Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 198: Lần Đầu Gieo Thử

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:44:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi mặc đồ gọn gàng để đồng, khí càng oi bức hơn.

Bộ đồ chống nắng họ mặc mỏng, ôm sát da, khiến cảm giác như thở nổi vì nóng.

Bùi Dữ lấy mấy thùng nước từ gian: “Mỗi xách hai thùng nhé. Còn Xu Xu… Xu Xu cầm cái chậu thôi.”

Hai thùng bùn đầy thì Ôn Xu chắc chắn xách nổi.

Cô nhận lấy cái chậu rửa mặt, ôm lòng, “Được .”

Ngoài trời nóng thật sự, Tiểu Bình Quả mang ngoài mà chỉ để trong lồng. Xung quanh lồng đặt đá lạnh, còn quạt nhỏ thổi .

Mọi mang thùng trống về phía ruộng. Vừa bước khỏi cổng nhà chính, từng luồng nhiệt bốc lên như sóng, mồ hôi túa ướt hết cả trong đầy một phút.

trong bóng râm, ánh nắng cũng vẫn chói chang, khiến ai cũng nheo mắt mới chịu .

Ôn Xu giơ tay lên che ánh sáng mắt, “Không bao giờ mới mưa nữa?”

Bùi Dữ bung dù , một tay xách hai thùng trống, bế cô lên, “Theo thời tiết thông thường thì mấy ngày nắng gay gắt sẽ mưa. nếu bình thường thì nóng cả mấy tháng cũng thể xảy .”

Ôn Xu bế: “Nóng lắm, đừng bế em nữa.”

Bùi Dữ vẫn ôm chặt, cổng: “Không bế thì dù che em .”

Chiều cao của hai chênh lệch khá nhiều.

Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành đều mặc đồ chống nắng, thèm bung dù, lười nên cứ thế xách thùng theo .

Họ chân dài, bước nhanh nên đến ruộng .

Bùi Dữ đặt Ôn Xu xuống, đưa cô một cái muôi xúc đất và cái chảo, để cô xổm một bên xúc bùn.

Anh : “Dù để em trong bóng râm, Xu Xu chỉ hoạt động trong vùng bóng râm thôi nhé, hiểu ?”

Cái dù che nhiều, nếu xổm hẳn trong vùng bóng thì mới nắng chiếu .

Ôn Xu lau mồ hôi ở chóp mũi: “Biết .”

Bùi Dữ lấy đá đè chặt cán dù, đặt thêm một bình đá lạnh cho cô dù. Sau đó cô uống hết một chai nước giải nhiệt mới yên tâm rời .

So với Ôn Xu thì mấy đàn ông “tự do” hơn nhiều.

Họ mặc đồ dài, đội mũ, lo cháy nắng là , cứ thế việc thôi.

Tiêu Dã đào đất như trâu cày, sức lực dồi dào, cắm đầu xúc đất nhanh như máy, bụi bay tứ tung.

Câu việc nhanh và mạnh, chỉ trong chốc lát đầy một thùng đất, còn dùng xẻng nén chặt.

Ôn Xu ngẩng đầu thấy đầy một thùng, trong khi cái chậu của còn lưng, bèn ngừng chơi, chăm chỉ xúc cho kịp tốc độ.

Ban đầu cô nghĩ dùng cái chậu nhỏ, thể từ từ , ngờ ai cũng việc nhanh như .

Nắng quá dữ, cả nhóm chỉ ngoài ruộng tầm hơn mười phút vội vàng mang thùng về nhà.

Trên đường về, ai cũng xách hai thùng bùn nặng nên còn tay để che dù cho Ôn Xu.

Cô thu dù bỏ túi, chỉnh mũ, bưng chậu bên cạnh Bùi Dữ.

Bùi Dữ : “Có để chậu lên thùng của ? Như em còn bung dù .”

Ôn Xu lắc đầu: “Không xa lắm, đất cũng nặng.”

Bùi Dữ khen: “Xu Xu giỏi ghê.”

Ban đầu câu Ôn Xu còn cảm thấy ngượng, thấy như đang khen con nít, nhưng riết cũng quen. Dù trong mắt Bùi Dữ, cô nhiều lúc cũng như bé mèo nhỏ thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-198-lan-dau-gieo-thu.html.]

Bùi Dữ ngẩng đầu mặt trời dịch qua một bên, dùng che nắng cho cô.

Họ nhanh chóng sân trong nhà. Cố Cẩn Hành mở cửa. Trong phòng khách vẫn còn mát nhờ khối đá lạnh tan hết, gió nhẹ phả thật dễ chịu.

quá mát, nhưng khi ở ngoài trời nắng gắt trở về, chút mát cũng đủ xua bớt cảm giác nóng bức.

Bùi Dữ : “Mọi giày , cởi đồ và mũ chống nắng . Sau đó mang đất lên sân thượng tầng bốn nhé.”

Tiêu Dã: “Rồi.”

Ai cũng mồ hôi nhễ nhại. Bùi Dữ lấy khăn lau mồ hôi cho Ôn Xu.

Khi cúi đầu lau mồ hôi cho cô, mồ hôi từ chóp mũi nhỏ xuống đất. Mồ hôi ở trán cũng chảy theo má xuống, đọng ở cằm.

Ôn Xu chớp mắt, dùng mu bàn tay lau mồ hôi ở cằm cho : “Anh nhiều mồ hôi ghê, mặt cũng đỏ bừng luôn.”

Bùi Dữ , ngước mắt cô: “Anh thì . Em mới là đỏ từ mặt xuống cổ kìa. Có cháy nắng ? Có đau ?”

Ôn Xu lắc đầu, lấy khăn trong tay : “Ngồi xuống , để em lau cho.”

Bùi Dữ cúi xuống: “Được, cảm ơn Xu Xu.”

Ôn Xu: “Không gì!”

Lúc hai đang mật với , Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã mang thùng lên sân thượng.

Sau khi cả hai lau sạch mồ hôi cho xong, mới bắt đầu lên.

Đất, nước, hạt giống sẵn sàng.

Giờ cần chuẩn các loại chậu trồng cây.

Bùi Dữ lấy các thùng chứa từ gian , gồm thùng xốp, nắp bọt biển, các loại hộp nhựa… gom đủ cả.

Cố Cẩn Hành : “Hạt bí đỏ hình như ngâm nước qua đêm, để nảy mầm mới trồng đất.”

Tiêu Dã gãi đầu: “Ơ? nhớ xem thấy trồng luôn trong chai nhựa. Để hạt trong đất, mỗi ngày tưới nước, chờ nó mọc thôi mà…”

Bùi Dữ: “Thử cả hai cách luôn. Xem cái nào hiệu quả hơn.”

Nói là liền. Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành mỗi tự lo phần hạt giống bí đỏ của . Mỗi 6 hạt, dư 2 hạt để trong gian, phòng khi cả hai trồng nảy mầm thì còn hạt dự phòng.

Ôn Xu cũng trồng cái gì đó. Cô Bùi Dữ với vẻ chờ mong: “Vậy em thì ?”

Bùi Dữ nghĩ nghĩ, lấy một củ khoai lang đỏ: “Em trồng khoai lang đỏ nhé. Anh nhớ loại khi nảy mầm sẽ mọc mầm non, thể dùng để xào ăn, ăn cũng lắm.”

Trồng khoai lang đỏ đơn giản hơn nhiều, phù hợp với mới như cô.

Ôn Xu cầm củ khoai nhỏ, ngạc nhiên hỏi: “Chỉ một củ thôi á?”

Bùi Dữ cho cô xem hướng dẫn trồng mà lưu : “Một củ là đủ . Không cần đất nhiều, loại trong thùng nhỏ là . Chỉ cần chôn sơ đất, cần lấp kín. Khi nó nảy mầm sẽ mọc mầm lên thôi. Một củ khoai sẽ cho mầm hạn chế, nếu thì trồng thêm củ khác.”

Anh tiếp: “Lần đầu trồng, cứ thử thôi.”

Ôn Xu: “Okay!”

Lời Bùi Dữ gần như hướng dẫn kỹ càng, cô cũng ghi nhớ rõ. Cô lấy một thùng nhỏ, xúc đất , chôn củ khoai lang đỏ , tưới nước đặt nắng.

Đây là đầu tiên cô tự tay trồng khoai lang đỏ!

Cô nghĩ lấy điện thoại chụp một tấm hình để ghi khoảnh khắc .

Từ nay mỗi ngày cô sẽ chụp một tấm để theo dõi sự phát triển của cây khoai lang đỏ.

 

Loading...