Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 199: Xem Đủ Rồi Là Chuồn Ngay

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:45:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỗi đều phân công chăm sóc một loại cây trồng.

Bùi Dữ chọn trồng khoai tây – đơn giản, dễ sống, chắc bụng.

Sau , khi thế giới định và bốn đại căn cứ hoạt động bình thường, việc buôn bán dần phục hồi. Nhiều bắt đầu trồng rau để mang bán. Trong đó, khoai tây là loại ưa chuộng – cần suy nghĩ nhiều, ăn là no, nên bán khá chạy.

Nó thuộc loại sản phẩm lời ít nhưng tiêu thụ mạnh – dễ bán, dễ lời.

Đồ ăn để trong gian vẫn giữ trạng thái nhất, nên khoai tây cũng nảy mầm. khi đem trồng cần thời gian mới nảy mầm, thể nóng vội.

Mọi đều đầu thử trồng, dù học hỏi kha khá kinh nghiệm từ hàng xóm nhưng đến lúc thật sự bắt tay thì vẫn nhiều chuyện giống như tưởng tượng.

, đầu họ chỉ trồng thử vài thứ cơ bản. Đợi khi thu hoạch thành công thì mới tính đến việc trồng các loại khác.

Việc trồng trọt khiến ai cũng hào hứng. Sau khi về nhà, cả nhóm còn tiếp tục tìm hiểu thêm kiến thức, xem video trồng cây, học thêm các thông tin về thực vật mạng. Dù áp dụng hết, nhưng cũng học kha khá điều bổ ích.

Sau một hồi bàn bạc, ai về phòng nấy tắm rửa đồ.

Sau một buổi đào đất, ai cũng lấm lem, đầy mồ hôi, tắm rửa thì dám lên ghế.

Ôn Xu cũng về phòng tắm ngay.

Thời tiết khá oi bức, nhưng nguồn nước do năng lực hệ Thủy của cô tạo luôn ở nhiệt độ thường, nên vẫn cần kết hợp nước ấm mới thoải mái.

Nước ấm trong gian hầu như chỉ Ôn Xu dùng.

Tắm xong, cảm giác sạch sẽ, mát mẻ hơn hẳn, nhưng cô thấy da ngứa. Khi soi gương rửa mặt, cô phát hiện vùng cổ đỏ lên một mảng khá lớn.

Ngứa, còn rát.

Ôn Xu khó hiểu, qua về phòng gọi Bùi Dữ tới xem giúp.

Ôn Xu gọi:

“Bùi Dữ, cổ em đỏ một mảng nè, cái là gì ?”

Da cô đúng là nhạy cảm, hợp với tính cách hoạt bát như mèo con của chút nào.

Bùi Dữ bước tới xem, cau mày :

“Không chắc lắm. Có thể em dị ứng với tia cực tím, hoặc chỉ là da quen với nắng.”

Ôn Xu suy nghĩ :

lúc nãy em che dù mà, chỉ nắng chiếu đầu một chút thôi, mà cũng chỉ vài giây.”

Bùi Dữ xoa đầu cô, nhẹ nhàng an ủi:

“Không do em , tại nắng hôm nay gắt quá thôi.”

Anh rửa tay nên cần , liền lấy một tuýp t.h.u.ố.c bôi cho cô.

Bùi Dữ hỏi:

“Đỡ hơn ?”

Ôn Xu gật đầu lưỡng lự:

“Chắc đỡ ... đỡ ngứa hơn.”

“Vậy tắm đây,” Bùi Dữ , lấy một ít trái cây đặt lên bàn cho cô: việt quất, dâu tây, kiwi, dưa hấu và chuối – đều chuẩn sẵn từ .

“Em ăn chút nhé,” , đúng lúc để dỗ bé mèo nhỏ đang ốm yếu tội nghiệp .

Thấy đồ ăn, tâm trạng Ôn Xu lập tức lên, thật hôm nay cô vốn vui.

Cô chớp chớp mắt:

“Em còn uống sữa.”

Bùi Dữ gõ nhẹ đầu cô, vẫn chiều cô lấy một ly sữa :

“Còn gần tới giờ ăn trưa đó, đừng ăn nhiều quá. Trái cây với sữa em chỉ ăn một nửa thôi, nhớ ?”

Ôn Xu lí nhí:

“Anh ăn một nửa, em một nửa.”

Bùi Dữ bật phòng tắm.

Cảm giác thoải mái và định thật dễ chịu. Ôn Xu sofa, ăn trái cây, lướt điện thoại, cực kỳ thư giãn.

Bùi Dữ tắm nước lạnh, năm phút là xong.

Nắng hôm nay khá , thích hợp để phơi đồ.

Rảnh rỗi việc gì , mang cả quần áo của lẫn Ôn Xu giặt sạch.

Trước lúc lên đường, mấy bộ đồ kịp giặt, chỗ phơi, nên giờ tích tụ nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-199-xem-du-roi-la-chuon-ngay.html.]

Cả hai cộng cũng hơn chục bộ đồ.

bộ quần áo đều do Bùi Dữ lo, nhưng động tác của khi giặt vẫn còn vụng về.

Vải khác thì dùng lực khác . Đặc biệt là mấy cái váy nhỏ xinh mà Ôn Xu thích, mỗi giặt là Bùi Dữ đều thật nhẹ tay, mạnh quá thì sợ rách, nhẹ quá thì sợ sạch.

Anh ở trong phòng tắm lâu, bản thấy gì lạ, nhưng Ôn Xu thì bắt đầu yên.

Cô gõ cửa phòng tắm:

“Bùi Dữ, ngủ quên trong đó ?”

Bùi Dữ lau tay xong mở cửa:

“Sao ? Anh đang giặt đồ mà.”

Ôn Xu khựng :

“A…”

Lúc cô mới để ý, Bùi Dữ đang mặc tạp dề, mà bên trong thì... mặc áo! Mặc mỗi cái tạp dề thấm nước, quá là…

Quá quyến rũ luôn!

Cô lén thêm mấy , bối rối gãi ngón tay:

“Hay để em tự giặt đồ của , còn giặt nhiều mà.”

sờ mà dám, vì sợ “đánh”.

chuyện đó xảy ?

Bùi Dữ lập tức từ chối:

“Không cần, em chơi , tìm Tiểu Bình Quả mà chơi.”

Ôn Xu cứ lượn lờ chịu :

“Vậy em ở cổ vũ , cho tinh thần giặt đồ.”

“Ở đây buồn lắm,” Bùi Dữ cúi xuống cổ cô, “Thuốc mỡ vẻ hiệu quả, chỗ đó bớt đỏ .”

Ôn Xu nhân cơ hội cơ bụng , :

“Ừm, gần khỏi . Em đây bầu bạn cho khỏi buồn.”

Bùi Dữ thấy cô chịu thì cũng để kệ.

Anh bồn rửa, tiếp tục giặt:

“Giặt đồ mà xem. Bé mèo nhỏ tò mò dữ chứ?”

Ôn Xu chớp chớp mắt – cô tới xem giặt đồ.

Mãi đến khi giặt xong hai bộ, Bùi Dữ mới cảm thấy gì đó sai sai.

Nhìn trong gương, thấy ánh mắt Ôn Xu đống quần áo…

Bùi Dữ:

“...Em đang ?”

Có lúc thật sự tóm bé mèo nghịch ngợm mà phạt cho một trận.

Biết rõ là đang chọc .

Ôn Xu giật rút ánh mắt về, vội vàng chuồn cửa:

“Em tìm Tiểu Bình Quả chơi đây!”

Bùi Dữ:

“……”

là chọc cho tức .

Ôn Xu cho cơ hội bắt , đủ là chuồn ngay, vui vẻ tìm Tiểu Bình Quả.

Xuống phòng khách thì thấy ai cả.

khắp nơi tìm, lên tầng hai tìm Cố Cẩn Hành.

Lúc Cố Cẩn Hành cũng giặt xong đồ, đang phơi quần áo ngoài ban công.

Khi tiếng gõ cửa, kịp thì Tiểu Bình Quả cửa, đầu kiểu như: “Mở cửa lẹ !”

Chỉ phản ứng của Tiểu Bình Quả là Cố Cẩn Hành ngay ngoài cửa là Ôn Xu.

Anh mặc tạm cái áo thun bế Tiểu Bình Quả mở cửa.

tắm xong nên đeo kính, trông dịu dàng hơn hẳn, bớt vẻ lạnh lùng thường thấy, nhẹ nhàng và gần gũi hơn.

 

Loading...