Bùi Dữ tiếp tục hòa cuộc trò chuyện với mấy em trong nhóm.
Khi hai họ ở cùng, mặc dù đang tán gẫu đủ thứ chuyện trời đất, nhưng thật ai cũng đang lén quan sát Bùi Dữ và Ôn Xu.
Lúc họ mới , Ôn Xu và Bùi Dữ tương tác gì nhiều, đến nỗi Trần Cạnh Ngôn còn tưởng Ôn Xu là em gái của một trong ba họ.
Không ngờ đó là bạn gái của Bùi Dữ.
Trần Mộng Mộng thì giấu chuyện giỏi, còn đang hy vọng mấy ông thể cưa đổ chị , như cô bé sẽ cơ hội gặp Ôn Xu mỗi ngày. Ai dè chị bạn trai !
Mộng Mộng buồn lắm, đến mức kẹo trong miệng cũng chẳng còn vị gì. Cô bé nhịn , hỏi:
“Chị Xu Xu, là bạn trai của chị ?”
“Ừ đúng ,” Ôn Xu đáp với giọng nhẹ nhàng, nhắc đến Bùi Dữ thì càng thêm thoải mái, “Tụi chị bên cũng lâu !”
Hà Nguyệt thấy biểu cảm tươi tắn của Ôn Xu thì cũng theo:
“Hai hợp đôi thật đó, trai xinh gái , thấy mắt.”
Chủ đề kiểu khiến Bùi Dữ ngại, nên Hà Nguyệt cũng khẽ thôi.
Ôn Xu thì ngại gì hết, cô còn thích những lời như , liền ngoan ngoãn gật đầu, tỏ rõ đồng tình:
“Ừm!”
Ngay khoảnh khắc đó, một cô bé đang cướp chị về chị dâu của vỡ mộng.
Trần Mộng Mộng mím môi, cố bật , thấy rõ là vui.
Tất cả là do mấy ông chẳng chịu cố gắng gì hết!
Bọn họ chỉ ở chơi tầm một tiếng đồng hồ thì dậy xin phép về, vì cũng sắp đến giờ ăn trưa.
Lương thực thời tận thế quý lắm, nhà Trần Mộng Mộng cũng còn nhiều đồ ăn, nên giữ họ ăn. Cả nhà tiễn khách lịch sự, còn tặng Bùi Dữ một ít hạt bí đỏ như quà đáp lễ.
Buổi trưa, nắng bên ngoài gay gắt dữ dội.
Bùi Dữ bế Ôn Xu lên, tay cầm ô, vẫn cảm thấy nóng hầm hập như giữa lò lửa.
Ôn Xu tựa vai , ngẩng đầu căn nhà hàng xóm, thấy Trần Mộng Mộng đang chồm hổm ban công tầng hai, ngước mặt cô đầy trông mong.
Ôn Xu vẫy tay chào, Mộng Mộng cũng vẫy , mãi đến khi trai kéo nhà mới chịu .
Qua một tiếng trò chuyện ngắn ngủi, cũng hiểu sơ sơ về dị năng của .
Trần Cạnh Ngôn và Trần Cạnh Chi là dị năng hệ băng, Hà Nguyệt là hệ nước, Trần Mộng Mộng là hệ mộc, còn Hạ Duệ là hệ thổ.
Vì cái “phòng đất” chỗ nuôi gà chắc là do Hạ Duệ dựng nên.
Về đến nhà, việc đầu tiên Ôn Xu là ôm Tiểu Bình Quả từ túi mèo , thơm lên trán nó một cái ôm cho uống nước.
Còn mấy thì bếp chuẩn bữa trưa.
Cố Cẩn Hành là đầu bếp chính, Bùi Dữ và Tiêu Dã phụ trách bưng đồ, lau bàn, chuẩn chén đũa các kiểu.
Bữa ăn đầu tiên ở nhà mới canh gà nóng hổi, cà tím xào ớt xanh, sườn kho, mì lạnh, rau xà lách xào, cá hầm ớt và tôm hấp dầu, cùng với cơm trắng thơm lừng.
Nói chung là siêu phong phú, đến Tiểu Bình Quả cũng ăn một bữa hải sản sang chảnh.
Trời nóng thế nào nữa, mâm cơm như cũng thèm.
Ôn Xu chụp ảnh gửi cho Cố Dư, vui vẻ xuống thưởng thức.
Lúc họ ăn trưa, bên nhà Trần Mộng Mộng cũng ăn, nhưng đồ ăn bên đó đơn giản và đạm bạc hơn nhiều.
Trần Cạnh Ngôn cảm thán:
“Không ngờ họ tặng muối cho . Lúc muối nhà dùng hết sạch , còn chút dự trữ nào, họ mang tới thật đúng lúc.”
Hạ Duệ:
“Toàn giỏi giang cả. thích Tiêu Dã đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-197-cuop-chi-dep-ve-lam-cua-minh.html.]
Cả và Tiêu Dã đều là mấy cơ bắp lực lưỡng nhất, hai chủ yếu chuyện xoay quanh gym và thể hình. Tiêu Dã chuyện thẳng thắn, Hạ Duệ cũng nên hợp.
Trần Cạnh Chi:
“Bùi Dữ đó là dị năng hệ lôi, cũng bất ngờ thật.”
Dù Bùi Dữ ít , chỉ thi thoảng góp vui vài câu, nhưng khí chất lãnh đạo thì rõ ràng, là mới là đưa quyết định chính.
Trần Cạnh Ngôn ghen tị:
“Thật thấy dị năng hệ lôi lợi hại đến mức nào. Không hoành tráng như hiệu ứng phim ?”
Chỉ tiếc là thiết lắm, tiện bảo biểu diễn thử năng lực.
Hà Nguyệt thì để ý thấy Trần Mộng Mộng vẻ buồn buồn, liền hỏi:
“Sao thế Mộng Mộng? Không nỡ xa chị Ôn Xu hả? chị cũng về nhà chứ.”
Mộng Mộng hai , nghiêm túc hỏi:
“Hai thể giành chị ? Em thấy hai cũng trai mà, tuy bằng Bùi Dữ, nhưng hai , ảnh chỉ một!”
Hà Nguyệt bật khi thấy câu đó.
Trần Cạnh Chi thì ngại.
Còn Trần Cạnh Ngôn thì thẳng luôn:
“Em nghĩ gì Tiểu Mộng? Chị Ôn Xu là kiểu con gái mà bọn với tới .”
Đó là kiểu cưng chiều bằng đủ thứ vật tư và tình cảm. Nhìn Bùi Dữ chăm sóc Ôn Xu thì , đến cái kẹo cũng bóc sẵn cho cô. Chưa kể hình như Ôn Xu mới là nắm vị trí " cơ" trong mối quan hệ đó. Anh mà gặp tinh tế kiểu thì chịu, đủ kiên nhẫn, đủ điều kiện để lo.
đúng là Ôn Xu xinh thật.
Ăn xong bữa trưa, bắt đầu bàn chuyện trồng rau sân thượng.
Cố Cẩn Hành lên mạng tìm thông tin:
“Thời tận thế cây cối đều tiến hóa, cơ bản ảnh hưởng bởi thời tiết mùa. thời gian hoa kết trái vẫn như đây.”
Họ định trồng hạt bí đỏ mà Trần Cạnh Chi tặng , thêm khoai tây và khoai lang.
Cách trồng cũng khó.
Bùi Dữ phát cho mỗi một bộ đồ chống nắng và mũ:
“Trước khi trồng thì đồng xúc ít đất .”
Tiêu Dã mặc đồ xong liền hỏi:
“Xu Xu ? Ngoài nóng lắm, nếu thì em ở nhà nghỉ .”
Lần họ ngoài xúc đất, chắc sẽ mất thời gian.
Ôn Xu chớp mắt:
“Mấy xúc thùng to, em xúc thùng nhỏ là chứ gì.”
Xúc đất thôi mà!
Bùi Dữ cũng ngăn, chỉ gọi cô đội mũ cẩn thận:
“Nhớ uống Hoắc Hương Chính Khí Thủy , kẻo cảm nắng. Nếu thấy mệt thì về chỗ mát nghỉ liền, cần gắng sức.”
Ôn Xu hừ nhẹ, bực:
“Anh đang chê em yếu đấy ? Em yếu nhé.”
Bé mèo con đói thì ăn, mệt thì nghỉ, trời mưa còn chạy nhà trú nữa kìa!
Bùi Dữ bật :
“Anh cho cả nhóm thôi mà.”