Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 221: Khoản Tiền Chuộc Khổng Lồ

Cập nhật lúc: 2025-10-21 10:19:42
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người nhét giẻ miệng, mắt cũng bịt kín nên rõ ai đang mặt.

Bùi Dữ tháo miếng vải bịt mắt và giẻ trong miệng , vứt sang một bên.

Người nọ thở hổn hển hai , nheo mắt xung quanh cho quen ánh sáng.

Bùi Dữ cúi , :

“Liễu Hoan Hoan sai tới, nhắc là đụng bọn là tự chuốc khổ ?”

Người im lặng, hề phản ứng, cũng ý định lời nào.

Nhìn bộ dạng đó là sẽ c.h.ế.t cũng hé miệng.

Bùi Dữ đặt một ít đồ ăn bên cạnh , tháo dây trói ở một tay cột tay đó đầu giường , chỉ cho thể với tới đồ ăn, nhưng thể di chuyển nhiều, chỉ đủ để ăn.

Xong xuôi, Bùi Dữ xoay bước ngoài.

Ôn Xu đang rình ngoài cửa nhưng chẳng thấy rõ gì.

Bùi Dữ khóa cửa, lấy điện thoại chuẩn liên hệ với Liễu Hoan Hoan:

“Tên còn giá trị với chúng nữa, hỏi thử xem bên căn cứ Vị Lai chuộc về .”

Dù gì cũng thể để nuôi mãi.

tốn bao nhiêu đồ nữa.

Miêu: [@Liễu Hoan Hoan, giám sát chúng bắt . Bên cô chuộc ? Giá cả thương lượng .]

Lúc nhận tin, Liễu Hoan Hoan cảm thấy căng thẳng.

lâu xúi cấp của phái theo dõi nhóm Bùi Dữ.

Dựa hiểu của cô về cấp , tên ngốc đó chắc chắn phái .

phái lúc nào thì cô rõ.

Thế nên khi Bùi Dữ tag cô trong nhóm, cô tưởng cấp cử bắt, còn suýt nữa khai luôn.

Cho đến khi kỹ nội dung, cô mới thở phào.

Nếu thể chuộc về thì quá .

thể để lộ là quá quan tâm.

Liễu Hoan Hoan: “À… vì ai phái , nên báo cáo lãnh đạo . Có thể sẽ mất chút thời gian.”

Miêu: [Tiền chuộc là 2 ký gạo, 1 ký bột mì, 1 ký thịt, 20 quả trứng và 10 bịch muối. Không mặc cả. Đích cô mang tới, giao dịch trực tiếp.]

Liễu Hoan Hoan giá thấy hoa mắt chóng mặt.

Thời tận thế , mạng còn chẳng bằng một thùng mì gói, mà Bùi Dữ dám đòi lắm đồ như .

là sư tử ngoạm một miếng to!

tức đến mức tay run run, gõ bàn phím cũng nổi.

Liễu Hoan Hoan: [Anh thấy giá quá cao ? Người bắt năng lực gì đặc biệt . Với cái giá , căn cứ e là khó mà đồng ý.]

[Miêu]: [Không đồng ý thì g.i.ế.c con tin.]

nghiến răng đến mức quai hàm đau nhức.

Chừng đó đồ, cô đào ?

Chưa hai ký gạo, một ký bột mì, riêng mười bịch muối đủ khiến cô đau đầu … Đổi chừng đó cần bao nhiêu hàng hóa chứ?

Trong thoáng chốc, cô thật sự định bỏ mặc luôn.

đó với cô quan trọng, cực kỳ trung thành, chỉ cần đối xử một chút là sẽ trung thành như chó. Cô mất công huấn luyện một mới như .

Liễu Hoan Hoan hít một thật sâu.

Liễu Hoan Hoan: “ sẽ báo lên cấp .”

Cả nhóm đều thấy đoạn trò chuyện .

Cố Cẩn Hành phân tích:

đoán chắc là do chính Liễu Hoan Hoan phái đến. Nếu thì cô cũng chẳng phản ứng kiểu đó.”

Dù tiếp xúc nhiều, nhưng Cố Cẩn Hành gặp nhiều kiểu . Chỉ cần một chút tiếp xúc là đủ hiểu sơ qua tính cách Liễu Hoan Hoan.

Dù thế nào, thì cũng chẳng quan trọng nữa.

thì Liễu Hoan Hoan cũng là kẻ họ xác định đề phòng.

Ôn Xu mệt đến mức chẳng buồn nhúc nhích, dụi mắt :

“Tiêu Dã giờ vẫn ?”

Cảm giác như quá lâu .

Cố Cẩn Hành:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-221-khoan-tien-chuoc-khong-lo.html.]

“Anh mới nhắn cho , thấy trả lời.”

Bùi Dữ đoán:

“Chắc đang chơi với đàn dê ở sân bên cạnh, quên luôn thời gian .”

Tiêu Dã về thấy câu , lập tức nổi điên.

“Nói linh tinh!” Anh lôi một đ.á.n.h đến thừa sống thiếu c.h.ế.t , “ việc nghiêm túc đấy!”

Ôn Xu ngạc nhiên:

“Bắt thêm một nữa hả?”

Tiêu Dã:

“Ừ, thật là ba , đang định trộm dê của chúng .”

Khi đến cổng sân bên cạnh, thấy tiếng mấy con dê kêu inh ỏi, nên trèo tường xem. Thì ba kẻ mặc đồ đen đang bắt trộm dê.

Ai mà chịu nổi?

Đám dê đó là cực khổ dẫn về mà!

Không nhiều, liền lao đánh.

Mấy tên vốn chẳng đối thủ của . mưa lớn, tầm cản, mặc áo mưa vướng víu nên cuối cùng chỉ bắt một tên, hai tên chạy thoát.

“Wow!” Ôn Xu thán phục, “Anh một chấp ba cơ !”

Tiêu Dã vẫn hài lòng:

“Để chạy mất hai đứa, thể hiện hết thực lực!”

Bùi Dữ đá một phát tên đất:

“Không giống dân trộm dê chuyên nghiệp, chắc căn cứ Vị Lai phái tới.”

Tiêu Dã như bắt cơ hội trút giận, kéo trong sân:

“Để tra! Nhìn là loại yếu đuối, đ.á.n.h vài cái là khai hết.”

“Đừng mà!” Tên giả c.h.ế.t nữa, “ oan thật! gì về căn cứ Vị Lai hết. chỉ ngang qua, thấy nhiều dê quá nên định bắt vài con về thôi...”

“Xạo chó!” Tiêu Dã đá thêm cái nữa, “ cho cơ hội đấy. Khai thật thì còn nhẹ đòn.”

Tên mắt đảo lia lịa, do dự nên thật .

Tiêu Dã nhún vai:

“Thôi, cơ hội là tự bỏ đấy nhé.”

Sau đó mặc kệ tên gào , Tiêu Dã lôi sân đ.á.n.h tiếp.

Từ đầu đến cuối, Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành xen .

Cố Cẩn Hành chỉnh kính:

“Thôi kệ, chắc cũng chừng mực, đ.á.n.h c.h.ế.t .”

Bùi Dữ gật đầu, nắm tay Ôn Xu kéo cô xuống ghế sofa.

Ban đầu họ định lên lầu nghỉ ngơi.

Ai ngờ mọc thêm một kẻ lạ mặt.

Phiền phức thật.

Ôn Xu cũng thấy mệt, nhưng vẫn cố chống vì kết quả. Có lẽ vì mệt quá ngủ nên đầu nhức.

Cô ngáp một cái, ôm tay Bùi Dữ, giọng mệt mỏi:

“Em đau đầu quá…”

“Đau một bên cả đầu?” Bùi Dữ ôm cô lòng, “Hôm nay mưa, chắc em nhiễm lạnh .”

Ôn Xu nghĩ một lúc:

“Đau bên , còn cảm giác răng cũng bắt đầu nhức nữa…”

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành đều từng chứng đau nửa đầu, nên hiểu rõ.

Cố Cẩn Hành rót cho cô cốc nước ấm:

“Em uống t.h.u.ố.c giảm đau , thì chịu nổi .”

Nếu để đau mới uống thì t.h.u.ố.c kém hiệu quả, nhưng còn hơn để đau tới mức chịu .

Ôn Xu uống t.h.u.ố.c mà vẫn thấy đỡ.

“Xu Xu, ngả đầu lên vai ,” Bùi Dữ vén tóc cô sang một bên, “Anh massage cho, sẽ dễ chịu hơn nhiều.”

lời ngả vai , cảm giác đau dần dịu , thậm chí bắt đầu lim dim ngủ.

Bọn họ cùng chờ trong phòng khách, và Tiêu Dã cũng để họ đợi lâu. Khoảng năm, sáu phút , kéo tên bắt .

 

Loading...