Cố Cẩn Hành bê cả nồi thịt , thấy Tiêu Dã bám theo thì đá nhẹ một cái:

“Còn ba món nữa với hai đĩa bánh bao trong bếp, lấy .”

Nghe , Tiêu Dã liền bếp.

Bánh bao ngon lắm, lúc nãy lén ăn năm sáu cái, nuốt một miếng là hết.

Bữa tối ngoài món thịt nai xào ớt, còn rau mộc nhĩ trộn, bánh bao hấp, canh bí đao trứng, cà tím xào và trứng xào giò hun khói.

Ôn Xu cũng đói, bàn liền gắp hai cái bánh bao, xé đôi, kẹp thêm rau mộc nhĩ với thịt nai, khiến bánh trắng nhuộm màu đỏ ớt.

Trước khi ăn thịt nai, cô mong chờ.

khi ăn thấy vị cũng khác thịt bò thịt dê là bao, kiểu gì cũng thấy ngon như .

Thế nên ăn vài miếng là cô dừng, chuyển qua ăn mộc nhĩ và giò hun khói, hai món ăn với bánh bao cực hợp.

Kết quả là cô ăn quá đà.

Bùi Dữ thấy cô dài ghế, sờ bụng cô một cái, đúng như đoán, căng tròn luôn.

Sau khi ăn xong, Bùi Dữ giúp Ôn Xu xoa bụng, chơi với cô mấy trò nhỏ, mới thu dọn “tiền chuộc” đám Liễu Hoan Hoan mang tới.

Đồ quá nhiều, cũng ít.

Anh xem qua một lượt đem cất bếp.

Vẫn còn sớm, mà mấy con gà rừng ngoài sân chuồng, nên Bùi Dữ bàn với Cố Cẩn Hành luôn cái chuồng ở phòng khách.

Nguyên liệu chủ yếu là gỗ, thêm vài cái đinh và mấy phụ kiện nhỏ là xong.

Tiêu Dã phòng khách chỉ chỉ:

“Chắc cất tạm cái bàn với ghế sofa kho chứ?”

Bùi Dữ sang Ôn Xu:

“Xu Xu, em tắm nhé?”

Trời mưa, lạnh dần, tắm muộn dễ cảm.

Ôn Xu nghĩ nghĩ:

“Vậy em lên lầu 3 tắm.”

Bùi Dữ bế cô lên:

“Để xả nước ấm cho em xuống .”

Hai lên, Tiêu Dã với Cố Cẩn Hành cũng sân xem đám gà rừng.

Chúng nó đang co ro run rẩy ở góc sân, lông mưa ướt sũng.

Hai liền đưa gà hành lang cho chỗ trú.

Tiêu Dã đá nhẹ một con, chép miệng:

“Chúng nó ốm chứ? còn đang mong tụi nó đẻ trứng đây.”

 

Loading...